古诗词

春感

陆游

少时狂走西复东,银鞍骏马驰如风。shǎo shí kuáng zǒu xī fù dōng,yín ān jùn mǎ chí rú fēng。
眼看春去不复惜,只道岁月来无穷。yǎn kàn chūn qù bù fù xī,zhǐ dào suì yuè lái wú qióng。
初游汉中亦未觉,一饮尚可倾千钟。chū yóu hàn zhōng yì wèi jué,yī yǐn shàng kě qīng qiān zhōng。
叉鱼狼藉漾水浊,猎虎蹴蹋南山空。chā yú láng jí yàng shuǐ zhuó,liè hǔ cù tà nán shān kōng。
射堋命中万人看,毬门对植双旗红。shè péng mìng zhōng wàn rén kàn,qiú mén duì zhí shuāng qí hóng。
华堂却来弄笔砚,新诗醉草夸坐中。huá táng què lái nòng bǐ yàn,xīn shī zuì cǎo kuā zuò zhōng。
剑关南山才几日,壮气摧缩成衰翁。jiàn guān nán shān cái jǐ rì,zhuàng qì cuī suō chéng shuāi wēng。
雪霜萧飒已满鬓,蛟龙郁屈空蟠胸。xuě shuāng xiāo sà yǐ mǎn bìn,jiāo lóng yù qū kōng pán xiōng。
邻园杏花忽烂漫,推枕彊起随游蜂。lín yuán xìng huā hū làn màn,tuī zhěn jiàng qǐ suí yóu fēng。
绕看百匝几叹息,吹红洗绿行匆匆。rào kàn bǎi zā jǐ tàn xī,chuī hóng xǐ lǜ xíng cōng cōng。
莫年逢春尚有几,常恐春去寻无踪。mò nián féng chūn shàng yǒu jǐ,cháng kǒng chūn qù xún wú zōng。
青钱三百幸可办,且判烂醉酤郫筒。qīng qián sān bǎi xìng kě bàn,qiě pàn làn zuì gū pí tǒng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

城北青莲院方丈壁间有画燕子者过客多题诗予亦戏作二绝句

陆游

明窗短壁拂蛛丝,常是江边送客时。míng chuāng duǎn bì fú zhū sī,cháng shì jiāng biān sòng kè shí。
留滞锦城生白发,不如巢燕有归期。liú zhì jǐn chéng shēng bái fā,bù rú cháo yàn yǒu guī qī。

双流旅舍三首

陆游

孤市人稀冷欲冰,昏昏一盏店家灯。gū shì rén xī lěng yù bīng,hūn hūn yī zhǎn diàn jiā dēng。
开门拂榻便酣寝,我是江南行脚僧。kāi mén fú tà biàn hān qǐn,wǒ shì jiāng nán xíng jiǎo sēng。

双流旅舍三首

陆游

西风黄叶满江村,瘦马来穿渡口云。xī fēng huáng yè mǎn jiāng cūn,shòu mǎ lái chuān dù kǒu yún。
动地传呼逢醉尉,谁何禁杀故将军。dòng dì chuán hū féng zuì wèi,shuí hé jìn shā gù jiāng jūn。

双流旅舍三首

陆游

每因髀肉叹身闲,聊欲勤劳鞍马间。měi yīn bì ròu tàn shēn xián,liáo yù qín láo ān mǎ jiān。
黑槊黄旗端未免,会冲风雪出榆关。hēi shuò huáng qí duān wèi miǎn,huì chōng fēng xuě chū yú guān。

文君井

陆游

落魄西州泥酒杯,酒酣几度上琴台。luò pò xī zhōu ní jiǔ bēi,jiǔ hān jǐ dù shàng qín tái。
青鞋自笑无羁束,又向文君酒畔来。qīng xié zì xiào wú jī shù,yòu xiàng wén jūn jiǔ pàn lái。

天台院有小阁下临官道予为名曰玉霄

陆游

竹舆冲雨到天台,绿树阴中小阁开。zhú yú chōng yǔ dào tiān tái,lǜ shù yīn zhōng xiǎo gé kāi。
榜作玉霄君会否,要知散吏按行来。bǎng zuò yù xiāo jūn huì fǒu,yào zhī sàn lì àn xíng lái。

山中小雨得宇文使君简问尝见张仙翁乎戏作一绝

陆游

张仙挟弹知何往,清啸穿林但可闻。zhāng xiān xié dàn zhī hé wǎng,qīng xiào chuān lín dàn kě wén。
拾得铁丸无处用,为君打散四山云。shí dé tiě wán wú chù yòng,wèi jūn dǎ sàn sì shān yún。

雨中山行至松风亭忽澄霁

陆游

烟雨千峰拥髻鬟,忽看青嶂白云间。yān yǔ qiān fēng yōng jì huán,hū kàn qīng zhàng bái yún jiān。
卷藏破墨营丘笔,却展将军著色山。juǎn cáng pò mò yíng qiū bǐ,què zhǎn jiāng jūn zhù sè shān。

同王无玷罗用之访临邛道士墓

陆游

乐天诗句本嘲诙,那有人从碧海来。lè tiān shī jù běn cháo huī,nà yǒu rén cóng bì hǎi lái。
五百年间逢好事,披榛来访此崔嵬。wǔ bǎi nián jiān féng hǎo shì,pī zhēn lái fǎng cǐ cuī wéi。

云溪观竹戏书二绝句

陆游

气盖冰霜劲有馀,江边见此列仙癯。qì gài bīng shuāng jìn yǒu yú,jiāng biān jiàn cǐ liè xiān qú。
清寒直入人肌骨,一点尘埃住得无。qīng hán zhí rù rén jī gǔ,yī diǎn chén āi zhù dé wú。

云溪观竹戏书二绝句

陆游

溪光竹色两相宜,行到溪桥竹更奇。xī guāng zhú sè liǎng xiāng yí,xíng dào xī qiáo zhú gèng qí。
对此莫论无肉瘦,闭门可忍十年饥。duì cǐ mò lùn wú ròu shòu,bì mén kě rěn shí nián jī。

十一月三日过升仙桥作三首

陆游

早过升仙不暇炊,桥边买饼疗朝饥。zǎo guò shēng xiān bù xiá chuī,qiáo biān mǎi bǐng liáo cháo jī。
纷纭满座谁能识,大似新丰独酌时。fēn yún mǎn zuò shuí néng shí,dà shì xīn fēng dú zhuó shí。

十一月三日过升仙桥作三首

陆游

熨手金鞭天马驹,冰河雪谷笑谈无。yùn shǒu jīn biān tiān mǎ jū,bīng hé xuě gǔ xiào tán wú。
只言燕赵多奇士,岂必书生尽腐儒。zhǐ yán yàn zhào duō qí shì,qǐ bì shū shēng jǐn fǔ rú。

十一月三日过升仙桥作三首

陆游

桥边沙水绿蒲老,原上烟芜黄犊闲。qiáo biān shā shuǐ lǜ pú lǎo,yuán shàng yān wú huáng dú xián。
老子真成兴不浅,凭鞍归梦绕家山。lǎo zi zhēn chéng xīng bù qiǎn,píng ān guī mèng rào jiā shān。

夜寒二首

陆游

清夜焚香读楚词,寒侵貂褐叹吾衰。qīng yè fén xiāng dú chǔ cí,hán qīn diāo hè tàn wú shuāi。
轻冰满研风声急,忽记山阴夜雪时。qīng bīng mǎn yán fēng shēng jí,hū jì shān yīn yè xuě shí。