古诗词

蒸暑思梁州述怀

陆游

宣和之末予始生,遭乱不及游司并。xuān hé zhī mò yǔ shǐ shēng,zāo luàn bù jí yóu sī bìng。
从军梁州亦少慰,土脉深厚泉流清。cóng jūn liáng zhōu yì shǎo wèi,tǔ mài shēn hòu quán liú qīng。
季秋岭谷浩积雪,二月草木初抽萌。jì qiū lǐng gǔ hào jī xuě,èr yuè cǎo mù chū chōu méng。
夏中高凉最可喜,不省举手驱蚊虻。xià zhōng gāo liáng zuì kě xǐ,bù shěng jǔ shǒu qū wén méng。
藏冰一出卖满市,玉璞堆积寒峥嵘。cáng bīng yī chū mài mǎn shì,yù pú duī jī hán zhēng róng。
柳阴夜卧千驷马,沙上露宿连营兵。liǔ yīn yè wò qiān sì mǎ,shā shàng lù sù lián yíng bīng。
胡笳吹堕漾水月,烽燧传到山南城。hú jiā chuī duò yàng shuǐ yuè,fēng suì chuán dào shān nán chéng。
最思出甲戍秦陇,戈戟彻夜相摩声。zuì sī chū jiǎ shù qín lǒng,gē jǐ chè yè xiāng mó shēng。
两年剑南走尘土,肺热烦促无时平。liǎng nián jiàn nán zǒu chén tǔ,fèi rè fán cù wú shí píng。
荒池昏夜蛙閤閤,食案白日蝇营营。huāng chí hūn yè wā gé gé,shí àn bái rì yíng yíng yíng。
何时王师自天下,雷雨澒洞收搀抢。hé shí wáng shī zì tiān xià,léi yǔ hòng dòng shōu chān qiǎng。
老生衰病畏暑湿,思卜鄠杜开柴荆。lǎo shēng shuāi bìng wèi shǔ shī,sī bo hù dù kāi chái jīng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

梅花绝句六首

陆游

几年不到合江园,说着当时已断魂。jǐ nián bù dào hé jiāng yuán,shuō zhe dāng shí yǐ duàn hún。
只有梅花知此恨,相逢月底却无言。zhǐ yǒu méi huā zhī cǐ hèn,xiāng féng yuè dǐ què wú yán。

梅花绝句六首

陆游

当年走马锦城西,曾为梅花醉似泥。dāng nián zǒu mǎ jǐn chéng xī,céng wèi méi huā zuì shì ní。
二十里中香不断,青羊宫到浣花溪。èr shí lǐ zhōng xiāng bù duàn,qīng yáng gōng dào huàn huā xī。

梅花绝句六首

陆游

闻道梅花坼晓风,雪堆遍满四山中。wén dào méi huā chè xiǎo fēng,xuě duī biàn mǎn sì shān zhōng。
何方可化身千亿,一树梅前一放翁。hé fāng kě huà shēn qiān yì,yī shù méi qián yī fàng wēng。

梅花绝句六首

陆游

小亭终日倚阑干,树树梅花看到残。xiǎo tíng zhōng rì yǐ lán gàn,shù shù méi huā kàn dào cán。
只怪此翁常谢客,元来不是怕春寒。zhǐ guài cǐ wēng cháng xiè kè,yuán lái bù shì pà chūn hán。

梅花绝句六首

陆游

乱簪桐帽花如雪,斜挂驴鞍酒满壶。luàn zān tóng mào huā rú xuě,xié guà lǘ ān jiǔ mǎn hú。
安得丹青如顾陆,凭渠画我夜归图。ān dé dān qīng rú gù lù,píng qú huà wǒ yè guī tú。

梅花绝句六首

陆游

红梅过后到缃梅,一种春风不并开。hóng méi guò hòu dào xiāng méi,yī zhǒng chūn fēng bù bìng kāi。
造物无心还有意,引教日日放翁来。zào wù wú xīn hái yǒu yì,yǐn jiào rì rì fàng wēng lái。

记梦

陆游

信命从来不问天,经旬无酒亦陶然。xìn mìng cóng lái bù wèn tiān,jīng xún wú jiǔ yì táo rán。
梦为估客扬州去,水调声中月满船。mèng wèi gū kè yáng zhōu qù,shuǐ diào shēng zhōng yuè mǎn chuán。

东冈樱桃已过殊不知

陆游

病着寒侵怕出门,萧萧烟雨暗江村。bìng zhe hán qīn pà chū mén,xiāo xiāo yān yǔ àn jiāng cūn。
一樽阙与梅花别,过尽樱桃不足言。yī zūn quē yǔ méi huā bié,guò jǐn yīng táo bù zú yán。

别严和之二首

陆游

器之魂逝已难招,尚有和之慰寂寥。qì zhī hún shì yǐ nán zhāo,shàng yǒu hé zhī wèi jì liáo。
今夜月明空叹息,想君孤棹泊溪桥。jīn yè yuè míng kōng tàn xī,xiǎng jūn gū zhào pō xī qiáo。

别严和之二首

陆游

千里风烟行路难,旅舟应过子陵滩。qiān lǐ fēng yān xíng lù nán,lǚ zhōu yīng guò zi líng tān。
人间富贵知何物,莫负君家旧钓竿。rén jiān fù guì zhī hé wù,mò fù jūn jiā jiù diào gān。

社日小饮

陆游

人生当惜老年时,醉插山花压帽攲。rén shēng dāng xī lǎo nián shí,zuì chā shān huā yā mào qī。
世事恰如风过耳,微聋自好不须治。shì shì qià rú fēng guò ěr,wēi lóng zì hǎo bù xū zhì。

山茶

陆游

雪里开花到春晚,世间耐久孰如君。xuě lǐ kāi huā dào chūn wǎn,shì jiān nài jiǔ shú rú jūn。
凭阑叹息无人会,三十年前宴海云。píng lán tàn xī wú rén huì,sān shí nián qián yàn hǎi yún。

读易

陆游

大易中含造化机,王何元未造精微。dà yì zhōng hán zào huà jī,wáng hé yuán wèi zào jīng wēi。
乾坤要自吾身看,卧听鸡鸣起索衣。qián kūn yào zì wú shēn kàn,wò tīng jī míng qǐ suǒ yī。

杂兴六首

陆游

秦汉区区了目前,周家风化遂无传。qín hàn qū qū le mù qián,zhōu jiā fēng huà suì wú chuán。
君看八百年基业,尽在东山七月篇。jūn kàn bā bǎi nián jī yè,jǐn zài dōng shān qī yuè piān。

杂兴六首

陆游

羲和分职授人时,断自唐虞意可知。xī hé fēn zhí shòu rén shí,duàn zì táng yú yì kě zhī。
兽舞凤来馀事耳,西成东作要熙熙。shòu wǔ fèng lái yú shì ěr,xī chéng dōng zuò yào xī xī。