古诗词

十月二十六日夜梦行南郑道中既觉恍然揽笔作此诗时且五鼓矣

陆游

孤云两角不可行,望云九井不可渡。gū yún liǎng jiǎo bù kě xíng,wàng yún jiǔ jǐng bù kě dù。
嶓冢之山高插天,汉水滔滔日东去。bō zhǒng zhī shān gāo chā tiān,hàn shuǐ tāo tāo rì dōng qù。
高皇试剑石为分,草没苔封犹故处。gāo huáng shì jiàn shí wèi fēn,cǎo méi tái fēng yóu gù chù。
将坛坡陀过千载,中野疑有神物护。jiāng tán pō tuó guò qiān zài,zhōng yě yí yǒu shén wù hù。
我时在幕府,来往无晨暮。wǒ shí zài mù fǔ,lái wǎng wú chén mù。
夜宿沔阳驿,朝饭长木铺。yè sù miǎn yáng yì,cháo fàn zhǎng mù pù。
雪中痛饮百榼空,蹴踏山林伐狐兔。xuě zhōng tòng yǐn bǎi kē kōng,cù tà shān lín fá hú tù。
耽耽北山虎,食人不知数。dān dān běi shān hǔ,shí rén bù zhī shù。
孤儿寡妇雠不报,日落风生行旅惧。gū ér guǎ fù chóu bù bào,rì luò fēng shēng xíng lǚ jù。
我闻投袂起,大呼闻百步。wǒ wén tóu mèi qǐ,dà hū wén bǎi bù。
奋戈直前虎人立,吼裂苍崖血如注。fèn gē zhí qián hǔ rén lì,hǒu liè cāng yá xuè rú zhù。
从骑三千皆秦人,面青气夺空相顾。cóng qí sān qiān jiē qín rén,miàn qīng qì duó kōng xiāng gù。
国家未发渡辽师,落魄人间傍行路。guó jiā wèi fā dù liáo shī,luò pò rén jiān bàng xíng lù。
对花把酒学酝藉,空辱诸公诵诗句。duì huā bǎ jiǔ xué yùn jí,kōng rǔ zhū gōng sòng shī jù。
即今衰病卧在床,振臂犹思备征戍。jí jīn shuāi bìng wò zài chuáng,zhèn bì yóu sī bèi zhēng shù。
南人孰谓不知兵,昔者亡秦楚三户。nán rén shú wèi bù zhī bīng,xī zhě wáng qín chǔ sān hù。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

送猷讲主赴李明府姜山之招

陆游

贯花签帙压车辕,惟子穷探到本源。guàn huā qiān zhì yā chē yuán,wéi zi qióng tàn dào běn yuán。
听法鬼神环麈尾,质疑英俊集龙门。tīng fǎ guǐ shén huán zhǔ wěi,zhì yí yīng jùn jí lóng mén。
孤舟此日轻为别,尺素何时远见存。gū zhōu cǐ rì qīng wèi bié,chǐ sù hé shí yuǎn jiàn cún。
坐想文殊对摩诘,高谈无碍九河翻。zuò xiǎng wén shū duì mó jí,gāo tán wú ài jiǔ hé fān。

病起镜中见白发此去七十无十寒暑矣偶得长句

陆游

短鬓萧条失故青,人间真似宿邮亭。duǎn bìn xiāo tiáo shī gù qīng,rén jiān zhēn shì sù yóu tíng。
正令宽作十年梦,安用更留三日醒。zhèng lìng kuān zuò shí nián mèng,ān yòng gèng liú sān rì xǐng。
覆瓿书成空自苦,击辕歌罢遣谁听。fù bù shū chéng kōng zì kǔ,jī yuán gē bà qiǎn shuí tīng。
客来若觅衰翁处,睡起悠然倚素屏。kè lái ruò mì shuāi wēng chù,shuì qǐ yōu rán yǐ sù píng。

初寒宴坐

陆游

微火如萤度篆盘,明窗坐败几蒲团。wēi huǒ rú yíng dù zhuàn pán,míng chuāng zuò bài jǐ pú tuán。
群儿谁信老怀懒,万事不禁醒眼看。qún ér shuí xìn lǎo huái lǎn,wàn shì bù jìn xǐng yǎn kàn。
道在箪瓢端自足,心闲天地本来宽。dào zài dān piáo duān zì zú,xīn xián tiān dì běn lái kuān。
此生自断君知否,不办归装也挂冠。cǐ shēng zì duàn jūn zhī fǒu,bù bàn guī zhuāng yě guà guān。

病中久废游览怅然有感

陆游

裘马清狂遍两川,十年身是地行仙。qiú mǎ qīng kuáng biàn liǎng chuān,shí nián shēn shì dì xíng xiān。
归来访旧半为鬼,已矣此生休问天。guī lái fǎng jiù bàn wèi guǐ,yǐ yǐ cǐ shēng xiū wèn tiān。
不恨杯觞无藉在,但悲山水旷周旋。bù hèn bēi shāng wú jí zài,dàn bēi shān shuǐ kuàng zhōu xuán。
垂虹风月休如昨,安得青钱买钓船。chuí hóng fēng yuè xiū rú zuó,ān dé qīng qián mǎi diào chuán。

大雪

陆游

大雪江南见未曾,今年方始是严凝。dà xuě jiāng nán jiàn wèi céng,jīn nián fāng shǐ shì yán níng。
巧穿帘罅如相觅,重压林梢欲不胜。qiǎo chuān lián xià rú xiāng mì,zhòng yā lín shāo yù bù shèng。
毡幄掷卢忘夜睡,金羁立马怯晨兴。zhān wò zhì lú wàng yè shuì,jīn jī lì mǎ qiè chén xīng。
此生自笑功名晚,空想黄河彻底冰。cǐ shēng zì xiào gōng míng wǎn,kōng xiǎng huáng hé chè dǐ bīng。

雪中作

陆游

竹折松僵鸟雀愁,闭门我亦拥貂裘。zhú zhé sōng jiāng niǎo què chóu,bì mén wǒ yì yōng diāo qiú。
已忘作赋游梁苑,但忆衔枚入蔡州。yǐ wàng zuò fù yóu liáng yuàn,dàn yì xián méi rù cài zhōu。
属国餐毡真强项,翰林煮茗自风流。shǔ guó cān zhān zhēn qiáng xiàng,hàn lín zhǔ míng zì fēng liú。
明朝日暖君须记,更看青鸳玉半沟。míng cháo rì nuǎn jūn xū jì,gèng kàn qīng yuān yù bàn gōu。

感兴

陆游

筑室真须待伯夷,起坟仍合近要离。zhù shì zhēn xū dài bó yí,qǐ fén réng hé jìn yào lí。
药来贼境灵何用,米出胡奴死不炊。yào lái zéi jìng líng hé yòng,mǐ chū hú nú sǐ bù chuī。
下石纷纷惊俗薄,绝弦寂寂叹吾衰。xià shí fēn fēn jīng sú báo,jué xián jì jì tàn wú shuāi。
一尊且作寻春计,又见东风浩荡时。yī zūn qiě zuò xún chūn jì,yòu jiàn dōng fēng hào dàng shí。

新春

陆游

蒙蒙烟雨暗江干,新岁还胜故岁寒。méng méng yān yǔ àn jiāng gàn,xīn suì hái shèng gù suì hán。
酒压浊清鸣社瓮,菜分红绿簇春盘。jiǔ yā zhuó qīng míng shè wèng,cài fēn hóng lǜ cù chūn pán。
良辰节物元如昨,病客情怀自鲜欢。liáng chén jié wù yuán rú zuó,bìng kè qíng huái zì xiān huān。
却羡村邻机上女,隔篱相唤祭蚕官。què xiàn cūn lín jī shàng nǚ,gé lí xiāng huàn jì cán guān。

新年

陆游

寄迹人间梦已长,新年脱帽始微霜。jì jì rén jiān mèng yǐ zhǎng,xīn nián tuō mào shǐ wēi shuāng。
坐中使气如秦侠,陌上行歌类楚狂。zuò zhōng shǐ qì rú qín xiá,mò shàng xíng gē lèi chǔ kuáng。
扫榻欲招贫与语,杜门聊以醉为乡。sǎo tà yù zhāo pín yǔ yǔ,dù mén liáo yǐ zuì wèi xiāng。
稽山剡曲虽堪乐,终忆祁连古战场。jī shān shàn qū suī kān lè,zhōng yì qí lián gǔ zhàn chǎng。

初春晚晴

陆游

雪尽冰消敛积威,参差碧瓦带斜晖。xuě jǐn bīng xiāo liǎn jī wēi,cān chà bì wǎ dài xié huī。
土膏渐释人东作,天气初和雁北归。tǔ gāo jiàn shì rén dōng zuò,tiān qì chū hé yàn běi guī。
小阁金船尝腊酒,华堂银烛制春衣。xiǎo gé jīn chuán cháng là jiǔ,huá táng yín zhú zhì chūn yī。
关心虽有寻梅梦,冷蕊幽香事已非。guān xīn suī yǒu xún méi mèng,lěng ruǐ yōu xiāng shì yǐ fēi。

偶读山谷老境五十六翁之句作六十二翁吟

陆游

三百里湖水接天,六十二翁身刺船。sān bǎi lǐ hú shuǐ jiē tiān,liù shí èr wēng shēn cì chuán。
饭足便休慵念禄,丹成不服怕登仙。fàn zú biàn xiū yōng niàn lù,dān chéng bù fú pà dēng xiān。
胸中浩浩了无物,世上纷纷徒可怜。xiōng zhōng hào hào le wú wù,shì shàng fēn fēn tú kě lián。
但有青钱沽白酒,犹堪醉倒落梅前。dàn yǒu qīng qián gū bái jiǔ,yóu kān zuì dào luò méi qián。

自开岁略无三日晴戏作长句

陆游

新年暗曀觉春悭,变化相乘一瞬间。xīn nián àn yì jué chūn qiān,biàn huà xiāng chéng yī shùn jiān。
雨脚稍收初见日,风花忽起又遮山。yǔ jiǎo shāo shōu chū jiàn rì,fēng huā hū qǐ yòu zhē shān。
欲行幽圃还成阻,未脱重裘自笑孱。yù xíng yōu pǔ hái chéng zǔ,wèi tuō zhòng qiú zì xiào càn。
桃李会开君勿恨,清尊且用破衰颜。táo lǐ huì kāi jūn wù hèn,qīng zūn qiě yòng pò shuāi yán。

梅花已过闻东村一树盛开特往寻之慨然有感

陆游

春晚城南十里陂,亭亭独立见奇姿。chūn wǎn chéng nán shí lǐ bēi,tíng tíng dú lì jiàn qí zī。
品流不落松竹后,怀抱惟应风月知。pǐn liú bù luò sōng zhú hòu,huái bào wéi yīng fēng yuè zhī。
旋拂乱云成小伫,重携芳榼卜幽期。xuán fú luàn yún chéng xiǎo zhù,zhòng xié fāng kē bo yōu qī。
佳人空谷从来事,莫恨桃花笑昔时。jiā rén kōng gǔ cóng lái shì,mò hèn táo huā xiào xī shí。

延和殿退朝口号二首、

陆游

雨馀未肯放朝暾,穿仗恭承圣主恩。yǔ yú wèi kěn fàng cháo tūn,chuān zhàng gōng chéng shèng zhǔ ēn。
清跸传声徐御殿,紫衣引拜许龙门。qīng bì chuán shēng xú yù diàn,zǐ yī yǐn bài xǔ lóng mén。
徘徊漫结尧阶恋,零落难招楚泽魂。pái huái màn jié yáo jiē liàn,líng luò nán zhāo chǔ zé hún。
归去犹堪夸里巷,桐江新赐两朱轓。guī qù yóu kān kuā lǐ xiàng,tóng jiāng xīn cì liǎng zhū fān。

延和殿退朝口号二首、

陆游

十年短棹乐沧波,强著朝衫弃钓蓑。shí nián duǎn zhào lè cāng bō,qiáng zhù cháo shān qì diào suō。
才薄何堪试冯翊,恩深犹许对延和。cái báo hé kān shì féng yì,ēn shēn yóu xǔ duì yán hé。
空墙烟柳遥迎马,辇路春泥欲溅靴。kōng qiáng yān liǔ yáo yíng mǎ,niǎn lù chūn ní yù jiàn xuē。
莫恨此身衰病去,同时朝士久无多。mò hèn cǐ shēn shuāi bìng qù,tóng shí cháo shì jiǔ wú duō。