古诗词

故蜀别苑在成都西南十五六里梅至多有两大树夭矫若龙相传谓之梅龙予初至蜀尝为作诗自此岁常访之今复赋一首丁酉十一月也

陆游

昔年曾赋西郊梅,茫茫去日如飞埃。xī nián céng fù xī jiāo méi,máng máng qù rì rú fēi āi。
即今衰病百事懒,陈迹未忘犹一来。jí jīn shuāi bìng bǎi shì lǎn,chén jì wèi wàng yóu yī lái。
蜀王故苑犁已遍,散落尚有千雪堆。shǔ wáng gù yuàn lí yǐ biàn,sàn luò shàng yǒu qiān xuě duī。
珠楼玉殿一梦破,烟芜牧笛遗民哀。zhū lóu yù diàn yī mèng pò,yān wú mù dí yí mín āi。
两龙卧稳不飞去,鳞甲脱落生莓苔。liǎng lóng wò wěn bù fēi qù,lín jiǎ tuō luò shēng méi tái。
精神最遇雪月见,气力苦战冰霜开。jīng shén zuì yù xuě yuè jiàn,qì lì kǔ zhàn bīng shuāng kāi。
羁臣放士耿独立,淑姬静女知谁媒。jī chén fàng shì gěng dú lì,shū jī jìng nǚ zhī shuí méi。
摧伤虽多意愈厉,直与天地争春回。cuī shāng suī duō yì yù lì,zhí yǔ tiān dì zhēng chūn huí。
苍然老气压桃杏,笑我白发心尚孩。cāng rán lǎo qì yā táo xìng,xiào wǒ bái fā xīn shàng hái。
微风故为作妩媚,一片吹入黄金罍。wēi fēng gù wèi zuò wǔ mèi,yī piàn chuī rù huáng jīn léi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

看镜二首

陆游

七十衰翁卧故山,镜中无复旧朱颜。qī shí shuāi wēng wò gù shān,jìng zhōng wú fù jiù zhū yán。
一联轻甲流尘积,不为君王戍玉关。yī lián qīng jiǎ liú chén jī,bù wèi jūn wáng shù yù guān。

晨起

陆游

心安已到无心处,病去浑如未病前。xīn ān yǐ dào wú xīn chù,bìng qù hún rú wèi bìng qián。
晨起更知秋色好,一庭风露听鸣蝉。chén qǐ gèng zhī qiū sè hǎo,yī tíng fēng lù tīng míng chán。

七月二十一日午睡梦泛江风涛甚壮觉而有赋

陆游

梦中不记适何邦,风饱蒲帆入大江。mèng zhōng bù jì shì hé bāng,fēng bǎo pú fān rù dà jiāng。
久矣眼中无此快,蹴天雪浪溅船窗。jiǔ yǐ yǎn zhōng wú cǐ kuài,cù tiān xuě làng jiàn chuán chuāng。

送王仲言倅泰州绝句二首

陆游

汝阴太史万签藏,酸枣先生六世芳。rǔ yīn tài shǐ wàn qiān cáng,suān zǎo xiān shēng liù shì fāng。
豹尾属车留不住,却寻陈迹海陵仓。bào wěi shǔ chē liú bù zhù,què xún chén jì hǎi líng cāng。

送王仲言倅泰州绝句二首

陆游

紫薇杰作传千载,物色分留待下车。zǐ wēi jié zuò chuán qiān zài,wù sè fēn liú dài xià chē。
老病难陪曳裾客,因来时寄一行书。lǎo bìng nán péi yè jū kè,yīn lái shí jì yī xíng shū。

读易

陆游

揖逊干戈两不知,巢居穴处各熙熙。yī xùn gàn gē liǎng bù zhī,cháo jū xué chù gè xī xī。
无端凿破乾坤秘,祸始羲皇一画时。wú duān záo pò qián kūn mì,huò shǐ xī huáng yī huà shí。

买酒

陆游

放翁病起不禁愁,买酒看山自献酬。fàng wēng bìng qǐ bù jìn chóu,mǎi jiǔ kàn shān zì xiàn chóu。
八月吴中未摇落,谁令衰鬓早知秋。bā yuè wú zhōng wèi yáo luò,shuí lìng shuāi bìn zǎo zhī qiū。

秋晚四首

陆游

舂粳入甑香炊玉,压酒鸣槽滴碎珠。chōng jīng rù zèng xiāng chuī yù,yā jiǔ míng cáo dī suì zhū。
甲第朱门漫豪侈,山家风味定应无。jiǎ dì zhū mén màn háo chǐ,shān jiā fēng wèi dìng yīng wú。

秋晚四首

陆游

新筑场如镜面平,家家欢喜贺秋成。xīn zhù chǎng rú jìng miàn píng,jiā jiā huān xǐ hè qiū chéng。
老来懒惰惭丁壮,美睡中闻打稻声。lǎo lái lǎn duò cán dīng zhuàng,měi shuì zhōng wén dǎ dào shēng。

秋晚四首

陆游

秋菰出水白于玉,寒荠绕墙甘若饴。qiū gū chū shuǐ bái yú yù,hán jì rào qiáng gān ruò yí。
正是长斋岂不可,凛然大节固难移。zhèng shì zhǎng zhāi qǐ bù kě,lǐn rán dà jié gù nán yí。

秋晚四首

陆游

竹竿坡面老别驾,饭颗山头瘦拾遗。zhú gān pō miàn lǎo bié jià,fàn kē shān tóu shòu shí yí。
自古诗人例如此,放翁穷死未须悲。zì gǔ shī rén lì rú cǐ,fàng wēng qióng sǐ wèi xū bēi。

山村书所见二首

陆游

老枳垂藤昼常黑,雏鹰声作婴儿啼。lǎo zhǐ chuí téng zhòu cháng hēi,chú yīng shēng zuò yīng ér tí。
伐薪归来遇急雨,石路下山如踏梯。fá xīn guī lái yù jí yǔ,shí lù xià shān rú tà tī。

山村书所见二首

陆游

荒坡茫茫牧牛童,扳角上背捷如风。huāng pō máng máng mù niú tóng,bān jiǎo shàng bèi jié rú fēng。
腰间一枝搢枯竹,横吹短笛过村东。yāo jiān yī zhī jìn kū zhú,héng chuī duǎn dí guò cūn dōng。

三峡歌九首

陆游

神女庙前秋月明,黄牛峡里暮猿声。shén nǚ miào qián qiū yuè míng,huáng niú xiá lǐ mù yuán shēng。
危途性命不容恤,百丈牵船侵夜行。wēi tú xìng mìng bù róng xù,bǎi zhàng qiān chuán qīn yè xíng。

三峡歌九首

陆游

不怕滩如竹节稠,新滩已过可无忧。bù pà tān rú zhú jié chóu,xīn tān yǐ guò kě wú yōu。
古妆峨峨一尺髻,木盎银杯邀客舟。gǔ zhuāng é é yī chǐ jì,mù àng yín bēi yāo kè zhōu。