古诗词

送汤岐公镇会稽

陆游

吴越东西州,浙江限其中。wú yuè dōng xī zhōu,zhè jiāng xiàn qí zhōng。
黄旗高十丈,大舟凌虚空。huáng qí gāo shí zhàng,dà zhōu líng xū kōng。
都人送留守,郡吏迎相公。dōu rén sòng liú shǒu,jùn lì yíng xiāng gōng。
江心波涛壮,帐下鼓角雄。jiāng xīn bō tāo zhuàng,zhàng xià gǔ jiǎo xióng。
乐哉公何憾,廷论则未同。lè zāi gōng hé hàn,tíng lùn zé wèi tóng。
永怀前年秋,群胡方啸凶。yǒng huái qián nián qiū,qún hú fāng xiào xiōng。
闾左发蓟北,戈船满山东。lǘ zuǒ fā jì běi,gē chuán mǎn shān dōng。
旧盟顾未解,谁敢婴其锋。jiù méng gù wèi jiě,shuí gǎn yīng qí fēng。
公时立殿上,措置极雍容。gōng shí lì diàn shàng,cuò zhì jí yōng róng。
南荒窜骄将,京口起元戎。nán huāng cuàn jiāo jiāng,jīng kǒu qǐ yuán róng。
旧勋与宿贵,屏气听指踪。jiù xūn yǔ sù guì,píng qì tīng zhǐ zōng。
规模一朝定,强虏终归穷。guī mó yī cháo dìng,qiáng lǔ zhōng guī qióng。
当时谓易耳,未见回天功。dāng shí wèi yì ěr,wèi jiàn huí tiān gōng。
及今始大服,咨嗟到儿童。jí jīn shǐ dà fú,zī jiē dào ér tóng。
天心佑社稷,主圣肖祖宗。tiān xīn yòu shè jì,zhǔ shèng xiào zǔ zōng。
旌节早来朝,笑谈折遐冲。jīng jié zǎo lái cháo,xiào tán zhé xiá chōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

甲申雨

陆游

老农十口传为古,春遇甲申常畏雨。lǎo nóng shí kǒu chuán wèi gǔ,chūn yù jiǎ shēn cháng wèi yǔ。
风来东北云行西,雨势已成那得御。fēng lái dōng běi yún xíng xī,yǔ shì yǐ chéng nà dé yù。
山阴泆湖二百岁,坐使膏腴成瘠卤。shān yīn yì hú èr bǎi suì,zuò shǐ gāo yú chéng jí lǔ。
陂塘遗迹今悉存,叹息当官谁可语。bēi táng yí jì jīn xī cún,tàn xī dāng guān shuí kě yǔ。
甲申畏雨古亦然,湖之未废常丰年。jiǎ shēn wèi yǔ gǔ yì rán,hú zhī wèi fèi cháng fēng nián。
小人那知古来事,不怨豪家惟怨天。xiǎo rén nà zhī gǔ lái shì,bù yuàn háo jiā wéi yuàn tiān。

赠谢正之秀才

陆游

君家麻源第三谷,我在镜湖分一曲。jūn jiā má yuán dì sān gǔ,wǒ zài jìng hú fēn yī qū。
平生梦亦不相接,忽然怀中泻珠玉。píng shēng mèng yì bù xiāng jiē,hū rán huái zhōng xiè zhū yù。
诚斋老子主诗盟,片言许可天下服。chéng zhāi lǎo zi zhǔ shī méng,piàn yán xǔ kě tiān xià fú。
长歌为君定声价,赏音但须一夔足。zhǎng gē wèi jūn dìng shēng jià,shǎng yīn dàn xū yī kuí zú。
蹋泥过我君岂误,拱璧何至求凡目。tà ní guò wǒ jūn qǐ wù,gǒng bì hé zhì qiú fán mù。
只愁明日遽来索,北窗连夜挑灯读。zhǐ chóu míng rì jù lái suǒ,běi chuāng lián yè tiāo dēng dú。

记梦

陆游

夜梦游名山,翠壁开岩扉。yè mèng yóu míng shān,cuì bì kāi yán fēi。
主人喜迎客,剧谈皆造微。zhǔ rén xǐ yíng kè,jù tán jiē zào wēi。
下临万里空,渺渺一鹤飞。xià lín wàn lǐ kōng,miǎo miǎo yī hè fēi。
安得弃家去,丹灶常相依。ān dé qì jiā qù,dān zào cháng xiāng yī。

贫甚卖常用酒杯作诗自戏

陆游

桃李成尘浑不数,海棠也作胭脂雨。táo lǐ chéng chén hún bù shù,hǎi táng yě zuò yān zhī yǔ。
清明未到春已空,枝上流莺替人语。qīng míng wèi dào chūn yǐ kōng,zhī shàng liú yīng tì rén yǔ。
逢春日日合醉归,莫笑典衣穷杜甫。féng chūn rì rì hé zuì guī,mò xiào diǎn yī qióng dù fǔ。
生时不肯浇舌本,死后空持酹坟土。shēng shí bù kěn jiāo shé běn,sǐ hòu kōng chí lèi fén tǔ。
门前三百里湖光,天与先生作醉乡。mén qián sān bǎi lǐ hú guāng,tiān yǔ xiān shēng zuò zuì xiāng。
银杯羽化不须叹,多钱使人生窟郎。yín bēi yǔ huà bù xū tàn,duō qián shǐ rén shēng kū láng。

长干行

陆游

裙腰绿如草,衫色石榴花。qún yāo lǜ rú cǎo,shān sè shí liú huā。
十二学弹筝,十三学琵琶。shí èr xué dàn zhēng,shí sān xué pí pá。
宁嫁与商人,夫妇各天涯。níng jià yǔ shāng rén,fū fù gè tiān yá。
朝朝问水神,夜夜梦三巴。cháo cháo wèn shuǐ shén,yè yè mèng sān bā。
聘金虽如山,不愿入侯家。pìn jīn suī rú shān,bù yuàn rù hóu jiā。
鄣袖庭花下,东风吹鬓斜。zhāng xiù tíng huā xià,dōng fēng chuī bìn xié。

园中观草木有感

陆游

木笔枝已空,玉簪殊未花。mù bǐ zhī yǐ kōng,yù zān shū wèi huā。
赪桐时更晚,春尽始萌芽。chēng tóng shí gèng wǎn,chūn jǐn shǐ méng yá。
老人多感慨,俯仰悲岁华。lǎo rén duō gǎn kǎi,fǔ yǎng bēi suì huá。
两曜如奔轮,疾去不可遮。liǎng yào rú bēn lún,jí qù bù kě zhē。
城头插双旗,叠鼓催清笳。chéng tóu chā shuāng qí,dié gǔ cuī qīng jiā。
兀然一室间,不复过邻家。wù rán yī shì jiān,bù fù guò lín jiā。
午睡或至暮,乱发垂髿髿。wǔ shuì huò zhì mù,luàn fā chuí suō suō。
所嗟瘦僧死,莫致茶山茶。suǒ jiē shòu sēng sǐ,mò zhì chá shān chá。

自警

陆游

少年不自量,妄意慕管葛。shǎo nián bù zì liàng,wàng yì mù guǎn gé。
晚节虽知难,犹觊终一豁。wǎn jié suī zhī nán,yóu jì zhōng yī huō。
悲哉老病马,解纵谁复秣。bēi zāi lǎo bìng mǎ,jiě zòng shuí fù mò。
既辞棰辔劳,始爱原野阔。jì cí chuí pèi láo,shǐ ài yuán yě kuò。
饮涧啮霜菅,亦可数年活。yǐn jiàn niè shuāng jiān,yì kě shù nián huó。
勿复思长途,嘶鸣望天末。wù fù sī zhǎng tú,sī míng wàng tiān mò。

独夜

陆游

一生食太仓,蠹耗均雀鼠。yī shēng shí tài cāng,dù hào jūn què shǔ。
虽云久置散,饥饱尚撑拄。suī yún jiǔ zhì sàn,jī bǎo shàng chēng zhǔ。
两年失微禄,始觉困羁旅。liǎng nián shī wēi lù,shǐ jué kùn jī lǚ。
倾身营薪米,得食已过午。qīng shēn yíng xīn mǐ,dé shí yǐ guò wǔ。
人观不堪忧,意气终自许。rén guān bù kān yōu,yì qì zhōng zì xǔ。
藜羹若大庖,草庐如万础。lí gēng ruò dà páo,cǎo lú rú wàn chǔ。
平生师颜原,本自藐晋楚。píng shēng shī yán yuán,běn zì miǎo jìn chǔ。
悠然卧北窗,残灯翳还吐。yōu rán wò běi chuāng,cán dēng yì hái tǔ。

喜晴

陆游

泽国风雨多,春尽尚裘褐。zé guó fēng yǔ duō,chūn jǐn shàng qiú hè。
闭门不能出,饱受鸠妇聒。bì mén bù néng chū,bǎo shòu jiū fù guā。
今朝云忽归,沟水清活活。jīn cháo yún hū guī,gōu shuǐ qīng huó huó。
偶为东园行,鱼鸟间何阔。ǒu wèi dōng yuán xíng,yú niǎo jiān hé kuò。
妇女蚕事终,桑柘光如泼。fù nǚ cán shì zhōng,sāng zhè guāng rú pō。
布谷汝勿忧,吾谷真可脱。bù gǔ rǔ wù yōu,wú gǔ zhēn kě tuō。

观运粮图

陆游

王师北伐如宣王,风驰电击复土疆。wáng shī běi fá rú xuān wáng,fēng chí diàn jī fù tǔ jiāng。
中军歌舞入洛阳,前军已渡河流黄。zhōng jūn gē wǔ rù luò yáng,qián jūn yǐ dù hé liú huáng。
马声萧萧阵堂堂,直跨井陉登太行。mǎ shēng xiāo xiāo zhèn táng táng,zhí kuà jǐng xíng dēng tài xíng。
壶浆箪食满道傍,刍粟岂复烦车箱。hú jiāng dān shí mǎn dào bàng,chú sù qǐ fù fán chē xiāng。
不须绝漠追败亡,亦勿分兵取河湟。bù xū jué mò zhuī bài wáng,yì wù fēn bīng qǔ hé huáng。
但令中夏歌时康,千年万年无馈粮。dàn lìng zhōng xià gē shí kāng,qiān nián wàn nián wú kuì liáng。

书适

陆游

老人去健羡,饭足便有馀。lǎo rén qù jiàn xiàn,fàn zú biàn yǒu yú。
此外一壶酒,荐以园中蔬。cǐ wài yī hú jiǔ,jiàn yǐ yuán zhōng shū。
手种数畦花,时开一编书。shǒu zhǒng shù qí huā,shí kāi yī biān shū。
近者苦足蹇,复营一柴车。jìn zhě kǔ zú jiǎn,fù yíng yī chái chē。
时时访溪父,亦或游僧庐。shí shí fǎng xī fù,yì huò yóu sēng lú。
上下山泽间,视身等禽鱼。shàng xià shān zé jiān,shì shēn děng qín yú。
既归则浩歌,幽抱亦少摅。jì guī zé hào gē,yōu bào yì shǎo shū。
一笑谓儿子,不须起犁锄。yī xiào wèi ér zi,bù xū qǐ lí chú。

述悲

陆游

屏居不出门,终岁袖手坐。píng jū bù chū mén,zhōng suì xiù shǒu zuò。
但怪意气衰,那觉日月过。dàn guài yì qì shuāi,nà jué rì yuè guò。
故人为冢丘,老伴馀几个。gù rén wèi zhǒng qiū,lǎo bàn yú jǐ gè。
天高鬼神恶,回夭夷齐饿。tiān gāo guǐ shén è,huí yāo yí qí è。
遗魂一零落,岂复闻楚些。yí hún yī líng luò,qǐ fù wén chǔ xiē。
且当醉浊醪,吾梦行亦破。qiě dāng zuì zhuó láo,wú mèng xíng yì pò。

江东韩漕晞道寄杨廷秀所赠诗来求同赋作此寄之

陆游

三朝巍巍韩侍中,烂然彝鼎书元功。sān cháo wēi wēi hán shì zhōng,làn rán yí dǐng shū yuán gōng。
西戎北狄问安否,九州万里涵春风。xī róng běi dí wèn ān fǒu,jiǔ zhōu wàn lǐ hán chūn fēng。
子孙继踵皆将相,我犹及拜西枢公。zi sūn jì zhǒng jiē jiāng xiāng,wǒ yóu jí bài xī shū gōng。
顾怜通家略贵贱,劳问教诲均儿童。gù lián tōng jiā lüè guì jiàn,láo wèn jiào huì jūn ér tóng。
西枢有孙又奇伟,凛然太华摩苍穹。xī shū yǒu sūn yòu qí wěi,lǐn rán tài huá mó cāng qióng。
小试玉节江西东,文书如海到手空。xiǎo shì yù jié jiāng xī dōng,wén shū rú hǎi dào shǒu kōng。
政成蒲鞭亦不用,地上钱流仓粟红。zhèng chéng pú biān yì bù yòng,dì shàng qián liú cāng sù hóng。
君持此手上廊庙,折冲御侮知从容。jūn chí cǐ shǒu shàng láng miào,zhé chōng yù wǔ zhī cóng róng。
桑干不劳尺棰下,榆关正可丸泥封。sāng gàn bù láo chǐ chuí xià,yú guān zhèng kě wán ní fēng。
却归故里访遗老,应记山阴九十翁。què guī gù lǐ fǎng yí lǎo,yīng jì shān yīn jiǔ shí wēng。

午枕

陆游

茅檐一杯淡藜粥,有底工夫希鼎餗。máo yán yī bēi dàn lí zhōu,yǒu dǐ gōng fū xī dǐng sù。
书中至味人不知,隽永无穷胜粱肉。shū zhōng zhì wèi rén bù zhī,juàn yǒng wú qióng shèng liáng ròu。
老夫享此七十年,每愧天公赋予偏。lǎo fū xiǎng cǐ qī shí nián,měi kuì tiān gōng fù yǔ piān。
清泉洗釜煎山茗,满榻松风清昼眠。qīng quán xǐ fǔ jiān shān míng,mǎn tà sōng fēng qīng zhòu mián。

斋中杂兴十首以丈夫贵壮健惨戚非朱颜为韵

陆游

士生学六经,是为圣人徒。shì shēng xué liù jīng,shì wèi shèng rén tú。
处当师颜原,出当致唐虞。chù dāng shī yán yuán,chū dāng zhì táng yú。
斯文阵堂堂,临敌独援枹。sī wén zhèn táng táng,lín dí dú yuán bāo。
异端满天下,一扫可使无。yì duān mǎn tiān xià,yī sǎo kě shǐ wú。
乃知立事功,先要定规模。nǎi zhī lì shì gōng,xiān yào dìng guī mó。
彼虽力移山,安能夺匹夫。bǐ suī lì yí shān,ān néng duó pǐ fū。