古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

灯夕有感

陆游

芙渠红绿亦参差,睡起烧香强赋诗。fú qú hóng lǜ yì cān chà,shuì qǐ shāo xiāng qiáng fù shī。
万里锦城无梦到,岂惟虚负放灯时。wàn lǐ jǐn chéng wú mèng dào,qǐ wéi xū fù fàng dēng shí。

天祺节日饭罢小憩

陆游

卧听午漏隔花传,帘里花残有断烟。wò tīng wǔ lòu gé huā chuán,lián lǐ huā cán yǒu duàn yān。
莫放辘轳鸣玉井,偷闲要补五更眠。mò fàng lù lú míng yù jǐng,tōu xián yào bǔ wǔ gèng mián。

齿痛有感

陆游

眼暗头童负圣时,齿牙欲脱更堪悲。yǎn àn tóu tóng fù shèng shí,chǐ yá yù tuō gèng kān bēi。
暮年渐解人间事,蒸食哀梨亦自奇。mù nián jiàn jiě rén jiān shì,zhēng shí āi lí yì zì qí。

雨夜

陆游

两鬓新霜换旧青,客游身世等浮萍。liǎng bìn xīn shuāng huàn jiù qīng,kè yóu shēn shì děng fú píng。
少年乐事消除尽,雨夜焚香诵道经。shǎo nián lè shì xiāo chú jǐn,yǔ yè fén xiāng sòng dào jīng。

感旧绝句七首

陆游

鸭翎堠前山簇马,鸡踪桥下水连天。yā líng hòu qián shān cù mǎ,jī zōng qiáo xià shuǐ lián tiān。
金丹炼成不肯服,且戏人间五百年。jīn dān liàn chéng bù kěn fú,qiě xì rén jiān wǔ bǎi nián。

感旧绝句七首

陆游

鹅黄酒边绿荔枝,摩诃池上纳凉时。é huáng jiǔ biān lǜ lì zhī,mó hē chí shàng nà liáng shí。
冰纨不画骖鸾女,却写江南白纻辞。bīng wán bù huà cān luán nǚ,què xiě jiāng nán bái zhù cí。

感旧绝句七首

陆游

南市夜夜上元灯,西郊日日是清明。nán shì yè yè shàng yuán dēng,xī jiāo rì rì shì qīng míng。
青毡犊车碾花去,黄金马鞭穿柳行。qīng zhān dú chē niǎn huā qù,huáng jīn mǎ biān chuān liǔ xíng。

感旧绝句七首

陆游

十月新霜兔正肥,佳人骏马去如飞。shí yuè xīn shuāng tù zhèng féi,jiā rén jùn mǎ qù rú fēi。
纤腰袅袅戎衣窄,学射山前看打围。xiān yāo niǎo niǎo róng yī zhǎi,xué shè shān qián kàn dǎ wéi。

感旧绝句七首

陆游

半红半白官池莲,半醒半醉女郎船。bàn hóng bàn bái guān chí lián,bàn xǐng bàn zuì nǚ láng chuán。
鸳鸯惊起何曾管,折得双头喜欲颠。yuān yāng jīng qǐ hé céng guǎn,zhé dé shuāng tóu xǐ yù diān。

感旧绝句七首

陆游

红叶琵琶出嘉州,四弦弹尽古今愁。hóng yè pí pá chū jiā zhōu,sì xián dàn jǐn gǔ jīn chóu。
胡沙漫漫紫塞晓,汉月娟娟青冢秋。hú shā màn màn zǐ sāi xiǎo,hàn yuè juān juān qīng zhǒng qiū。

感旧绝句七首

陆游

美人传酒清夜阑,欲歌未歌愁远山。měi rén chuán jiǔ qīng yè lán,yù gē wèi gē chóu yuǎn shān。
蒲萄一斗元无价,换得凉州也是闲。pú táo yī dòu yuán wú jià,huàn dé liáng zhōu yě shì xián。

昼卧闻百舌

陆游

雨后郊原已遍犁,阴阴帘幕燕分泥。yǔ hòu jiāo yuán yǐ biàn lí,yīn yīn lián mù yàn fēn ní。
闲眠不作华胥计,说与春乌自在啼。xián mián bù zuò huá xū jì,shuō yǔ chūn wū zì zài tí。

观蔬圃

陆游

菘芥可菹芹可羹,晚风咿?桔槔声。sōng jiè kě jū qín kě gēng,wǎn fēng yī yà jú gāo shēng。
白头孤宦成何味,悔不畦蔬过此生。bái tóu gū huàn chéng hé wèi,huǐ bù qí shū guò cǐ shēng。

焚香昼睡比觉香犹未散戏作二首

陆游

小屏烟树远参差,吏散身闲与睡宜。xiǎo píng yān shù yuǎn cān chà,lì sàn shēn xián yǔ shuì yí。
谁似炉香念幽独,伴人直到梦回时。shuí shì lú xiāng niàn yōu dú,bàn rén zhí dào mèng huí shí。

焚香昼睡比觉香犹未散戏作二首

陆游

燕梁寂寂篆烟残,偷得劳生数刻闲。yàn liáng jì jì zhuàn yān cán,tōu dé láo shēng shù kè xián。
三叠秋屏护琴枕,卧游忽到瀼西山。sān dié qiū píng hù qín zhěn,wò yóu hū dào ráng xī shān。