古诗词

山中得长句戏呈周辅并简朱县丞山

陆游

鹤鸣山空无鹤来,青霞嶂深天壁开。hè míng shān kōng wú hè lái,qīng xiá zhàng shēn tiān bì kāi。
千岩角逐互吞吐,一峰拔起矜崔嵬。qiān yán jiǎo zhú hù tūn tǔ,yī fēng bá qǐ jīn cuī wéi。
日光微漏潭见底,水气上薄云成堆。rì guāng wēi lòu tán jiàn dǐ,shuǐ qì shàng báo yún chéng duī。
幽禽飞鸣报客至,奇树璀璨知谁栽。yōu qín fēi míng bào kè zhì,qí shù cuǐ càn zhī shuí zāi。
花藤怪蔓白昼暗,奔猿落狖无时哀。huā téng guài màn bái zhòu àn,bēn yuán luò yòu wú shí āi。
路穷尚蹑一千级,忽见密竹藏楼台。lù qióng shàng niè yī qiān jí,hū jiàn mì zhú cáng lóu tái。
共言神僧昔住此,至今光景如天台。gòng yán shén sēng xī zhù cǐ,zhì jīn guāng jǐng rú tiān tái。
支筇负笠出复没,喜动妇人惊提孩。zhī qióng fù lì chū fù méi,xǐ dòng fù rén jīng tí hái。
高人何至作狡狯,无乃玩世聊相诙。gāo rén hé zhì zuò jiǎo kuài,wú nǎi wán shì liáo xiāng huī。
不然学道穷实际,讵舍正大崇奇瑰。bù rán xué dào qióng shí jì,jù shě zhèng dà chóng qí guī。
儒林丈人学擅世,馀事尚压蔡与崔。rú lín zhàng rén xué shàn shì,yú shì shàng yā cài yǔ cuī。
名山未死可再到,此士一失难重陪。míng shān wèi sǐ kě zài dào,cǐ shì yī shī nán zhòng péi。
赞府摘山事如织,摆拨领客何奇哉。zàn fǔ zhāi shān shì rú zhī,bǎi bō lǐng kè hé qí zāi。
境幽神怆不可住,归倩玉手传金杯。jìng yōu shén chuàng bù kě zhù,guī qiàn yù shǒu chuán jīn bēi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起对镜

陆游

双鬓成丝高颊颧,晓窗临镜意茫然。shuāng bìn chéng sī gāo jiá quán,xiǎo chuāng lín jìng yì máng rán。
朱颜岂是一朝去,暗铄潜消五十年。zhū yán qǐ shì yī cháo qù,àn shuò qián xiāo wǔ shí nián。

新寒二首

陆游

碧蝶飞飞过短篱,山姜石竹有残枝。bì dié fēi fēi guò duǎn lí,shān jiāng shí zhú yǒu cán zhī。
谁知老子闲眠处,恰是新寒细雨时。shuí zhī lǎo zi xián mián chù,qià shì xīn hán xì yǔ shí。

新寒二首

陆游

安石榴房初小坼,南天竺子亦微丹。ān shí liú fáng chū xiǎo chè,nán tiān zhú zi yì wēi dān。
新寒漠漠偏欺老,睡起无风怯倚栏。xīn hán mò mò piān qī lǎo,shuì qǐ wú fēng qiè yǐ lán。

试笔二首

陆游

烹葵饭豆饱还休,弄笔翻书岁又秋。pēng kuí fàn dòu bǎo hái xiū,nòng bǐ fān shū suì yòu qiū。
灵府湛然如止水,拟将何地著闲愁。líng fǔ zhàn rán rú zhǐ shuǐ,nǐ jiāng hé dì zhù xián chóu。

试笔二首

陆游

红丝玉斗紫毫铓,岁晚相从味更长。hóng sī yù dòu zǐ háo máng,suì wǎn xiāng cóng wèi gèng zhǎng。
不似乐天归老日,柳枝骆马两堪伤。bù shì lè tiān guī lǎo rì,liǔ zhī luò mǎ liǎng kān shāng。

读退之人不知古今马牛而襟裾之句有感

陆游

书生独占世间痴,过计私忧无已时。shū shēng dú zhàn shì jiān chī,guò jì sī yōu wú yǐ shí。
知尽古今成底事,空将血泪向人垂。zhī jǐn gǔ jīn chéng dǐ shì,kōng jiāng xuè lèi xiàng rén chuí。

病愈看镜

陆游

镜中稍复旧朱颜,一笑衰翁乃尔顽。jìng zhōng shāo fù jiù zhū yán,yī xiào shuāi wēng nǎi ěr wán。
三百瓮齑消未尽,不知更着几年还。sān bǎi wèng jī xiāo wèi jǐn,bù zhī gèng zhe jǐ nián hái。

读韩致光诗集

陆游

渺莽江湖万里秋,玉峰老子弄孤舟。miǎo mǎng jiāng hú wàn lǐ qiū,yù fēng lǎo zi nòng gū zhōu。
犹胜宿直金銮夜,凛凛常怀泼酢忧。yóu shèng sù zhí jīn luán yè,lǐn lǐn cháng huái pō cù yōu。

子龙求烟雨轩诗口占绝句二首

陆游

乌桕迎霜已半丹,哦诗终日合凭栏。wū jiù yíng shuāng yǐ bàn dān,ó shī zhōng rì hé píng lán。
霜高木落应尤好,长挂西窗更怕寒。shuāng gāo mù luò yīng yóu hǎo,zhǎng guà xī chuāng gèng pà hán。

子龙求烟雨轩诗口占绝句二首

陆游

规模正似钓鱼庵,把酒才容客二三。guī mó zhèng shì diào yú ān,bǎ jiǔ cái róng kè èr sān。
若比东偏参倚室,此中犹自觉耽耽。ruò bǐ dōng piān cān yǐ shì,cǐ zhōng yóu zì jué dān dān。

一钱

陆游

万事纷纷不足论,满庭枯草闭柴门。wàn shì fēn fēn bù zú lùn,mǎn tíng kū cǎo bì chái mén。
一钱留得终羞涩,持买餦餭引福孙。yī qián liú dé zhōng xiū sè,chí mǎi zhāng huáng yǐn fú sūn。

观方外书

陆游

司马遗书有坐忘,顗翁止观略相当。sī mǎ yí shū yǒu zuò wàng,yǐ wēng zhǐ guān lüè xiāng dāng。
龟堂闭户常终日,时得相从一炷香。guī táng bì hù cháng zhōng rì,shí dé xiāng cóng yī zhù xiāng。

午睡初起二首

陆游

曲腰桑上午鸡鸣,喔喔还如报五更。qū yāo sāng shàng wǔ jī míng,ō ō hái rú bào wǔ gèng。
睡起展书摩病眼,油窗喜对夕阳明。shuì qǐ zhǎn shū mó bìng yǎn,yóu chuāng xǐ duì xī yáng míng。

午睡初起二首

陆游

舍中未报压新醅,闲弄流尘槲叶杯。shě zhōng wèi bào yā xīn pēi,xián nòng liú chén hú yè bēi。
得醉固佳醒亦好,了无一事到灵台。dé zuì gù jiā xǐng yì hǎo,le wú yī shì dào líng tái。

冬初出游二首

陆游

风声如雨晓飕飗,万叶丹枫满瓦沟。fēng shēng rú yǔ xiǎo sōu liú,wàn yè dān fēng mǎn wǎ gōu。
西望牛头三十里,一枝柔橹作闲游。xī wàng niú tóu sān shí lǐ,yī zhī róu lǔ zuò xián yóu。