古诗词

蒸暑思梁州述怀

陆游

宣和之末予始生,遭乱不及游司并。xuān hé zhī mò yǔ shǐ shēng,zāo luàn bù jí yóu sī bìng。
从军梁州亦少慰,土脉深厚泉流清。cóng jūn liáng zhōu yì shǎo wèi,tǔ mài shēn hòu quán liú qīng。
季秋岭谷浩积雪,二月草木初抽萌。jì qiū lǐng gǔ hào jī xuě,èr yuè cǎo mù chū chōu méng。
夏中高凉最可喜,不省举手驱蚊虻。xià zhōng gāo liáng zuì kě xǐ,bù shěng jǔ shǒu qū wén méng。
藏冰一出卖满市,玉璞堆积寒峥嵘。cáng bīng yī chū mài mǎn shì,yù pú duī jī hán zhēng róng。
柳阴夜卧千驷马,沙上露宿连营兵。liǔ yīn yè wò qiān sì mǎ,shā shàng lù sù lián yíng bīng。
胡笳吹堕漾水月,烽燧传到山南城。hú jiā chuī duò yàng shuǐ yuè,fēng suì chuán dào shān nán chéng。
最思出甲戍秦陇,戈戟彻夜相摩声。zuì sī chū jiǎ shù qín lǒng,gē jǐ chè yè xiāng mó shēng。
两年剑南走尘土,肺热烦促无时平。liǎng nián jiàn nán zǒu chén tǔ,fèi rè fán cù wú shí píng。
荒池昏夜蛙閤閤,食案白日蝇营营。huāng chí hūn yè wā gé gé,shí àn bái rì yíng yíng yíng。
何时王师自天下,雷雨澒洞收搀抢。hé shí wáng shī zì tiān xià,léi yǔ hòng dòng shōu chān qiǎng。
老生衰病畏暑湿,思卜鄠杜开柴荆。lǎo shēng shuāi bìng wèi shǔ shī,sī bo hù dù kāi chái jīng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

小舟白竹篷盖保长所乘也偶借至近村戏作二首

陆游

雪云无际暗长空,小市孤村禹庙东。xuě yún wú jì àn zhǎng kōng,xiǎo shì gū cūn yǔ miào dōng。
一段荒寒端可画,白篷笼底白头翁。yī duàn huāng hán duān kě huà,bái péng lóng dǐ bái tóu wēng。

稻饭

陆游

买得乌犍遇岁穰,此身永免属官仓。mǎi dé wū jiān yù suì ráng,cǐ shēn yǒng miǎn shǔ guān cāng。
塘南塘北九千顷,八月村村稻饭香。táng nán táng běi jiǔ qiān qǐng,bā yuè cūn cūn dào fàn xiāng。

除夜

陆游

守岁全家夜不眠,杯盘狼藉向灯前。shǒu suì quán jiā yè bù mián,bēi pán láng jí xiàng dēng qián。
相看更觉光阴速,笑语逡巡即隔年。xiāng kàn gèng jué guāng yīn sù,xiào yǔ qūn xún jí gé nián。

修路

陆游

雨霪道坏困泥涂,木石纷然赖里闾。yǔ yín dào huài kùn ní tú,mù shí fēn rán lài lǐ lǘ。
但使仅堪行便足,我无长戟与高车。dàn shǐ jǐn kān xíng biàn zú,wǒ wú zhǎng jǐ yǔ gāo chē。

春日暄甚戏作

陆游

桃杏酣酣蜂蝶狂,儿童相唤踏春阳。táo xìng hān hān fēng dié kuáng,ér tóng xiāng huàn tà chūn yáng。
老人自笑还多事,预恐明朝雨坏墙。lǎo rén zì xiào hái duō shì,yù kǒng míng cháo yǔ huài qiáng。

追感往事五首

陆游

太平翁翁十九年,父子气焰可熏天。tài píng wēng wēng shí jiǔ nián,fù zi qì yàn kě xūn tiān。
不如茅舍醉村酒,日与邻翁相枕眠。bù rú máo shě zuì cūn jiǔ,rì yǔ lín wēng xiāng zhěn mián。

追感往事五首

陆游

世事纷纷过眼新,九衢依旧涨红尘。shì shì fēn fēn guò yǎn xīn,jiǔ qú yī jiù zhǎng hóng chén。
桃花梦破刘郎老,燕麦摇风别是春。táo huā mèng pò liú láng lǎo,yàn mài yáo fēng bié shì chūn。

追感往事五首

陆游

渡江之初不暇给,诸老文辞今尚传。dù jiāng zhī chū bù xiá gěi,zhū lǎo wén cí jīn shàng chuán。
六十年间日衰靡,此事安可付之天。liù shí nián jiān rì shuāi mí,cǐ shì ān kě fù zhī tiān。

追感往事五首

陆游

文章光焰伏不起,甚者自谓宗晚唐。wén zhāng guāng yàn fú bù qǐ,shén zhě zì wèi zōng wǎn táng。
欧曾不生二苏死,我欲痛哭天茫茫。ōu céng bù shēng èr sū sǐ,wǒ yù tòng kū tiān máng máng。

追感往事五首

陆游

诸公可叹善谋身,误国当时岂一秦。zhū gōng kě tàn shàn móu shēn,wù guó dāng shí qǐ yī qín。
不望夷吾出江左,新亭对泣亦无人。bù wàng yí wú chū jiāng zuǒ,xīn tíng duì qì yì wú rén。

绍兴辛酉予年十七矣距今已六十年追感旧事作绝句

陆游

常忆初年十七时,朝朝乌帽出从师。cháng yì chū nián shí qī shí,cháo cháo wū mào chū cóng shī。
忽逢寒食停供课,正写矾书作赝碑。hū féng hán shí tíng gōng kè,zhèng xiě fán shū zuò yàn bēi。

独坐视老奴灌园

陆游

东窗日晚独愁予,眼闇年来颇废书。dōng chuāng rì wǎn dú chóu yǔ,yǎn àn nián lái pǒ fèi shū。
赖有吾家老阿对,相从引水灌园蔬。lài yǒu wú jiā lǎo ā duì,xiāng cóng yǐn shuǐ guàn yuán shū。

雨晴风日绝佳徙倚门外三首

陆游

一双芒屩伴筇枝,不用儿扶自出嬉。yī shuāng máng juē bàn qióng zhī,bù yòng ér fú zì chū xī。
贪看南山云百变,舍西溪上立多时。tān kàn nán shān yún bǎi biàn,shě xī xī shàng lì duō shí。

雨晴风日绝佳徙倚门外三首

陆游

茶酽无端废午眠,杖藜信步到门前。chá yàn wú duān fèi wǔ mián,zhàng lí xìn bù dào mén qián。
青裙溪女结蚕卦,白发庙巫催社钱。qīng qún xī nǚ jié cán guà,bái fā miào wū cuī shè qián。

雨晴风日绝佳徙倚门外三首

陆游

章老三年病方死,吴翁一夕呼不醒。zhāng lǎo sān nián bìng fāng sǐ,wú wēng yī xī hū bù xǐng。
独有此身顽似铁,倚门常看暮山青。dú yǒu cǐ shēn wán shì tiě,yǐ mén cháng kàn mù shān qīng。