古诗词

题明皇幸蜀图

陆游

天宝政事何披猖,使典相国胡奴王。tiān bǎo zhèng shì hé pī chāng,shǐ diǎn xiāng guó hú nú wáng。
弄权杨李不足怪,阿瞒手自裂纪纲。nòng quán yáng lǐ bù zú guài,ā mán shǒu zì liè jì gāng。
八姨富贵尚有理,何至诏书褒五郎。bā yí fù guì shàng yǒu lǐ,hé zhì zhào shū bāo wǔ láng。
卢龙贼骑已汹汹,丹凤神语犹琅琅。lú lóng zéi qí yǐ xiōng xiōng,dān fèng shén yǔ yóu láng láng。
人知大势危累卵,天稔奇祸如崩墙。rén zhī dà shì wēi lèi luǎn,tiān rěn qí huò rú bēng qiáng。
台省诸公独耐事,歌咏功德卑虞唐。tái shěng zhū gōng dú nài shì,gē yǒng gōng dé bēi yú táng。
一朝杀气横天末,疋马西奔几不脱。yī cháo shā qì héng tiān mò,pǐ mǎ xī bēn jǐ bù tuō。
向来谄子知几人,贼前称臣草间活。xiàng lái chǎn zi zhī jǐ rén,zéi qián chēng chén cǎo jiān huó。
剑南万里望秦天,行殿春寒闻杜鹃。jiàn nán wàn lǐ wàng qín tiān,xíng diàn chūn hán wén dù juān。
老臣九龄不可作,鱼蠹蛛丝金鉴篇。lǎo chén jiǔ líng bù kě zuò,yú dù zhū sī jīn jiàn piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋思三首

陆游

乌桕微丹菊渐开,天高风送雁声哀。wū jiù wēi dān jú jiàn kāi,tiān gāo fēng sòng yàn shēng āi。
诗情也似并刀快,剪得秋光入卷来。shī qíng yě shì bìng dāo kuài,jiǎn dé qiū guāng rù juǎn lái。

秋思三首

陆游

水际柴门一扇开,白头羸病亦堪哀。shuǐ jì chái mén yī shàn kāi,bái tóu léi bìng yì kān āi。
阿谁得似桄榔杖,肯为闲人万里来。ā shuí dé shì guāng láng zhàng,kěn wèi xián rén wàn lǐ lái。

秋思三首

陆游

苍颜莫怪少曾开,触目人情但可哀。cāng yán mò guài shǎo céng kāi,chù mù rén qíng dàn kě āi。
死去肯为浮世恋,此身元自不应来。sǐ qù kěn wèi fú shì liàn,cǐ shēn yuán zì bù yīng lái。

自箴

陆游

带宽非复昔年腰,颊上馀丹日日消。dài kuān fēi fù xī nián yāo,jiá shàng yú dān rì rì xiāo。
切勿更为儿戏事,解猿放鹤各消摇。qiè wù gèng wèi ér xì shì,jiě yuán fàng hè gè xiāo yáo。

重九无菊有感

陆游

重阳未见一枝菊,它日菊开生我愁。zhòng yáng wèi jiàn yī zhī jú,tā rì jú kāi shēng wǒ chóu。
高兴亭中香满把,令人北望忆梁州。gāo xīng tíng zhōng xiāng mǎn bǎ,lìng rén běi wàng yì liáng zhōu。

梦行小益道中二首

陆游

栈云零乱驮铃声,驿树轮囷桦烛明。zhàn yún líng luàn tuó líng shēng,yì shù lún qūn huà zhú míng。
清梦不知身万里,只言今夜宿葭萌。qīng mèng bù zhī shēn wàn lǐ,zhǐ yán jīn yè sù jiā méng。

梦行小益道中二首

陆游

榉柳林边候吏迎,血涂草棘虎纵横。jǔ liǔ lín biān hòu lì yíng,xuè tú cǎo jí hǔ zòng héng。
分明身在朝天驿,惟欠嘉陵江水声。fēn míng shēn zài cháo tiān yì,wéi qiàn jiā líng jiāng shuǐ shēng。

杂感六首

陆游

鹤乘轩车已堪叹,狐戴髑髅何可亲。hè chéng xuān chē yǐ kān tàn,hú dài dú lóu hé kě qīn。
劝君一笑扫除尽,来作人间百岁人。quàn jūn yī xiào sǎo chú jǐn,lái zuò rén jiān bǎi suì rén。

杂感六首

陆游

谗口安能作祸基,吾曹兴废岂无时。chán kǒu ān néng zuò huò jī,wú cáo xīng fèi qǐ wú shí。
向来何事令公怒,问著渠侬自不知。xiàng lái hé shì lìng gōng nù,wèn zhù qú nóng zì bù zhī。

杂感六首

陆游

艰危宁度瘦驴岭,奔走莫随肥马尘。jiān wēi níng dù shòu lǘ lǐng,bēn zǒu mò suí féi mǎ chén。
困阨终身元自好,可怜痴子恨无津。kùn è zhōng shēn yuán zì hǎo,kě lián chī zi hèn wú jīn。

杂感六首

陆游

一尊易致蒲萄酒,万里难逢鹳鹊楼。yī zūn yì zhì pú táo jiǔ,wàn lǐ nán féng guàn què lóu。
何日群胡遗种尽,关河形胜得重游。hé rì qún hú yí zhǒng jǐn,guān hé xíng shèng dé zhòng yóu。

杂感六首

陆游

老境睡多行立少,浮生会少别离多。lǎo jìng shuì duō xíng lì shǎo,fú shēng huì shǎo bié lí duō。
安得此身重壮健,一杯朋旧共高歌。ān dé cǐ shēn zhòng zhuàng jiàn,yī bēi péng jiù gòng gāo gē。

杂感六首

陆游

苦热惟忧不复凉,转头忽已见清霜。kǔ rè wéi yōu bù fù liáng,zhuǎn tóu hū yǐ jiàn qīng shuāng。
道人若悟无寒暑,堕指流金总道场。dào rén ruò wù wú hán shǔ,duò zhǐ liú jīn zǒng dào chǎng。

柳桥秋夜

陆游

帝青万里月轮孤,扫尽浮云一点无。dì qīng wàn lǐ yuè lún gū,sǎo jǐn fú yún yī diǎn wú。
正是吾庐秋好夜,上桥浑不要人扶。zhèng shì wú lú qiū hǎo yè,shàng qiáo hún bù yào rén fú。

疏雨

陆游

檐间秋雨时一滴,绝似汉嘉方响泉。yán jiān qiū yǔ shí yī dī,jué shì hàn jiā fāng xiǎng quán。
不听此声三十载,梦回搔首一凄然。bù tīng cǐ shēng sān shí zài,mèng huí sāo shǒu yī qī rán。