古诗词

对酒叹

陆游

镜虽明不能使丑者妍,酒虽美不能使悲者乐。jìng suī míng bù néng shǐ chǒu zhě yán,jiǔ suī měi bù néng shǐ bēi zhě lè。
男子之生桑弧蓬矢射四方,古人所怀何磊落。nán zi zhī shēng sāng hú péng shǐ shè sì fāng,gǔ rén suǒ huái hé lěi luò。
我欲北临黄河观禹功,犬羊腥膻尘漠漠。wǒ yù běi lín huáng hé guān yǔ gōng,quǎn yáng xīng shān chén mò mò。
又欲南适苍梧吊虞舜,九疑难寻眇联络。yòu yù nán shì cāng wú diào yú shùn,jiǔ yí nán xún miǎo lián luò。
惟有一片心,可受生死托。wéi yǒu yī piàn xīn,kě shòu shēng sǐ tuō。
千金轻掷重意气,百舍孤征赴然诺。qiān jīn qīng zhì zhòng yì qì,bǎi shě gū zhēng fù rán nuò。
或携短剑隐红尘,亦入名山烧大药。huò xié duǎn jiàn yǐn hóng chén,yì rù míng shān shāo dà yào。
儿女何足顾,岁月不贷人。ér nǚ hé zú gù,suì yuè bù dài rén。
黑貂十年弊,白发一朝新。hēi diāo shí nián bì,bái fā yī cháo xīn。
半酣耿耿不自得,清啸长歌裂金石。bàn hān gěng gěng bù zì dé,qīng xiào zhǎng gē liè jīn shí。
曲终四座惨悲风,人人掩泪无人色。qū zhōng sì zuò cǎn bēi fēng,rén rén yǎn lèi wú rén sè。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春日绝句八首

陆游

二十四番花有信,一百七日食犹寒。èr shí sì fān huā yǒu xìn,yī bǎi qī rì shí yóu hán。
眼中不是无春色,叹息衰翁自鲜欢。yǎn zhōng bù shì wú chūn sè,tàn xī shuāi wēng zì xiān huān。

春日绝句八首

陆游

门前唤担买芳菲,白发犹堪插一枝。mén qián huàn dān mǎi fāng fēi,bái fā yóu kān chā yī zhī。
旧厌蛙声今喜听,墙阴特地作盆池。jiù yàn wā shēng jīn xǐ tīng,qiáng yīn tè dì zuò pén chí。

春日绝句八首

陆游

故园蛱蝶最多种,百草长时花乱开。gù yuán jiá dié zuì duō zhǒng,bǎi cǎo zhǎng shí huā luàn kāi。
穷巷春风元不到,一双谁遣过墙来。qióng xiàng chūn fēng yuán bù dào,yī shuāng shuí qiǎn guò qiáng lái。

春日绝句八首

陆游

桃李吹成九陌尘,客中又过一年春。táo lǐ chuī chéng jiǔ mò chén,kè zhōng yòu guò yī nián chūn。
馀寒漠漠城南路,只见秋千不见人。yú hán mò mò chéng nán lù,zhǐ jiàn qiū qiān bù jiàn rén。

春日绝句八首

陆游

便恐东皇促驾回,小轩无事且衔杯。biàn kǒng dōng huáng cù jià huí,xiǎo xuān wú shì qiě xián bēi。
不知何处桃花落,一片飞从屋角来。bù zhī hé chù táo huā luò,yī piàn fēi cóng wū jiǎo lái。

春日绝句八首

陆游

介亭南畔排衙石,剥藓剜苔觅旧题。jiè tíng nán pàn pái yá shí,bō xiǎn wān tái mì jiù tí。
读罢南丰数行字,满山烟雨共凄迷。dú bà nán fēng shù xíng zì,mǎn shān yān yǔ gòng qī mí。

春日绝句八首

陆游

杨家园里醉残春,醉倩傍人拾堕巾。yáng jiā yuán lǐ zuì cán chūn,zuì qiàn bàng rén shí duò jīn。
红紫飘零不须叹,东君渠自是行人。hóng zǐ piāo líng bù xū tàn,dōng jūn qú zì shì xíng rén。

戏咏落花

陆游

终年栽接待新春,一日随风委路尘。zhōng nián zāi jiē dài xīn chūn,yī rì suí fēng wěi lù chén。
愁杀主翁渠不管,争如只作看花人。chóu shā zhǔ wēng qú bù guǎn,zhēng rú zhǐ zuò kàn huā rén。

湖中微雨戏作

陆游

搓罢青梅指爪香,一杯聊复答年光。cuō bà qīng méi zhǐ zhǎo xiāng,yī bēi liáo fù dá nián guāng。
莫言老子无人顾,犹得西施作淡妆。mò yán lǎo zi wú rén gù,yóu dé xī shī zuò dàn zhuāng。

天竺晓行二首

陆游

三茆听彻五更钟,二竺穿穷九里松。sān máo tīng chè wǔ gèng zhōng,èr zhú chuān qióng jiǔ lǐ sōng。
无复官楼沽酒美,但烦湖水照衰容。wú fù guān lóu gū jiǔ měi,dàn fán hú shuǐ zhào shuāi róng。

天竺晓行二首

陆游

笋舆咿轧水云间,惭愧忙身得暂闲。sǔn yú yī yà shuǐ yún jiān,cán kuì máng shēn dé zàn xián。
堪笑风中一黄叶,知看天外几青山。kān xiào fēng zhōng yī huáng yè,zhī kàn tiān wài jǐ qīng shān。

初见石榴花

陆游

吴中四月尚馀寒,细雨霏霏怯倚阑。wú zhōng sì yuè shàng yú hán,xì yǔ fēi fēi qiè yǐ lán。
老子真成兴不浅,榴花折得一枝看。lǎo zi zhēn chéng xīng bù qiǎn,liú huā zhé dé yī zhī kàn。

梦游三首

陆游

太华峰头秋气新,醉临绝壁岸纶巾。tài huá fēng tóu qiū qì xīn,zuì lín jué bì àn lún jīn。
世间万事惟堪笑,禹迹茫茫九片尘。shì jiān wàn shì wéi kān xiào,yǔ jì máng máng jiǔ piàn chén。

梦游三首

陆游

九秋风露洗头盆,万里云烟腰带鞓。jiǔ qiū fēng lù xǐ tóu pén,wàn lǐ yún yān yāo dài tīng。
小瓮松醪知已熟,与君烂醉不须醒。xiǎo wèng sōng láo zhī yǐ shú,yǔ jūn làn zuì bù xū xǐng。

梦游三首

陆游

客途幽梦苦凄凄,满眼山川意却迷。kè tú yōu mèng kǔ qī qī,mǎn yǎn shān chuān yì què mí。
条华朝驱云外骑,河潼夜听月中鸡。tiáo huá cháo qū yún wài qí,hé tóng yè tīng yuè zhōng jī。