古诗词

游圜觉乾明祥符三院至暮

陆游

成都再见春事残,虽名闲官实不闲。chéng dōu zài jiàn chūn shì cán,suī míng xián guān shí bù xián。
门前车马闹如市,案上文檄高于山。mén qián chē mǎ nào rú shì,àn shàng wén xí gāo yú shān。
有时投罅辄径出,略似齐客偷秦关。yǒu shí tóu xià zhé jìng chū,lüè shì qí kè tōu qín guān。
日斜仆夫已整驾,顾景欲驻愁嘲讪。rì xié pū fū yǐ zhěng jià,gù jǐng yù zhù chóu cháo shàn。
岂知今朝有此乐,放浪一笑开衰颜。qǐ zhī jīn cháo yǒu cǐ lè,fàng làng yī xiào kāi shuāi yán。
抽身黄尘乌帽底,得意翠木清泉间。chōu shēn huáng chén wū mào dǐ,dé yì cuì mù qīng quán jiān。
褰裳危磴穷荦确,洗耳古涧听淙潺。qiān shang wēi dèng qióng luò què,xǐ ěr gǔ jiàn tīng cóng chán。
岂惟顿觉宇宙广,政尔一散腰脚顽。qǐ wéi dùn jué yǔ zhòu guǎng,zhèng ěr yī sàn yāo jiǎo wán。
似闻青城缥缈处,待我归缀仙官班。shì wén qīng chéng piāo miǎo chù,dài wǒ guī zhuì xiān guān bān。
俊鹰解绦即万里,岂比倦翼方知还。jùn yīng jiě tāo jí wàn lǐ,qǐ bǐ juàn yì fāng zhī hái。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

花下小酌二首

陆游

云开太华插遥空,我是山中采药翁。yún kāi tài huá chā yáo kōng,wǒ shì shān zhōng cǎi yào wēng。
何日胡尘扫除尽,敷溪道上醉春风。hé rì hú chén sǎo chú jǐn,fū xī dào shàng zuì chūn fēng。

落花

陆游

山杏溪桃次第开,狂风正用此时来。shān xìng xī táo cì dì kāi,kuáng fēng zhèng yòng cǐ shí lái。
未妨老子凭栏兴,满地残红点绿苔。wèi fáng lǎo zi píng lán xīng,mǎn dì cán hóng diǎn lǜ tái。

戏咏园中春草二首

陆游

离离幽草自成丛,过眼儿童采撷空。lí lí yōu cǎo zì chéng cóng,guò yǎn ér tóng cǎi xié kōng。
不知马兰入晨俎,何似燕麦摇春风。bù zhī mǎ lán rù chén zǔ,hé shì yàn mài yáo chūn fēng。

戏咏园中春草二首

陆游

童子争寻鹁鸽饭,医翁日曝虾蟆衣。tóng zi zhēng xún bó gē fàn,yī wēng rì pù xiā má yī。
欲赓楚客咏餐菊,却愧周人歌采薇。yù gēng chǔ kè yǒng cān jú,què kuì zhōu rén gē cǎi wēi。

杂感四首

陆游

壮游回首海茫茫,默数方惊岁月长。zhuàng yóu huí shǒu hǎi máng máng,mò shù fāng jīng suì yuè zhǎng。
旧事莫论齐柏寝,残躯方似鲁灵光。jiù shì mò lùn qí bǎi qǐn,cán qū fāng shì lǔ líng guāng。

杂感四首

陆游

天际晴云舒复卷,庭中风絮去还来。tiān jì qíng yún shū fù juǎn,tíng zhōng fēng xù qù hái lái。
人生自在常如此,何事能妨笑口开。rén shēng zì zài cháng rú cǐ,hé shì néng fáng xiào kǒu kāi。

杂感四首

陆游

射的山前花柳新,典衣买酒过残春。shè de shān qián huā liǔ xīn,diǎn yī mǎi jiǔ guò cán chūn。
但甘身作哙等伍,莫信人间髯绝伦。dàn gān shēn zuò kuài děng wǔ,mò xìn rén jiān rán jué lún。

杂感四首

陆游

祸福虽云不可猜,人生要岂愿为才。huò fú suī yún bù kě cāi,rén shēng yào qǐ yuàn wèi cái。
髑髅正使非王乐,牺象何疑是木灾。dú lóu zhèng shǐ fēi wáng lè,xī xiàng hé yí shì mù zāi。

读史二首

陆游

萧相守关成汉业,穆之一死宋班师。xiāo xiāng shǒu guān chéng hàn yè,mù zhī yī sǐ sòng bān shī。
赫连拓跋非难取,天意从来未易知。hè lián tuò bá fēi nán qǔ,tiān yì cóng lái wèi yì zhī。

读史二首

陆游

颜良文丑知何益,关羽张飞死可伤。yán liáng wén chǒu zhī hé yì,guān yǔ zhāng fēi sǐ kě shāng。
等是人间号骁将,太山宁比一毫芒。děng shì rén jiān hào xiāo jiāng,tài shān níng bǐ yī háo máng。

食酪

陆游

南烹北馔妄相高,常笑纷纷儿女曹。nán pēng běi zhuàn wàng xiāng gāo,cháng xiào fēn fēn ér nǚ cáo。
未必鲈鱼芼菰菜,便胜羊酪荐樱桃。wèi bì lú yú mào gū cài,biàn shèng yáng lào jiàn yīng táo。

怀友

陆游

酒家旗下分携久,山驿灯前感慨频。jiǔ jiā qí xià fēn xié jiǔ,shān yì dēng qián gǎn kǎi pín。
人事已随双鬓改,柳条又见一年新。rén shì yǐ suí shuāng bìn gǎi,liǔ tiáo yòu jiàn yī nián xīn。

兰亭道上四首

陆游

湖上青山古会稽,断云漠漠雨凄凄。hú shàng qīng shān gǔ huì jī,duàn yún mò mò yǔ qī qī。
篮舆晚过偏门市,满路春泥闻竹鸡。lán yú wǎn guò piān mén shì,mǎn lù chūn ní wén zhú jī。

兰亭道上四首

陆游

兰亭步口水如天,茶市纷纷趁雨前。lán tíng bù kǒu shuǐ rú tiān,chá shì fēn fēn chèn yǔ qián。
乌笠游僧云际去,白衣醉叟道傍眠。wū lì yóu sēng yún jì qù,bái yī zuì sǒu dào bàng mián。

兰亭道上四首

陆游

陌上行歌日正长,吴蚕捉绩麦登场。mò shàng xíng gē rì zhèng zhǎng,wú cán zhuō jì mài dēng chǎng。
兰亭酒美逢人醉,花坞茶新满市香。lán tíng jiǔ měi féng rén zuì,huā wù chá xīn mǎn shì xiāng。