古诗词

夜读唐诸人诗多赋烽火者因记在山南时登城观塞上传烽追赋一首

陆游

我昔游梁州,军中方罢战。wǒ xī yóu liáng zhōu,jūn zhōng fāng bà zhàn。
登城看烽火,川迥风裂面。dēng chéng kàn fēng huǒ,chuān jiǒng fēng liè miàn。
青荧并骆谷,隐翳连鄠县。qīng yíng bìng luò gǔ,yǐn yì lián hù xiàn。
月黑望愈明,雨急灭复见。yuè hēi wàng yù míng,yǔ jí miè fù jiàn。
初疑云罅星,又似山际电。chū yí yún xià xīng,yòu shì shān jì diàn。
岂无酒满尊,对此不能咽。qǐ wú jiǔ mǎn zūn,duì cǐ bù néng yàn。
低头愧虎韔,零落白羽箭。dī tóu kuì hǔ chàng,líng luò bái yǔ jiàn。
何时复关中,却照甘泉殿。hé shí fù guān zhōng,què zhào gān quán diàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

入城寓榻开元

陆游

羸僮倦马困长堤,借榻禅房日未西。léi tóng juàn mǎ kùn zhǎng dī,jiè tà chán fáng rì wèi xī。
熟睡觉来闲隐几,庭楸阴转乳鸦啼。shú shuì jué lái xián yǐn jǐ,tíng qiū yīn zhuǎn rǔ yā tí。

斋中闻急雨

陆游

一味疏慵养不才,饭蔬亦已罢衔杯。yī wèi shū yōng yǎng bù cái,fàn shū yì yǐ bà xián bēi。
衡茆终日人声绝,卧听芭蕉报雨来。héng máo zhōng rì rén shēng jué,wò tīng bā jiāo bào yǔ lái。

塞上曲四首

陆游

秋风猎猎汉旗黄,晓陌霜清见太行。qiū fēng liè liè hàn qí huáng,xiǎo mò shuāng qīng jiàn tài xíng。
车载毡庐驼载酒,渔阳城里作重阳。chē zài zhān lú tuó zài jiǔ,yú yáng chéng lǐ zuò zhòng yáng。

塞上曲四首

陆游

将军许国不怀归,又见桑干木叶飞。jiāng jūn xǔ guó bù huái guī,yòu jiàn sāng gàn mù yè fēi。
要识君王念征戍,新秋已报赐冬衣。yào shí jūn wáng niàn zhēng shù,xīn qiū yǐ bào cì dōng yī。

塞上曲四首

陆游

金鼓轰轰百里声,绣旗宝马照川明。jīn gǔ hōng hōng bǎi lǐ shēng,xiù qí bǎo mǎ zhào chuān míng。
王师仗义从天下,莫道南兵夜斫营。wáng shī zhàng yì cóng tiān xià,mò dào nán bīng yè zhuó yíng。

塞上曲四首

陆游

老矣犹思万里行,翩然上马始身轻。lǎo yǐ yóu sī wàn lǐ xíng,piān rán shàng mǎ shǐ shēn qīng。
玉关去路心如铁,把酒何妨听渭城。yù guān qù lù xīn rú tiě,bǎ jiǔ hé fáng tīng wèi chéng。

泛湖

陆游

笔床茶灶钓鱼竿,潋潋平湖淡淡山。bǐ chuáng chá zào diào yú gān,liàn liàn píng hú dàn dàn shān。
浪说枕戈心万里,此身常在水云间。làng shuō zhěn gē xīn wàn lǐ,cǐ shēn cháng zài shuǐ yún jiān。

寓蓬莱馆二首

陆游

桐叶吹残蕉叶黄,驿窗微雨送凄凉。tóng yè chuī cán jiāo yè huáng,yì chuāng wēi yǔ sòng qī liáng。
长安许史无平素,莫恨栖栖立路旁。zhǎng ān xǔ shǐ wú píng sù,mò hèn qī qī lì lù páng。

寓蓬莱馆二首

陆游

古驿萧萧独倚阑,角声催晚雨催寒。gǔ yì xiāo xiāo dú yǐ lán,jiǎo shēng cuī wǎn yǔ cuī hán。
残年遇合应无日,犹说新丰强自宽。cán nián yù hé yīng wú rì,yóu shuō xīn fēng qiáng zì kuān。

若耶溪上二首

陆游

微官元不直鲈鱼,何况人间足畏途。wēi guān yuán bù zhí lú yú,hé kuàng rén jiān zú wèi tú。
今日溪头慰心处,自寻白石养菖蒲。jīn rì xī tóu wèi xīn chù,zì xún bái shí yǎng chāng pú。

若耶溪上二首

陆游

九月霜风吹客衣,溪头红叶傍人飞。jiǔ yuè shuāng fēng chuī kè yī,xī tóu hóng yè bàng rén fēi。
村场酒薄何妨醉,菰正堪烹蟹正肥。cūn chǎng jiǔ báo hé fáng zuì,gū zhèng kān pēng xiè zhèng féi。

拄杖

陆游

放翁拄杖具神通,蜀栈吴山兴未穷。fàng wēng zhǔ zhàng jù shén tōng,shǔ zhàn wú shān xīng wèi qióng。
昨夜梦中行万里,莲华峰上听松风。zuó yè mèng zhōng xíng wàn lǐ,lián huá fēng shàng tīng sōng fēng。

北望

陆游

北望中原泪满巾,黄旗空想渡河津。běi wàng zhōng yuán lèi mǎn jīn,huáng qí kōng xiǎng dù hé jīn。
丈夫穷死由来事,要是江南有此人。zhàng fū qióng sǐ yóu lái shì,yào shì jiāng nán yǒu cǐ rén。

题张野夫监簿大招图

陆游

此生只合老渔樵,扶病谁令趁早朝。cǐ shēng zhǐ hé lǎo yú qiáo,fú bìng shuí lìng chèn zǎo cháo。
开卷未终三太息,羁魂零落恐难招。kāi juǎn wèi zhōng sān tài xī,jī hún líng luò kǒng nán zhāo。

小昭庆院讲僧旧在都下与之相从今没已久见画像于院中作诗吊之

陆游

曩岁曾陪夜讲灯,伏犀插脑齿如冰。nǎng suì céng péi yè jiǎng dēng,fú xī chā nǎo chǐ rú bīng。
假令重见应难识,遗像癯然一老僧。jiǎ lìng zhòng jiàn yīng nán shí,yí xiàng qú rán yī lǎo sēng。