古诗词

寄酬曾学士学宛陵先生体比得书云所寓广教僧舍有陆子泉每对之辄奉怀

陆游

庭中下乾鹊,门外传远书。tíng zhōng xià qián què,mén wài chuán yuǎn shū。
小印红屈蟠,两端黄蜡涂。xiǎo yìn hóng qū pán,liǎng duān huáng là tú。
开缄展矮纸,滑细疑卵肤。kāi jiān zhǎn ǎi zhǐ,huá xì yí luǎn fū。
首言劳良苦,后问逮妻孥。shǒu yán láo liáng kǔ,hòu wèn dǎi qī nú。
中间勉以仕,语意极勤渠。zhōng jiān miǎn yǐ shì,yǔ yì jí qín qú。
字如老瘠竹,墨淡行疏疏。zì rú lǎo jí zhú,mò dàn xíng shū shū。
诗如古鼎篆,可爱不可摹。shī rú gǔ dǐng zhuàn,kě ài bù kě mó。
快读醒人意,垢痒逢爬梳。kuài dú xǐng rén yì,gòu yǎng féng pá shū。
细读味益长,炙毂出膏腴。xì dú wèi yì zhǎng,zhì gǔ chū gāo yú。
行吟坐卧看,废食至日晡。xíng yín zuò wò kàn,fèi shí zhì rì bū。
想见落笔时,万象听指呼。xiǎng jiàn luò bǐ shí,wàn xiàng tīng zhǐ hū。
亦知题诗处,绿井石发粗。yì zhī tí shī chù,lǜ jǐng shí fā cū。
公闲计有客,煎茶置风炉。gōng xián jì yǒu kè,jiān chá zhì fēng lú。
倘公无客时,濯缨亦足娱。tǎng gōng wú kè shí,zhuó yīng yì zú yú。
井名本季疵,思人理岂无。jǐng míng běn jì cī,sī rén lǐ qǐ wú。
居然及贱子,愧谢恩意殊。jū rán jí jiàn zi,kuì xiè ēn yì shū。
几时得从公,旧学锄荒芜。jǐ shí dé cóng gōng,jiù xué chú huāng wú。
古文讲声形,误字辨鲁鱼。gǔ wén jiǎng shēng xíng,wù zì biàn lǔ yú。
时时酌井泉,露芽奉瓢盂。shí shí zhuó jǐng quán,lù yá fèng piáo yú。
不知公许否,因风报何如。bù zhī gōng xǔ fǒu,yīn fēng bào hé rú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起对镜

陆游

双鬓成丝高颊颧,晓窗临镜意茫然。shuāng bìn chéng sī gāo jiá quán,xiǎo chuāng lín jìng yì máng rán。
朱颜岂是一朝去,暗铄潜消五十年。zhū yán qǐ shì yī cháo qù,àn shuò qián xiāo wǔ shí nián。

新寒二首

陆游

碧蝶飞飞过短篱,山姜石竹有残枝。bì dié fēi fēi guò duǎn lí,shān jiāng shí zhú yǒu cán zhī。
谁知老子闲眠处,恰是新寒细雨时。shuí zhī lǎo zi xián mián chù,qià shì xīn hán xì yǔ shí。

新寒二首

陆游

安石榴房初小坼,南天竺子亦微丹。ān shí liú fáng chū xiǎo chè,nán tiān zhú zi yì wēi dān。
新寒漠漠偏欺老,睡起无风怯倚栏。xīn hán mò mò piān qī lǎo,shuì qǐ wú fēng qiè yǐ lán。

试笔二首

陆游

烹葵饭豆饱还休,弄笔翻书岁又秋。pēng kuí fàn dòu bǎo hái xiū,nòng bǐ fān shū suì yòu qiū。
灵府湛然如止水,拟将何地著闲愁。líng fǔ zhàn rán rú zhǐ shuǐ,nǐ jiāng hé dì zhù xián chóu。

试笔二首

陆游

红丝玉斗紫毫铓,岁晚相从味更长。hóng sī yù dòu zǐ háo máng,suì wǎn xiāng cóng wèi gèng zhǎng。
不似乐天归老日,柳枝骆马两堪伤。bù shì lè tiān guī lǎo rì,liǔ zhī luò mǎ liǎng kān shāng。

读退之人不知古今马牛而襟裾之句有感

陆游

书生独占世间痴,过计私忧无已时。shū shēng dú zhàn shì jiān chī,guò jì sī yōu wú yǐ shí。
知尽古今成底事,空将血泪向人垂。zhī jǐn gǔ jīn chéng dǐ shì,kōng jiāng xuè lèi xiàng rén chuí。

病愈看镜

陆游

镜中稍复旧朱颜,一笑衰翁乃尔顽。jìng zhōng shāo fù jiù zhū yán,yī xiào shuāi wēng nǎi ěr wán。
三百瓮齑消未尽,不知更着几年还。sān bǎi wèng jī xiāo wèi jǐn,bù zhī gèng zhe jǐ nián hái。

读韩致光诗集

陆游

渺莽江湖万里秋,玉峰老子弄孤舟。miǎo mǎng jiāng hú wàn lǐ qiū,yù fēng lǎo zi nòng gū zhōu。
犹胜宿直金銮夜,凛凛常怀泼酢忧。yóu shèng sù zhí jīn luán yè,lǐn lǐn cháng huái pō cù yōu。

子龙求烟雨轩诗口占绝句二首

陆游

乌桕迎霜已半丹,哦诗终日合凭栏。wū jiù yíng shuāng yǐ bàn dān,ó shī zhōng rì hé píng lán。
霜高木落应尤好,长挂西窗更怕寒。shuāng gāo mù luò yīng yóu hǎo,zhǎng guà xī chuāng gèng pà hán。

子龙求烟雨轩诗口占绝句二首

陆游

规模正似钓鱼庵,把酒才容客二三。guī mó zhèng shì diào yú ān,bǎ jiǔ cái róng kè èr sān。
若比东偏参倚室,此中犹自觉耽耽。ruò bǐ dōng piān cān yǐ shì,cǐ zhōng yóu zì jué dān dān。

一钱

陆游

万事纷纷不足论,满庭枯草闭柴门。wàn shì fēn fēn bù zú lùn,mǎn tíng kū cǎo bì chái mén。
一钱留得终羞涩,持买餦餭引福孙。yī qián liú dé zhōng xiū sè,chí mǎi zhāng huáng yǐn fú sūn。

观方外书

陆游

司马遗书有坐忘,顗翁止观略相当。sī mǎ yí shū yǒu zuò wàng,yǐ wēng zhǐ guān lüè xiāng dāng。
龟堂闭户常终日,时得相从一炷香。guī táng bì hù cháng zhōng rì,shí dé xiāng cóng yī zhù xiāng。

午睡初起二首

陆游

曲腰桑上午鸡鸣,喔喔还如报五更。qū yāo sāng shàng wǔ jī míng,ō ō hái rú bào wǔ gèng。
睡起展书摩病眼,油窗喜对夕阳明。shuì qǐ zhǎn shū mó bìng yǎn,yóu chuāng xǐ duì xī yáng míng。

午睡初起二首

陆游

舍中未报压新醅,闲弄流尘槲叶杯。shě zhōng wèi bào yā xīn pēi,xián nòng liú chén hú yè bēi。
得醉固佳醒亦好,了无一事到灵台。dé zuì gù jiā xǐng yì hǎo,le wú yī shì dào líng tái。

冬初出游二首

陆游

风声如雨晓飕飗,万叶丹枫满瓦沟。fēng shēng rú yǔ xiǎo sōu liú,wàn yè dān fēng mǎn wǎ gōu。
西望牛头三十里,一枝柔橹作闲游。xī wàng niú tóu sān shí lǐ,yī zhī róu lǔ zuò xián yóu。