古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读书

陆游

力不扶微学,心犹守旧闻。lì bù fú wēi xué,xīn yóu shǒu jiù wén。
壁间科斗字,秦火岂能焚。bì jiān kē dòu zì,qín huǒ qǐ néng fén。

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

欲觅溪头路,春泥不可行。yù mì xī tóu lù,chūn ní bù kě xíng。
归来小窗下,袖手看新晴。guī lái xiǎo chuāng xià,xiù shǒu kàn xīn qíng。

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

雪消重作雨,冰释又成泥。xuě xiāo zhòng zuò yǔ,bīng shì yòu chéng ní。
已败筇枝兴,高眠听午鸡。yǐ bài qióng zhī xīng,gāo mián tīng wǔ jī。

春日

陆游

冷饼细生菜,老翁殊未衰。lěng bǐng xì shēng cài,lǎo wēng shū wèi shuāi。
仍寻旧幡胜,一笑伴诸儿。réng xún jiù fān shèng,yī xiào bàn zhū ér。

小疾治药偶书二首

陆游

御戎虚上策,治疾阙全功。yù róng xū shàng cè,zhì jí quē quán gōng。
安得如神禹,常行无事中。ān dé rú shén yǔ,cháng xíng wú shì zhōng。

小疾治药偶书二首

陆游

揠苗农害稼,过剂药伤人。yà miáo nóng hài jià,guò jì yào shāng rén。
此理君能造,无为万物春。cǐ lǐ jūn néng zào,wú wèi wàn wù chūn。

春寒二首

陆游

滔天来洚水,震瓦战昆阳。tāo tiān lái jiàng shuǐ,zhèn wǎ zhàn kūn yáng。
此敌犹能御,春寒不可当。cǐ dí yóu néng yù,chūn hán bù kě dāng。

春寒二首

陆游

高楼坠绿珠,恶客碎珊瑚。gāo lóu zhuì lǜ zhū,è kè suì shān hú。
未抵春寒夜,贫翁丧故襦。wèi dǐ chūn hán yè,pín wēng sàng gù rú。

野步二首

陆游

堤上淡黄柳,水中花白鹅。dī shàng dàn huáng liǔ,shuǐ zhōng huā bái é。
诗情随处有,此地得偏多。shī qíng suí chù yǒu,cǐ dì dé piān duō。

野步二首

陆游

水生已抹堤,草长复侵路。shuǐ shēng yǐ mǒ dī,cǎo zhǎng fù qīn lù。
小蝶仍可怜,欲下却飞去。xiǎo dié réng kě lián,yù xià què fēi qù。

大雨排闷二首

陆游

地润础流水,气蒸人脱裘。dì rùn chǔ liú shuǐ,qì zhēng rén tuō qiú。
前知暴雨至,孰解老农忧。qián zhī bào yǔ zhì,shú jiě lǎo nóng yōu。

大雨排闷二首

陆游

三日断行路,束薪无处求。sān rì duàn xíng lù,shù xīn wú chù qiú。
床头周易在,且复送悠悠。chuáng tóu zhōu yì zài,qiě fù sòng yōu yōu。

陆游

一夕山阴道,真成白玉京。yī xī shān yīn dào,zhēn chéng bái yù jīng。
衰残失壮观,拥被听窗声。shuāi cán shī zhuàng guān,yōng bèi tīng chuāng shēng。

采菊

陆游

秋花莫插鬓,虽好亦凄凉。qiū huā mò chā bìn,suī hǎo yì qī liáng。
采菊还挼却,空馀满袖香。cǎi jú hái ruá què,kōng yú mǎn xiù xiāng。

社日

陆游

坎坎迎神鼓,儿童喜欲颠。kǎn kǎn yíng shén gǔ,ér tóng xǐ yù diān。
放翁无社酒,闭户课残编。fàng wēng wú shè jiǔ,bì hù kè cán biān。