古诗词

蒸暑思梁州述怀

陆游

宣和之末予始生,遭乱不及游司并。xuān hé zhī mò yǔ shǐ shēng,zāo luàn bù jí yóu sī bìng。
从军梁州亦少慰,土脉深厚泉流清。cóng jūn liáng zhōu yì shǎo wèi,tǔ mài shēn hòu quán liú qīng。
季秋岭谷浩积雪,二月草木初抽萌。jì qiū lǐng gǔ hào jī xuě,èr yuè cǎo mù chū chōu méng。
夏中高凉最可喜,不省举手驱蚊虻。xià zhōng gāo liáng zuì kě xǐ,bù shěng jǔ shǒu qū wén méng。
藏冰一出卖满市,玉璞堆积寒峥嵘。cáng bīng yī chū mài mǎn shì,yù pú duī jī hán zhēng róng。
柳阴夜卧千驷马,沙上露宿连营兵。liǔ yīn yè wò qiān sì mǎ,shā shàng lù sù lián yíng bīng。
胡笳吹堕漾水月,烽燧传到山南城。hú jiā chuī duò yàng shuǐ yuè,fēng suì chuán dào shān nán chéng。
最思出甲戍秦陇,戈戟彻夜相摩声。zuì sī chū jiǎ shù qín lǒng,gē jǐ chè yè xiāng mó shēng。
两年剑南走尘土,肺热烦促无时平。liǎng nián jiàn nán zǒu chén tǔ,fèi rè fán cù wú shí píng。
荒池昏夜蛙閤閤,食案白日蝇营营。huāng chí hūn yè wā gé gé,shí àn bái rì yíng yíng yíng。
何时王师自天下,雷雨澒洞收搀抢。hé shí wáng shī zì tiān xià,léi yǔ hòng dòng shōu chān qiǎng。
老生衰病畏暑湿,思卜鄠杜开柴荆。lǎo shēng shuāi bìng wèi shǔ shī,sī bo hù dù kāi chái jīng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春日杂兴十二首

陆游

南村北村鼓鼕鼕,刲羊刺豕祭潭龙。nán cūn běi cūn gǔ dōng dōng,kuī yáng cì shǐ jì tán lóng。
一生衣食财取足,百世何妨常作农。yī shēng yī shí cái qǔ zú,bǎi shì hé fáng cháng zuò nóng。

春日杂兴十二首

陆游

小甔有米可续炊,纸鸢竹马看儿嬉。xiǎo dān yǒu mǐ kě xù chuī,zhǐ yuān zhú mǎ kàn ér xī。
但得官清吏不横,即是村中歌舞时。dàn dé guān qīng lì bù héng,jí shì cūn zhōng gē wǔ shí。

春日杂兴十二首

陆游

夜夜燃薪暖絮衾,禺中一饭直千金。yè yè rán xīn nuǎn xù qīn,yú zhōng yī fàn zhí qiān jīn。
身为野老已无责,路有流民终动心。shēn wèi yě lǎo yǐ wú zé,lù yǒu liú mín zhōng dòng xīn。

春日杂兴十二首

陆游

出仕常骑秃尾驴,归休自驾折辕车。chū shì cháng qí tū wěi lǘ,guī xiū zì jià zhé yuán chē。
今朝偶遇村夫子,借得齐民一卷书。jīn cháo ǒu yù cūn fū zi,jiè dé qí mín yī juǎn shū。

春日杂兴十二首

陆游

更事多来见物情,世间常恨太忙生。gèng shì duō lái jiàn wù qíng,shì jiān cháng hèn tài máng shēng。
花开款款宁为晚,日出迟迟却是晴。huā kāi kuǎn kuǎn níng wèi wǎn,rì chū chí chí què shì qíng。

春日杂兴十二首

陆游

一枝筇杖一山童,买酒行歌小市中。yī zhī qióng zhàng yī shān tóng,mǎi jiǔ xíng gē xiǎo shì zhōng。
莫笑摧颓今至此,当年万里看春风。mò xiào cuī tuí jīn zhì cǐ,dāng nián wàn lǐ kàn chūn fēng。

春日杂兴十二首

陆游

四十馀年学养生,谁知所得亦平平。sì shí yú nián xué yǎng shēng,shuí zhī suǒ dé yì píng píng。
体孱不犯寒时出,路湿常寻乾处行。tǐ càn bù fàn hán shí chū,lù shī cháng xún qián chù xíng。

春日杂兴十二首

陆游

搅睡禽声晓傍檐,泥人花气午穿帘。jiǎo shuì qín shēng xiǎo bàng yán,ní rén huā qì wǔ chuān lián。
欢情老去年年薄,困思春来日日添。huān qíng lǎo qù nián nián báo,kùn sī chūn lái rì rì tiān。

春日杂兴十二首

陆游

阴晴不定春犹浅,困健相兼病未苏。yīn qíng bù dìng chūn yóu qiǎn,kùn jiàn xiāng jiān bìng wèi sū。
见说市楼新酒美,杖头今日一钱无。jiàn shuō shì lóu xīn jiǔ měi,zhàng tóu jīn rì yī qián wú。

春日杂兴十二首

陆游

乍晴乍雨忽经旬,半醉半醒还过春。zhà qíng zhà yǔ hū jīng xún,bàn zuì bàn xǐng hái guò chūn。
春卧不知庵外事,闲吟聊适梦中身。chūn wò bù zhī ān wài shì,xián yín liáo shì mèng zhōng shēn。

春日杂兴十二首

陆游

行人陌上思悠悠,十里斜阳古渡头。xíng rén mò shàng sī yōu yōu,shí lǐ xié yáng gǔ dù tóu。
一片落花无觅处,只教芳草管闲愁。yī piàn luò huā wú mì chù,zhǐ jiào fāng cǎo guǎn xián chóu。

书感

陆游

鸭子陂头看水生,蜂儿园里按歌声。yā zi bēi tóu kàn shuǐ shēng,fēng ér yuán lǐ àn gē shēng。
天公用意谁能测,未许吾曹醉太平。tiān gōng yòng yì shuí néng cè,wèi xǔ wú cáo zuì tài píng。

室中屏去长物戏作

陆游

久从昭代乞残骸,荷锸随行偶未薶。jiǔ cóng zhāo dài qǐ cán hái,hé chā suí xíng ǒu wèi mái。
四壁尽空君勿怪,才留一物即关怀。sì bì jǐn kōng jūn wù guài,cái liú yī wù jí guān huái。

予以淳熙戊戌岁自蜀归时年五十四今三十有二年矣犹复强健得小诗自贺

陆游

入玉门关到酒泉,昔人想望若登天。rù yù mén guān dào jiǔ quán,xī rén xiǎng wàng ruò dēng tiān。
岂知万里西征客,归卧家山三十年。qǐ zhī wàn lǐ xī zhēng kè,guī wò jiā shān sān shí nián。

花下小酌二首

陆游

柳色初深燕子回,猩红千点海棠开。liǔ sè chū shēn yàn zi huí,xīng hóng qiān diǎn hǎi táng kāi。
鲚鱼莼菜随宜具,也是花前一醉来。jì yú chún cài suí yí jù,yě shì huā qián yī zuì lái。