古诗词

对酒叹

陆游

镜虽明不能使丑者妍,酒虽美不能使悲者乐。jìng suī míng bù néng shǐ chǒu zhě yán,jiǔ suī měi bù néng shǐ bēi zhě lè。
男子之生桑弧蓬矢射四方,古人所怀何磊落。nán zi zhī shēng sāng hú péng shǐ shè sì fāng,gǔ rén suǒ huái hé lěi luò。
我欲北临黄河观禹功,犬羊腥膻尘漠漠。wǒ yù běi lín huáng hé guān yǔ gōng,quǎn yáng xīng shān chén mò mò。
又欲南适苍梧吊虞舜,九疑难寻眇联络。yòu yù nán shì cāng wú diào yú shùn,jiǔ yí nán xún miǎo lián luò。
惟有一片心,可受生死托。wéi yǒu yī piàn xīn,kě shòu shēng sǐ tuō。
千金轻掷重意气,百舍孤征赴然诺。qiān jīn qīng zhì zhòng yì qì,bǎi shě gū zhēng fù rán nuò。
或携短剑隐红尘,亦入名山烧大药。huò xié duǎn jiàn yǐn hóng chén,yì rù míng shān shāo dà yào。
儿女何足顾,岁月不贷人。ér nǚ hé zú gù,suì yuè bù dài rén。
黑貂十年弊,白发一朝新。hēi diāo shí nián bì,bái fā yī cháo xīn。
半酣耿耿不自得,清啸长歌裂金石。bàn hān gěng gěng bù zì dé,qīng xiào zhǎng gē liè jīn shí。
曲终四座惨悲风,人人掩泪无人色。qū zhōng sì zuò cǎn bēi fēng,rén rén yǎn lèi wú rén sè。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋日杂咏八首

陆游

红苋如丹照眼明,卧开石竹乱纵横。hóng xiàn rú dān zhào yǎn míng,wò kāi shí zhú luàn zòng héng。
骚人见处终然别,只说清秋采落英。sāo rén jiàn chù zhōng rán bié,zhǐ shuō qīng qiū cǎi luò yīng。

秋日杂咏八首

陆游

桐叶吹残柳亦稀,溪头倚杖立斜晖。tóng yè chuī cán liǔ yì xī,xī tóu yǐ zhàng lì xié huī。
谁知老子无穷喜,待得吾儿小艇归。shuí zhī lǎo zi wú qióng xǐ,dài dé wú ér xiǎo tǐng guī。

秋日杂咏八首

陆游

久雨初晴喜欲迷,青鞋踏遍舍东西。jiǔ yǔ chū qíng xǐ yù mí,qīng xié tà biàn shě dōng xī。
忽然来到柳桥下,露湿蓼花红一溪。hū rán lái dào liǔ qiáo xià,lù shī liǎo huā hóng yī xī。

秋日杂咏八首

陆游

十里秋风画角哀,夕阳光景亦佳哉。shí lǐ qiū fēng huà jiǎo āi,xī yáng guāng jǐng yì jiā zāi。
正疑白鹭归何晚,一片雪从天际来。zhèng yí bái lù guī hé wǎn,yī piàn xuě cóng tiān jì lái。

偶得双鲫二首

陆游

今朝溪女留鲜鲫,洒扫茅檐旋置樽。jīn cháo xī nǚ liú xiān jì,sǎ sǎo máo yán xuán zhì zūn。
养老不须烦祝鲠,从来楚俗惯鱼飧。yǎng lǎo bù xū fán zhù gěng,cóng lái chǔ sú guàn yú sūn。

偶得双鲫二首

陆游

酒兴森然不可回,重阳未到菊先开。jiǔ xīng sēn rán bù kě huí,zhòng yáng wèi dào jú xiān kāi。
一双鱍剌明吾眼,催唤厨人斫鲙来。yī shuāng bō lá míng wú yǎn,cuī huàn chú rén zhuó kuài lái。

晚步舍东

陆游

篱槿花开柿叶丹,土沟东去过牛栏。lí jǐn huā kāi shì yè dān,tǔ gōu dōng qù guò niú lán。
草烟漠漠天将暮,布褐萧萧客正寒。cǎo yān mò mò tiān jiāng mù,bù hè xiāo xiāo kè zhèng hán。

述野人语二首

陆游

白米乾薪好井泉,甘餐美睡若登仙。bái mǐ qián xīn hǎo jǐng quán,gān cān měi shuì ruò dēng xiān。
从来不惯尝盐酪,席下何须有一钱。cóng lái bù guàn cháng yán lào,xí xià hé xū yǒu yī qián。

述野人语二首

陆游

重重大布敌风霜,篱外桑阴五月凉。zhòng zhòng dà bù dí fēng shuāng,lí wài sāng yīn wǔ yuè liáng。
软饭一盂千万足,那知世有郭汾阳。ruǎn fàn yī yú qiān wàn zú,nà zhī shì yǒu guō fén yáng。

戏答野人二首

陆游

日饮云根一脉泉,知君骨相自应仙。rì yǐn yún gēn yī mài quán,zhī jūn gǔ xiāng zì yīng xiān。
曲肱闲卧茅檐下,买断南山不用钱。qū gōng xián wò máo yán xià,mǎi duàn nán shān bù yòng qián。

戏答野人二首

陆游

木叶凋疏天欲霜,老怀多感易凄凉。mù yè diāo shū tiān yù shuāng,lǎo huái duō gǎn yì qī liáng。
得君数语开人意,径就湖桥醉夕阳。dé jūn shù yǔ kāi rén yì,jìng jiù hú qiáo zuì xī yáng。

九月十二日折菊

陆游

黄菊芬芳绝世奇,重阳错把配萸枝。huáng jú fēn fāng jué shì qí,zhòng yáng cuò bǎ pèi yú zhī。
开迟愈见凌霜操,堪笑儿童道过时。kāi chí yù jiàn líng shuāng cāo,kān xiào ér tóng dào guò shí。

雨过行视舍北菜圃因望北村久之二首

陆游

蔬畦蹑屐惬幽情,检校园丁日有程。shū qí niè jī qiè yōu qíng,jiǎn xiào yuán dīng rì yǒu chéng。
得雨尚悭须灌溉,我来时听桔槔声。dé yǔ shàng qiān xū guàn gài,wǒ lái shí tīng jú gāo shēng。

雨过行视舍北菜圃因望北村久之二首

陆游

吴牛啮草卧斜阳,乌臼青红未饱霜。wú niú niè cǎo wò xié yáng,wū jiù qīng hóng wèi bǎo shuāng。
急趁路乾来寓目,十分闲事却成忙。jí chèn lù qián lái yù mù,shí fēn xián shì què chéng máng。

负日戏作

陆游

困来两眦似胶黏,底怪吴人号黑甜。kùn lái liǎng zì shì jiāo nián,dǐ guài wú rén hào hēi tián。
安得他生不识字,朝朝就日卧茅檐。ān dé tā shēng bù shí zì,cháo cháo jiù rì wò máo yán。