古诗词

初到荣州

陆游

乱山缺处城楼呀,双旗萧萧晚吹笳。luàn shān quē chù chéng lóu ya,shuāng qí xiāo xiāo wǎn chuī jiā。
烟深绿桂临绝壑,霜落残濑鸣寒沙。yān shēn lǜ guì lín jué hè,shuāng luò cán lài míng hán shā。
废台已无隐士啸,遗宅上有高人家。fèi tái yǐ wú yǐn shì xiào,yí zhái shàng yǒu gāo rén jiā。
铃斋下榻约僧话,松阴枕石放吏衙。líng zhāi xià tà yuē sēng huà,sōng yīn zhěn shí fàng lì yá。
杯羹最珍慈竹笋,瓶水自养山姜花。bēi gēng zuì zhēn cí zhú sǔn,píng shuǐ zì yǎng shān jiāng huā。
地炉堆兽炽石炭,瓦鼎号蚓煎秋茶。dì lú duī shòu chì shí tàn,wǎ dǐng hào yǐn jiān qiū chá。
少年远游无百里,一饥能使行天涯。shǎo nián yuǎn yóu wú bǎi lǐ,yī jī néng shǐ xíng tiān yá。
岂惟惯见蓬婆雪,直恐遂泛星河槎。qǐ wéi guàn jiàn péng pó xuě,zhí kǒng suì fàn xīng hé chá。
故巢肯作儿女恋,异境会向乡闾夸。gù cháo kěn zuò ér nǚ liàn,yì jìng huì xiàng xiāng lǘ kuā。
一杯径醉帻自坠,灯下发影看鬖髿。yī bēi jìng zuì zé zì zhuì,dēng xià fā yǐng kàn sān suō。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杂感四首

陆游

买薪贷粟不曾知,一事无营尽日嬉。mǎi xīn dài sù bù céng zhī,yī shì wú yíng jǐn rì xī。
耋老却如童稚日,早眠晏起食无时。dié lǎo què rú tóng zhì rì,zǎo mián yàn qǐ shí wú shí。

杂感四首

陆游

古言忍字似而非,独有痴顽二字奇。gǔ yán rěn zì shì ér fēi,dú yǒu chī wán èr zì qí。
此是龟堂安乐法,大书铭座更何疑。cǐ shì guī táng ān lè fǎ,dà shū míng zuò gèng hé yí。

杂感四首

陆游

平生所闻宋华子,病忘乃与知道邻。píng shēng suǒ wén sòng huá zi,bìng wàng nǎi yǔ zhī dào lín。
老夫历尽世间事,始觉此公真可人。lǎo fū lì jǐn shì jiān shì,shǐ jué cǐ gōng zhēn kě rén。

杂感四首

陆游

羲皇一画开百圣,学者即今谁造微。xī huáng yī huà kāi bǎi shèng,xué zhě jí jīn shuí zào wēi。
文词害道第一事,子能去之其庶几。wén cí hài dào dì yī shì,zi néng qù zhī qí shù jǐ。

渡头

陆游

苍桧丹枫古渡头,小桥横处系孤舟。cāng guì dān fēng gǔ dù tóu,xiǎo qiáo héng chù xì gū zhōu。
范宽只恐今犹在,写出山阴一片秋。fàn kuān zhǐ kǒng jīn yóu zài,xiě chū shān yīn yī piàn qiū。

泊舟湖桥酒楼下

陆游

缥缈云边罨画楼,空蒙雨外木兰舟。piāo miǎo yún biān yǎn huà lóu,kōng méng yǔ wài mù lán zhōu。
谁知老子清狂甚,独占城南十里秋。shuí zhī lǎo zi qīng kuáng shén,dú zhàn chéng nán shí lǐ qiū。

庵中杂书四首

陆游

蒲龛坐久暖如春,纸被无声白似云。pú kān zuò jiǔ nuǎn rú chūn,zhǐ bèi wú shēng bái shì yún。
除却放生并施药,更无一事累天君。chú què fàng shēng bìng shī yào,gèng wú yī shì lèi tiān jūn。

庵中杂书四首

陆游

谋生安用苦区区,豆饭藜羹未遽无。móu shēng ān yòng kǔ qū qū,dòu fàn lí gēng wèi jù wú。
若使天年犹合活,不妨自有谷於菟。ruò shǐ tiān nián yóu hé huó,bù fáng zì yǒu gǔ yú tú。

庵中杂书四首

陆游

万物并作吾观复,众人皆醉我独醒。wàn wù bìng zuò wú guān fù,zhòng rén jiē zuì wǒ dú xǐng。
走遍世间无著处,闭门锄菜伴园丁。zǒu biàn shì jiān wú zhù chù,bì mén chú cài bàn yuán dīng。

庵中杂书四首

陆游

茅茨一室有馀乐,辙环四海谁知心。máo cí yī shì yǒu yú lè,zhé huán sì hǎi shuí zhī xīn。
辍耕垄上鸿鹄志,长啸山中鸾凤音。chuò gēng lǒng shàng hóng gǔ zhì,zhǎng xiào shān zhōng luán fèng yīn。

连日暴下薾然不支戏作

陆游

老子心如行脚僧,秋风久已办行縢。lǎo zi xīn rú xíng jiǎo sēng,qiū fēng jiǔ yǐ bàn xíng téng。
纸衾夜夜江湖梦,小复迟留待判惩。zhǐ qīn yè yè jiāng hú mèng,xiǎo fù chí liú dài pàn chéng。

先大父以元祐乙亥寓居妙明僧舍后百馀年当嘉泰癸亥游复假榻一夕感叹成咏

陆游

楚公仙去几秋风,巷陌萧条旧隐空。chǔ gōng xiān qù jǐ qiū fēng,xiàng mò xiāo tiáo jiù yǐn kōng。
遗老即今无处觅,断香残照泪痕中。yí lǎo jí jīn wú chù mì,duàn xiāng cán zhào lèi hén zhōng。

晓雪二首

陆游

绕湖谁琢玉为屏,换却南堂万叠青。rào hú shuí zuó yù wèi píng,huàn què nán táng wàn dié qīng。
老子醉狂还自笑,持竿画字满中庭。lǎo zi zuì kuáng hái zì xiào,chí gān huà zì mǎn zhōng tíng。

晓雪二首

陆游

观雪剡溪天下胜,题诗常恨不能奇。guān xuě shàn xī tiān xià shèng,tí shī cháng hèn bù néng qí。
未应便许凝之语,此兴何曾有尽时。wèi yīng biàn xǔ níng zhī yǔ,cǐ xīng hé céng yǒu jǐn shí。

怀旧三首

陆游

扇子峡中有隐士,清江一曲照柴荆。shàn zi xiá zhōng yǒu yǐn shì,qīng jiāng yī qū zhào chái jīng。
当时船急失一见,至今空忆暮猿声。dāng shí chuán jí shī yī jiàn,zhì jīn kōng yì mù yuán shēng。