古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

题老学庵壁

陆游

此生生计愈萧然,架竹苫茆只数椽。cǐ shēng shēng jì yù xiāo rán,jià zhú shān máo zhǐ shù chuán。
万卷古今消永日,一窗昏晓送流年。wàn juǎn gǔ jīn xiāo yǒng rì,yī chuāng hūn xiǎo sòng liú nián。
太平民乐无愁叹,衰老形枯少睡眠。tài píng mín lè wú chóu tàn,shuāi lǎo xíng kū shǎo shuì mián。
唤得南村跛童子,煎茶扫地亦随缘。huàn dé nán cūn bǒ tóng zi,jiān chá sǎo dì yì suí yuán。

冬晴日得闲游偶作

陆游

不用清歌素与蛮,闲愁已自解连环。bù yòng qīng gē sù yǔ mán,xián chóu yǐ zì jiě lián huán。
闰年春近梅差早,泽国风和雪尚悭。rùn nián chūn jìn méi chà zǎo,zé guó fēng hé xuě shàng qiān。
诗思长桥蹇驴上,棋声流水古松间。shī sī zhǎng qiáo jiǎn lǘ shàng,qí shēng liú shuǐ gǔ sōng jiān。
笺天公事君知否,正乞柴荆到死闲。jiān tiān gōng shì jūn zhī fǒu,zhèng qǐ chái jīng dào sǐ xián。

书巢冬夜待旦

陆游

扫叶拥阶寒犬行,编茆护栅老鸡鸣。sǎo yè yōng jiē hán quǎn xíng,biān máo hù zhà lǎo jī míng。
风霜渐逼岁时晚,形影相依灯火明。fēng shuāng jiàn bī suì shí wǎn,xíng yǐng xiāng yī dēng huǒ míng。
史策千年愧豪杰,关河万里怆功名。shǐ cè qiān nián kuì háo jié,guān hé wàn lǐ chuàng gōng míng。
固应死抱无穷恨,老病何由更请缨。gù yīng sǐ bào wú qióng hèn,lǎo bìng hé yóu gèng qǐng yīng。

醉后庄门望西南诸山

陆游

身是咸阳旧酒徒,龙钟犹复泥村酤。shēn shì xián yáng jiù jiǔ tú,lóng zhōng yóu fù ní cūn gū。
百年略似梦长短,一醉且随家有无。bǎi nián lüè shì mèng zhǎng duǎn,yī zuì qiě suí jiā yǒu wú。
登览未应惭脚力,功名正尔叹头颅。dēng lǎn wèi yīng cán jiǎo lì,gōng míng zhèng ěr tàn tóu lú。
夕阳又凭阑干立,谁画三山岸帻图。xī yáng yòu píng lán gàn lì,shuí huà sān shān àn zé tú。

著书

陆游

平生著书汗马牛,一事不施今白头。píng shēng zhù shū hàn mǎ niú,yī shì bù shī jīn bái tóu。
河洛未清非我责,山林高卧复何求。hé luò wèi qīng fēi wǒ zé,shān lín gāo wò fù hé qiú。
愚公可笑金堆屋,老子唯须糟筑邱。yú gōng kě xiào jīn duī wū,lǎo zi wéi xū zāo zhù qiū。
华表无人识归鹤,烟波底处有驯鸥。huá biǎo wú rén shí guī hè,yān bō dǐ chù yǒu xùn ōu。

自夏秋匮甚慨然有感

陆游

万卷纵横眼欲枯,老犹闭户诵唐虞。wàn juǎn zòng héng yǎn yù kū,lǎo yóu bì hù sòng táng yú。
故人谁复访生死,邻父幸能通有无。gù rén shuí fù fǎng shēng sǐ,lín fù xìng néng tōng yǒu wú。
云子翻匙新稻饭,天吴坼绣旧衣襦。yún zi fān shi xīn dào fàn,tiān wú chè xiù jiù yī rú。
时平得掩松根骨,也胜王孙泣路隅。shí píng dé yǎn sōng gēn gǔ,yě shèng wáng sūn qì lù yú。

自责

陆游

穷途敢恃舌犹存,小筑城西十里村。qióng tú gǎn shì shé yóu cún,xiǎo zhù chéng xī shí lǐ cūn。
未挂衣冠惭士节,免输薪粲荷君恩。wèi guà yī guān cán shì jié,miǎn shū xīn càn hé jūn ēn。
文章跌宕忘绳墨,学问荒唐失本原。wén zhāng diē dàng wàng shéng mò,xué wèn huāng táng shī běn yuán。
仕宦一生成底事,子孙世世记吾言。shì huàn yī shēng chéng dǐ shì,zi sūn shì shì jì wú yán。

自解

陆游

四十头颅已可知,残年至此复何为。sì shí tóu lú yǐ kě zhī,cán nián zhì cǐ fù hé wèi。
著书不直一杯水,看镜空添千缕丝。zhù shū bù zhí yī bēi shuǐ,kàn jìng kōng tiān qiān lǚ sī。
达宦独骄儒作戏,后生速化吏为师。dá huàn dú jiāo rú zuò xì,hòu shēng sù huà lì wèi shī。
有冠当挂无馀说,但恨衰翁见事迟。yǒu guān dāng guà wú yú shuō,dàn hèn shuāi wēng jiàn shì chí。

久疾灼艾小愈晚出门外

陆游

老境侵凌病满躯,火攻下策得枝梧。lǎo jìng qīn líng bìng mǎn qū,huǒ gōng xià cè dé zhī wú。
沽来村酒初判醉,叱去山童不遣扶。gū lái cūn jiǔ chū pàn zuì,chì qù shān tóng bù qiǎn fú。
霜重木凋鸦可数,溪清鱼见鹳相呼。shuāng zhòng mù diāo yā kě shù,xī qīng yú jiàn guàn xiāng hū。
兴阑却掩斋扉卧,闲看青灯照药炉。xīng lán què yǎn zhāi fēi wò,xián kàn qīng dēng zhào yào lú。

夙兴弄笔偶书

陆游

忧患熏心少睡眠,鸡号窗白一欣然。yōu huàn xūn xīn shǎo shuì mián,jī hào chuāng bái yī xīn rán。
道旁岁晚貂裘弊,灯下书成铁砚穿。dào páng suì wǎn diāo qiú bì,dēng xià shū chéng tiě yàn chuān。
杜老惯听儿索饭,郑公何啻客无毡。dù lǎo guàn tīng ér suǒ fàn,zhèng gōng hé chì kè wú zhān。
春风不解嫌贫病,尚拟花前醉放颠。chūn fēng bù jiě xián pín bìng,shàng nǐ huā qián zuì fàng diān。

冬晴闲步东村由故塘还舍作二首

陆游

故园三径可婆娑,遇兴遵涂负杖歌。gù yuán sān jìng kě pó suō,yù xīng zūn tú fù zhàng gē。
霜重天寒山色淡,草枯野旷猎徒多。shuāng zhòng tiān hán shān sè dàn,cǎo kū yě kuàng liè tú duō。
解刀尚可谋黄犊,挥帖无由致白鹅。jiě dāo shàng kě móu huáng dú,huī tiē wú yóu zhì bái é。
自计长闲何所恨,一生心事在烟波。zì jì zhǎng xián hé suǒ hèn,yī shēng xīn shì zài yān bō。

冬晴闲步东村由故塘还舍作二首

陆游

红藤拄杖独相羊,路绕东村小岭傍。hóng téng zhǔ zhàng dú xiāng yáng,lù rào dōng cūn xiǎo lǐng bàng。
水落枯萍黏蟹椵,云开寒日上鱼梁。shuǐ luò kū píng nián xiè jiǎ,yún kāi hán rì shàng yú liáng。
洛阳二顷言良是,光范三书计本狂。luò yáng èr qǐng yán liáng shì,guāng fàn sān shū jì běn kuáng。
历尽危机识天意,要令闲健返耕桑。lì jǐn wēi jī shí tiān yì,yào lìng xián jiàn fǎn gēng sāng。

十二月八日步至西村

陆游

腊月风和意已春,时因散策过吾邻。là yuè fēng hé yì yǐ chūn,shí yīn sàn cè guò wú lín。
草烟漠漠柴门里,牛迹重重野水滨。cǎo yān mò mò chái mén lǐ,niú jì zhòng zhòng yě shuǐ bīn。
多病所须唯药物,差科未动是闲人。duō bìng suǒ xū wéi yào wù,chà kē wèi dòng shì xián rén。
今朝佛粥更相馈,更觉江村节物新。jīn cháo fú zhōu gèng xiāng kuì,gèng jué jiāng cūn jié wù xīn。

忽得京书有感

陆游

白发苍颜七十翁,朽株枯木略相同。bái fā cāng yán qī shí wēng,xiǔ zhū kū mù lüè xiāng tóng。
如山储药难医拙,齐斗堆金不换穷。rú shān chǔ yào nán yī zhuō,qí dòu duī jīn bù huàn qióng。
昨梦已抛空劫外,残年全付醉眠中。zuó mèng yǐ pāo kōng jié wài,cán nián quán fù zuì mián zhōng。
故人苦未知心事,一纸空烦寄断鸿。gù rén kǔ wèi zhī xīn shì,yī zhǐ kōng fán jì duàn hóng。

晚步门外书触目

陆游

数椽茆屋镜湖旁,乔木苍烟一径长。shù chuán máo wū jìng hú páng,qiáo mù cāng yān yī jìng zhǎng。
酒贱过门多醉叟,天寒栖亩有馀粮。jiǔ jiàn guò mén duō zuì sǒu,tiān hán qī mǔ yǒu yú liáng。
歌呼草市知人乐,箫鼓丛祠喜岁穰。gē hū cǎo shì zhī rén lè,xiāo gǔ cóng cí xǐ suì ráng。
只道老来诗思尽,未妨击壤颂时康。zhǐ dào lǎo lái shī sī jǐn,wèi fáng jī rǎng sòng shí kāng。