古诗词

山中得长句戏呈周辅并简朱县丞山

陆游

鹤鸣山空无鹤来,青霞嶂深天壁开。hè míng shān kōng wú hè lái,qīng xiá zhàng shēn tiān bì kāi。
千岩角逐互吞吐,一峰拔起矜崔嵬。qiān yán jiǎo zhú hù tūn tǔ,yī fēng bá qǐ jīn cuī wéi。
日光微漏潭见底,水气上薄云成堆。rì guāng wēi lòu tán jiàn dǐ,shuǐ qì shàng báo yún chéng duī。
幽禽飞鸣报客至,奇树璀璨知谁栽。yōu qín fēi míng bào kè zhì,qí shù cuǐ càn zhī shuí zāi。
花藤怪蔓白昼暗,奔猿落狖无时哀。huā téng guài màn bái zhòu àn,bēn yuán luò yòu wú shí āi。
路穷尚蹑一千级,忽见密竹藏楼台。lù qióng shàng niè yī qiān jí,hū jiàn mì zhú cáng lóu tái。
共言神僧昔住此,至今光景如天台。gòng yán shén sēng xī zhù cǐ,zhì jīn guāng jǐng rú tiān tái。
支筇负笠出复没,喜动妇人惊提孩。zhī qióng fù lì chū fù méi,xǐ dòng fù rén jīng tí hái。
高人何至作狡狯,无乃玩世聊相诙。gāo rén hé zhì zuò jiǎo kuài,wú nǎi wán shì liáo xiāng huī。
不然学道穷实际,讵舍正大崇奇瑰。bù rán xué dào qióng shí jì,jù shě zhèng dà chóng qí guī。
儒林丈人学擅世,馀事尚压蔡与崔。rú lín zhàng rén xué shàn shì,yú shì shàng yā cài yǔ cuī。
名山未死可再到,此士一失难重陪。míng shān wèi sǐ kě zài dào,cǐ shì yī shī nán zhòng péi。
赞府摘山事如织,摆拨领客何奇哉。zàn fǔ zhāi shān shì rú zhī,bǎi bō lǐng kè hé qí zāi。
境幽神怆不可住,归倩玉手传金杯。jìng yōu shén chuàng bù kě zhù,guī qiàn yù shǒu chuán jīn bēi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

春晚即事四首

陆游

龙骨车鸣水入塘,雨来犹可望丰穰。lóng gǔ chē míng shuǐ rù táng,yǔ lái yóu kě wàng fēng ráng。
老农爱犊行泥缓,幼妇忧蚕采叶忙。lǎo nóng ài dú xíng ní huǎn,yòu fù yōu cán cǎi yè máng。

怀昔

陆游

高皇布网收凤麟,我得定交犹数人。gāo huáng bù wǎng shōu fèng lín,wǒ dé dìng jiāo yóu shù rén。
陈山清真王逸少,李石风流贺季真。chén shān qīng zhēn wáng yì shǎo,lǐ shí fēng liú hè jì zhēn。

书感

陆游

一是端能服万人,施行自足扫胡尘。yī shì duān néng fú wàn rén,shī xíng zì zú sǎo hú chén。
南州不可无高士,东国何妨有逐臣。nán zhōu bù kě wú gāo shì,dōng guó hé fáng yǒu zhú chén。

杂咏十首

陆游

仕困风波归可乐,生如疣赘死何悲。shì kùn fēng bō guī kě lè,shēng rú yóu zhuì sǐ hé bēi。
极知此手终无巧,那得随人尽作痴。jí zhī cǐ shǒu zhōng wú qiǎo,nà dé suí rén jǐn zuò chī。

杂咏十首

陆游

镜中颜状年年改,海内交朋日日疏。jìng zhōng yán zhuàng nián nián gǎi,hǎi nèi jiāo péng rì rì shū。
一恸寝门生意尽,从今无复季长书。yī tòng qǐn mén shēng yì jǐn,cóng jīn wú fù jì zhǎng shū。

杂咏十首

陆游

女郎花树新移种,官长梅园亦探租。nǚ láng huā shù xīn yí zhǒng,guān zhǎng méi yuán yì tàn zū。
作尽人间儿戏事,谁知空橐一钱无。zuò jǐn rén jiān ér xì shì,shuí zhī kōng tuó yī qián wú。

杂咏十首

陆游

一日日穷穷不醒,一年年老老如期。yī rì rì qióng qióng bù xǐng,yī nián nián lǎo lǎo rú qī。
黄河却有逢清日,白发应无返黑时。huáng hé què yǒu féng qīng rì,bái fā yīng wú fǎn hēi shí。

杂咏十首

陆游

世间万事本悠悠,自古诗人易白头。shì jiān wàn shì běn yōu yōu,zì gǔ shī rén yì bái tóu。
莫羡老夫垂九十,一年添得一年愁。mò xiàn lǎo fū chuí jiǔ shí,yī nián tiān dé yī nián chóu。

杂咏十首

陆游

夸士骑牛著铁冠,往来城市拥途观。kuā shì qí niú zhù tiě guān,wǎng lái chéng shì yōng tú guān。
争如老子无奇怪,惟是蓑衣伴钓竿。zhēng rú lǎo zi wú qí guài,wéi shì suō yī bàn diào gān。

杂咏十首

陆游

家圃菜肥忘肉食,村场酒美胜官壶。jiā pǔ cài féi wàng ròu shí,cūn chǎng jiǔ měi shèng guān hú。
终年醉饱无忧责,莫怪愚公老不枯。zhōng nián zuì bǎo wú yōu zé,mò guài yú gōng lǎo bù kū。

杂咏十首

陆游

宦途所至尚偷闲,何况湖边昼掩关。huàn tú suǒ zhì shàng tōu xián,hé kuàng hú biān zhòu yǎn guān。
未爱好风吹醉袖,且贪微雨养盆山。wèi ài hǎo fēng chuī zuì xiù,qiě tān wēi yǔ yǎng pén shān。

杂咏十首

陆游

斜风吹雨晚空蒙,独立溪边两鬓蓬。xié fēng chuī yǔ wǎn kōng méng,dú lì xī biān liǎng bìn péng。
便过此生何所恨,百年强半水云中。biàn guò cǐ shēng hé suǒ hèn,bǎi nián qiáng bàn shuǐ yún zhōng。

杂咏十首

陆游

病起清臞不自持,纱巾一幅倚筇枝。bìng qǐ qīng qú bù zì chí,shā jīn yī fú yǐ qióng zhī。
水沉香冷红蕉晚,恰似道山群玉时。shuǐ chén xiāng lěng hóng jiāo wǎn,qià shì dào shān qún yù shí。

醉归二首

陆游

夜分饮散酒家垆,归路迢迢月满湖。yè fēn yǐn sàn jiǔ jiā lú,guī lù tiáo tiáo yuè mǎn hú。
小竖窃言翁未醉,入门犹记露菖蒲。xiǎo shù qiè yán wēng wèi zuì,rù mén yóu jì lù chāng pú。

醉归二首

陆游

乌桕阴中把酒杯,山园处处熟杨梅。wū jiù yīn zhōng bǎ jiǔ bēi,shān yuán chù chù shú yáng méi。
醉行踸踔人争看,踏尽斜阳踏月来。zuì xíng chěn chuō rén zhēng kàn,tà jǐn xié yáng tà yuè lái。