古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

醉中作四首

陆游

画角三终夜未阑,醉凭飞阁喜天宽。huà jiǎo sān zhōng yè wèi lán,zuì píng fēi gé xǐ tiān kuān。
月明满地江风急,吹落幽人紫绮冠。yuè míng mǎn dì jiāng fēng jí,chuī luò yōu rén zǐ qǐ guān。

余往与宇文叔介同客山南今年叔介客死临安十月十一日夜忽梦相从取架上书共读如平生读未竟忽辞去留之不可曰欲归校药方既觉泫然不能已因赋此诗

陆游

羁魂憔悴远相寻,髭断肩寒带苦吟。jī hún qiáo cuì yuǎn xiāng xún,zī duàn jiān hán dài kǔ yín。
归校药方缘底事,知君死抱济时心。guī xiào yào fāng yuán dǐ shì,zhī jūn sǐ bào jì shí xīn。

迓益帅马上作

陆游

马上遥看江上山,白云红树画图间。mǎ shàng yáo kàn jiāng shàng shān,bái yún hóng shù huà tú jiān。
经年簿领无休日,却向忙中得少闲。jīng nián bù lǐng wú xiū rì,què xiàng máng zhōng dé shǎo xián。

种花

陆游

西园作戏唤春回,桃李阴阴三万栽。xī yuán zuò xì huàn chūn huí,táo lǐ yīn yīn sān wàn zāi。
不是无心看开遍,锦江烟柳待归来。bù shì wú xīn kàn kāi biàn,jǐn jiāng yān liǔ dài guī lái。

四月五夜见萤

陆游

蜀州官居富水竹,四月萤火绕梁飞。shǔ zhōu guān jū fù shuǐ zhú,sì yuè yíng huǒ rào liáng fēi。
流年迫人不相贷,客子倦游何日归。liú nián pò rén bù xiāng dài,kè zi juàn yóu hé rì guī。

故袍

陆游

青衫犹是国工裁,破箧尘侵手自开。qīng shān yóu shì guó gōng cái,pò qiè chén qīn shǒu zì kāi。
莫笑浑如霜叶闇,两朝曾见圣君来。mò xiào hún rú shuāng yè àn,liǎng cháo céng jiàn shèng jūn lái。

池上见鱼跃有怀姑孰旧游

陆游

雨过回塘涨碧漪,幽人闲照角巾攲。yǔ guò huí táng zhǎng bì yī,yōu rén xián zhào jiǎo jīn qī。
银刀忽裂圆波出,宛似姑溪晚泊时。yín dāo hū liè yuán bō chū,wǎn shì gū xī wǎn pō shí。

楚氏庄龟泉

陆游

曳尾穹龟不负图,一泓寒碧照庭除。yè wěi qióng guī bù fù tú,yī hóng hán bì zhào tíng chú。
醉中只合长来此,卧听蛮童放辘轳。zuì zhōng zhǐ hé zhǎng lái cǐ,wò tīng mán tóng fàng lù lú。

秋夜读书戏作

陆游

别驾生涯似蠹鱼,简编垂老未相疏。bié jià shēng yá shì dù yú,jiǎn biān chuí lǎo wèi xiāng shū。
也知赋得寒儒分,五十灯前见细书。yě zhī fù dé hán rú fēn,wǔ shí dēng qián jiàn xì shū。

太平花

陆游

扶床踉蹡出京华,头白车书未一家。fú chuáng liáng qiāng chū jīng huá,tóu bái chē shū wèi yī jiā。
宵旰至今劳圣主,泪痕空对太平花。xiāo gàn zhì jīn láo shèng zhǔ,lèi hén kōng duì tài píng huā。

秋夜池上作

陆游

短发飕飕病骨轻,临池闲看露荷倾。duǎn fā sōu sōu bìng gǔ qīng,lín chí xián kàn lù hé qīng。
月明何与浮云事,正向圆时故故生。yuè míng hé yǔ fú yún shì,zhèng xiàng yuán shí gù gù shēng。

次韵周辅道中二首

陆游

山灵喜我马蹄声,正用此时秋雨晴。shān líng xǐ wǒ mǎ tí shēng,zhèng yòng cǐ shí qiū yǔ qíng。
日淡风斜江上路,芦花也似柳花轻。rì dàn fēng xié jiāng shàng lù,lú huā yě shì liǔ huā qīng。

次韵周辅道中二首

陆游

从来重九如寒食,天气微阴正自佳。cóng lái zhòng jiǔ rú hán shí,tiān qì wēi yīn zhèng zì jiā。
莫问茱萸赐朝士,一尊随处有黄花。mò wèn zhū yú cì cháo shì,yī zūn suí chù yǒu huáng huā。

捣药鸟

陆游

白发无情日日生,散愁聊复作山行。bái fā wú qíng rì rì shēng,sàn chóu liáo fù zuò shān xíng。
幽禽似欲嘲衰病,故学禅房杵药声。yōu qín shì yù cháo shuāi bìng,gù xué chán fáng chǔ yào shēng。

出山

陆游

出山似与高人别,回首时时一怅然。chū shān shì yǔ gāo rén bié,huí shǒu shí shí yī chàng rán。
它日再来缘要熟,遍题名姓绿岩边。tā rì zài lái yuán yào shú,biàn tí míng xìng lǜ yán biān。