古诗词

拜张忠定公祠二十韵

陆游

张公世外人,与蜀偶有缘。zhāng gōng shì wài rén,yǔ shǔ ǒu yǒu yuán。
天将靖蜀乱,生公在人间。tiān jiāng jìng shǔ luàn,shēng gōng zài rén jiān。
厥初大盗兴,乐祸迭相挻。jué chū dà dào xīng,lè huò dié xiāng shān。
天子辍玉食,贵臣拥戎旃。tiān zi chuò yù shí,guì chén yōng róng zhān。
生杀出喜怒,死者常差肩。shēng shā chū xǐ nù,sǐ zhě cháng chà jiān。
公曰此何哉,从之吾欺天。gōng yuē cǐ hé zāi,cóng zhī wú qī tiān。
河流触地轴,砥柱屹不迁。hé liú chù dì zhóu,dǐ zhù yì bù qiān。
胁从尽纵舍,飞章交帝前。xié cóng jǐn zòng shě,fēi zhāng jiāo dì qián。
上意竟开悟,至仁胜凶残。shàng yì jìng kāi wù,zhì rén shèng xiōng cán。
贵臣不极赏,追还黜其权。guì chén bù jí shǎng,zhuī hái chù qí quán。
安危关社稷,岂惟蜀民全。ān wēi guān shè jì,qǐ wéi shǔ mín quán。
后来有阿童,握兵事开边。hòu lái yǒu ā tóng,wò bīng shì kāi biān。
晚策睦州功,上公珥金蝉。wǎn cè mù zhōu gōng,shàng gōng ěr jīn chán。
势张不可御,北乡挑幽燕。shì zhāng bù kě yù,běi xiāng tiāo yōu yàn。
神京遂丘墟,迄今天步艰。shén jīng suì qiū xū,qì jīn tiān bù jiān。
时无忠定公,孰能折其奸。shí wú zhōng dìng gōng,shú néng zhé qí jiān。
我来拜遗祠,乔木含苍烟。wǒ lái bài yí cí,qiáo mù hán cāng yān。
死者不可作,愀然衰涕潸。sǐ zhě bù kě zuò,qiǎo rán shuāi tì shān。
愤切感虏祸,慷慨思公贤。fèn qiè gǎn lǔ huò,kāng kǎi sī gōng xián。
春秋送迎神,谁为歌此篇。chūn qiū sòng yíng shén,shuí wèi gē cǐ piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

西斋遣兴

陆游

桐叶秋先霣,菊花寒更香。tóng yè qiū xiān yǔn,jú huā hán gèng xiāng。
酒边聊兀兀,身外本茫茫。jiǔ biān liáo wù wù,shēn wài běn máng máng。
小憩元非睡,长吟偶似狂。xiǎo qì yuán fēi shuì,zhǎng yín ǒu shì kuáng。
忽然思把卷,一笑就窗光。hū rán sī bǎ juǎn,yī xiào jiù chuāng guāng。

雨夜作

陆游

十月多蚊蚋,昏昏气未平。shí yuè duō wén ruì,hūn hūn qì wèi píng。
正须三日雨,却用一霜晴。zhèng xū sān rì yǔ,què yòng yī shuāng qíng。
闲馆萧条意,空阶点滴声。xián guǎn xiāo tiáo yì,kōng jiē diǎn dī shēng。
钟残抚枕叹,归梦几时成。zhōng cán fǔ zhěn tàn,guī mèng jǐ shí chéng。

卧疾

陆游

旧疾乘衰作,长贫与懒宜。jiù jí chéng shuāi zuò,zhǎng pín yǔ lǎn yí。
羁愁惟付酒,史课未妨诗。jī chóu wéi fù jiǔ,shǐ kè wèi fáng shī。
雨入残更滴,霜逢闰岁迟。yǔ rù cán gèng dī,shuāng féng rùn suì chí。
新春真耄及,不用卜归期。xīn chūn zhēn mào jí,bù yòng bo guī qī。

独坐有怀杜伯高

陆游

画桥通小市,深院欲黄昏。huà qiáo tōng xiǎo shì,shēn yuàn yù huáng hūn。
爱月先移烛,留香每闭门。ài yuè xiān yí zhú,liú xiāng měi bì mén。
李侯有佳句,乐令善清言。lǐ hóu yǒu jiā jù,lè lìng shàn qīng yán。
老病贪支枕,何由共一樽。lǎo bìng tān zhī zhěn,hé yóu gòng yī zūn。

入局

陆游

残年困简牍,静坐忆渔樵。cán nián kùn jiǎn dú,jìng zuò yì yú qiáo。
鄙意惭轻出,殊恩免早朝。bǐ yì cán qīng chū,shū ēn miǎn zǎo cháo。
微霜凋绿树,寒日满朱桥。wēi shuāng diāo lǜ shù,hán rì mǎn zhū qiáo。
怅望沧波友,弓旌岂易招。chàng wàng cāng bō yǒu,gōng jīng qǐ yì zhāo。

掩门四首

陆游

身瘦不胜笏,官闲常掩门。shēn shòu bù shèng hù,guān xián cháng yǎn mén。
汉廷虽好老,楚泽未招魂。hàn tíng suī hǎo lǎo,chǔ zé wèi zhāo hún。
砚润蟾疏滴,香残鸭尚温。yàn rùn chán shū dī,xiāng cán yā shàng wēn。
个中殊会意,恨欠阿戎言。gè zhōng shū huì yì,hèn qiàn ā róng yán。

掩门四首

陆游

簌簌落高槐,阴阴长绿苔。sù sù luò gāo huái,yīn yīn zhǎng lǜ tái。
只言门昼掩,不道客谁来。zhǐ yán mén zhòu yǎn,bù dào kè shuí lái。
足痹思寻壑,愁生久拨醅。zú bì sī xún hè,chóu shēng jiǔ bō pēi。
吾儿能问事,梨栗且炮煨。wú ér néng wèn shì,lí lì qiě pào wēi。

掩门四首

陆游

举手可及屋,积书高拄颐。jǔ shǒu kě jí wū,jī shū gāo zhǔ yí。
忽闻疏雨滴,恍记故山时。hū wén shū yǔ dī,huǎng jì gù shān shí。
点染聊成字,呻吟仅似诗。diǎn rǎn liáo chéng zì,shēn yín jǐn shì shī。
不关才思尽,碌碌本亡奇。bù guān cái sī jǐn,lù lù běn wáng qí。

掩门四首

陆游

寡求忘市远,易足任囊空。guǎ qiú wàng shì yuǎn,yì zú rèn náng kōng。
院吏催呈史,家僮笑忍穷。yuàn lì cuī chéng shǐ,jiā tóng xiào rěn qióng。
鬓毛惊尽白,仓粟饫陈红。bìn máo jīng jǐn bái,cāng sù yù chén hóng。
赖有三峨梦,时时到枕中。lài yǒu sān é mèng,shí shí dào zhěn zhōng。

题史院壁四首

陆游

命薄谋常拙,年衰力转微。mìng báo móu cháng zhuō,nián shuāi lì zhuǎn wēi。
鹢飞元合退,羝乳偶成归。yì fēi yuán hé tuì,dī rǔ ǒu chéng guī。
汗简惭靡日,流尘怯染衣。hàn jiǎn cán mí rì,liú chén qiè rǎn yī。
无端霜夜月,应照旧苔矶。wú duān shuāng yè yuè,yīng zhào jiù tái jī。

题史院壁四首

陆游

槁木忘荣谢,闲云任卷舒。gǎo mù wàng róng xiè,xián yún rèn juǎn shū。
慵为绕枝鹊,宁作蠹书鱼。yōng wèi rào zhī què,níng zuò dù shū yú。
羁旅心常折,亲朋梦亦疏。jī lǚ xīn cháng zhé,qīn péng mèng yì shū。
溪头钓船在,恐负此心初。xī tóu diào chuán zài,kǒng fù cǐ xīn chū。

题史院壁四首

陆游

白发无馀鬒,苍颜失故丹。bái fā wú yú zhěn,cāng yán shī gù dān。
旅游多败意,大屋每饶寒。lǚ yóu duō bài yì,dà wū měi ráo hán。
出畏霜侵褐,归乘日暖鞍。chū wèi shuāng qīn hè,guī chéng rì nuǎn ān。
若非时得句,何以慰衰残。ruò fēi shí dé jù,hé yǐ wèi shuāi cán。

题史院壁四首

陆游

苔甃平分路,铜环半掩扉。tái zhòu píng fēn lù,tóng huán bàn yǎn fēi。
残芜寒不死,败叶落还飞。cán wú hán bù sǐ,bài yè luò hái fēi。
责重何由塞,愁生但念归。zé zhòng hé yóu sāi,chóu shēng dàn niàn guī。
非无茅一把,世事苦相违。fēi wú máo yī bǎ,shì shì kǔ xiāng wéi。

夙兴

陆游

钟已楼头动,灯犹帐外残。zhōng yǐ lóu tóu dòng,dēng yóu zhàng wài cán。
霜浓愁枕冷,病起觉衣宽。shuāng nóng chóu zhěn lěng,bìng qǐ jué yī kuān。
鹤怨凭谁解,鸥盟恐已寒。hè yuàn píng shuí jiě,ōu méng kǒng yǐ hán。
君恩等天地,应许纳微官。jūn ēn děng tiān dì,yīng xǔ nà wēi guān。

馆中书怀

陆游

流落逢明主,恩光集晚途。liú luò féng míng zhǔ,ēn guāng jí wǎn tú。
题名惊手战,拜阁藉人扶。tí míng jīng shǒu zhàn,bài gé jí rén fú。
枉辱三华组,终归一腐儒。wǎng rǔ sān huá zǔ,zhōng guī yī fǔ rú。
库书时取读,犹足补东隅。kù shū shí qǔ dú,yóu zú bǔ dōng yú。