古诗词

春感

陆游

少时狂走西复东,银鞍骏马驰如风。shǎo shí kuáng zǒu xī fù dōng,yín ān jùn mǎ chí rú fēng。
眼看春去不复惜,只道岁月来无穷。yǎn kàn chūn qù bù fù xī,zhǐ dào suì yuè lái wú qióng。
初游汉中亦未觉,一饮尚可倾千钟。chū yóu hàn zhōng yì wèi jué,yī yǐn shàng kě qīng qiān zhōng。
叉鱼狼藉漾水浊,猎虎蹴蹋南山空。chā yú láng jí yàng shuǐ zhuó,liè hǔ cù tà nán shān kōng。
射堋命中万人看,毬门对植双旗红。shè péng mìng zhōng wàn rén kàn,qiú mén duì zhí shuāng qí hóng。
华堂却来弄笔砚,新诗醉草夸坐中。huá táng què lái nòng bǐ yàn,xīn shī zuì cǎo kuā zuò zhōng。
剑关南山才几日,壮气摧缩成衰翁。jiàn guān nán shān cái jǐ rì,zhuàng qì cuī suō chéng shuāi wēng。
雪霜萧飒已满鬓,蛟龙郁屈空蟠胸。xuě shuāng xiāo sà yǐ mǎn bìn,jiāo lóng yù qū kōng pán xiōng。
邻园杏花忽烂漫,推枕彊起随游蜂。lín yuán xìng huā hū làn màn,tuī zhěn jiàng qǐ suí yóu fēng。
绕看百匝几叹息,吹红洗绿行匆匆。rào kàn bǎi zā jǐ tàn xī,chuī hóng xǐ lǜ xíng cōng cōng。
莫年逢春尚有几,常恐春去寻无踪。mò nián féng chūn shàng yǒu jǐ,cháng kǒng chūn qù xún wú zōng。
青钱三百幸可办,且判烂醉酤郫筒。qīng qián sān bǎi xìng kě bàn,qiě pàn làn zuì gū pí tǒng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

蔬园杂咏五首菘

陆游

陆生昼卧腹便便,叹息何时食万钱。lù shēng zhòu wò fù biàn biàn,tàn xī hé shí shí wàn qián。
莫诮蹲鸱少风味,赖渠撑拄过凶年。mò qiào dūn chī shǎo fēng wèi,lài qú chēng zhǔ guò xiōng nián。

雪夜二首

陆游

书卷纷纷杂药囊,拥衾时炷海南香。shū juǎn fēn fēn zá yào náng,yōng qīn shí zhù hǎi nán xiāng。
衰迟自笑壮心在,喜听北风吹雪床。shuāi chí zì xiào zhuàng xīn zài,xǐ tīng běi fēng chuī xuě chuáng。

雪夜二首

陆游

村路雪泥人断行,佛灯一点绛纱明。cūn lù xuě ní rén duàn xíng,fú dēng yī diǎn jiàng shā míng。
山前栖鹤归何晚,磔磔风传劲翮声。shān qián qī hè guī hé wǎn,zhé zhé fēng chuán jìn hé shēng。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

雪晴萧散曳筇枝,小坞寻梅正及时。xuě qíng xiāo sàn yè qióng zhī,xiǎo wù xún méi zhèng jí shí。
临水登山一年恨,十分说似要渠知。lín shuǐ dēng shān yī nián hèn,shí fēn shuō shì yào qú zhī。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

青帝宫中第一妃,宝香熏彻素绡衣。qīng dì gōng zhōng dì yī fēi,bǎo xiāng xūn chè sù xiāo yī。
定知谪堕不容久,万斛玉尘来聘归。dìng zhī zhé duò bù róng jiǔ,wàn hú yù chén lái pìn guī。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

银烛檀槽醉海棠,老来非复锦城狂。yín zhú tán cáo zuì hǎi táng,lǎo lái fēi fù jǐn chéng kuáng。
疏梅对影太清淡,为拂焦桐弹履霜。shū méi duì yǐng tài qīng dàn,wèi fú jiāo tóng dàn lǚ shuāng。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

雪里芬芳亦偶然,世人便谓占春前。xuě lǐ fēn fāng yì ǒu rán,shì rén biàn wèi zhàn chūn qián。
饱知桃李俗到骨,何至与渠争著鞭。bǎo zhī táo lǐ sú dào gǔ,hé zhì yǔ qú zhēng zhù biān。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

双鹊飞来噪午晴,一枝梅影向窗横。shuāng què fēi lái zào wǔ qíng,yī zhī méi yǐng xiàng chuāng héng。
幽人宿醉闲攲枕,不待闻香已解酲。yōu rén sù zuì xián qī zhěn,bù dài wén xiāng yǐ jiě chéng。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

竹篱曲曲水边村,月澹霜清欲断魂。zhú lí qū qū shuǐ biān cūn,yuè dàn shuāng qīng yù duàn hún。
商略前身是飞燕,玉肌无粟立黄昏。shāng lüè qián shēn shì fēi yàn,yù jī wú sù lì huáng hūn。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

相逢未易可疏亲,不是登墙宋玉邻。xiāng féng wèi yì kě shū qīn,bù shì dēng qiáng sòng yù lín。
林下风标许谁比,直须江左谢夫人。lín xià fēng biāo xǔ shuí bǐ,zhí xū jiāng zuǒ xiè fū rén。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

春近山中日渐长,重重云崦閟幽香。chūn jìn shān zhōng rì jiàn zhǎng,zhòng zhòng yún yān bì yōu xiāng。
神仙不饮尘凡酒,素面看人醉后狂。shén xiān bù yǐn chén fán jiǔ,sù miàn kàn rén zuì hòu kuáng。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

蕊殿仙姝下界游,偶来税驾剡溪头。ruǐ diàn xiān shū xià jiè yóu,ǒu lái shuì jià shàn xī tóu。
君看月里横枝影,尽是苍龙与翠虬。jūn kàn yuè lǐ héng zhī yǐng,jǐn shì cāng lóng yǔ cuì qiú。

雪后寻梅偶得绝句十首

陆游

清霜夜夜奈寒何,赖是知心有素娥。qīng shuāng yè yè nài hán hé,lài shì zhī xīn yǒu sù é。
枉道疏枝不禁笑,主人欢意自无多。wǎng dào shū zhī bù jìn xiào,zhǔ rén huān yì zì wú duō。

梦中作

陆游

路平沙软净无泥,香草丰茸没马蹄。lù píng shā ruǎn jìng wú ní,xiāng cǎo fēng rōng méi mǎ tí。
捣纸声中春日晚,恍然重到浣花溪。dǎo zhǐ shēng zhōng chūn rì wǎn,huǎng rán zhòng dào huàn huā xī。

晨起南窗晴日可爱戏作一绝

陆游

萧散山林一幅巾,天公乞与自由身。xiāo sàn shān lín yī fú jīn,tiān gōng qǐ yǔ zì yóu shēn。
茅檐不似宫塼暖,日满南窗也可人。máo yán bù shì gōng zhuān nuǎn,rì mǎn nán chuāng yě kě rén。