古诗词

十月二十六日夜梦行南郑道中既觉恍然揽笔作此诗时且五鼓矣

陆游

孤云两角不可行,望云九井不可渡。gū yún liǎng jiǎo bù kě xíng,wàng yún jiǔ jǐng bù kě dù。
嶓冢之山高插天,汉水滔滔日东去。bō zhǒng zhī shān gāo chā tiān,hàn shuǐ tāo tāo rì dōng qù。
高皇试剑石为分,草没苔封犹故处。gāo huáng shì jiàn shí wèi fēn,cǎo méi tái fēng yóu gù chù。
将坛坡陀过千载,中野疑有神物护。jiāng tán pō tuó guò qiān zài,zhōng yě yí yǒu shén wù hù。
我时在幕府,来往无晨暮。wǒ shí zài mù fǔ,lái wǎng wú chén mù。
夜宿沔阳驿,朝饭长木铺。yè sù miǎn yáng yì,cháo fàn zhǎng mù pù。
雪中痛饮百榼空,蹴踏山林伐狐兔。xuě zhōng tòng yǐn bǎi kē kōng,cù tà shān lín fá hú tù。
耽耽北山虎,食人不知数。dān dān běi shān hǔ,shí rén bù zhī shù。
孤儿寡妇雠不报,日落风生行旅惧。gū ér guǎ fù chóu bù bào,rì luò fēng shēng xíng lǚ jù。
我闻投袂起,大呼闻百步。wǒ wén tóu mèi qǐ,dà hū wén bǎi bù。
奋戈直前虎人立,吼裂苍崖血如注。fèn gē zhí qián hǔ rén lì,hǒu liè cāng yá xuè rú zhù。
从骑三千皆秦人,面青气夺空相顾。cóng qí sān qiān jiē qín rén,miàn qīng qì duó kōng xiāng gù。
国家未发渡辽师,落魄人间傍行路。guó jiā wèi fā dù liáo shī,luò pò rén jiān bàng xíng lù。
对花把酒学酝藉,空辱诸公诵诗句。duì huā bǎ jiǔ xué yùn jí,kōng rǔ zhū gōng sòng shī jù。
即今衰病卧在床,振臂犹思备征戍。jí jīn shuāi bìng wò zài chuáng,zhèn bì yóu sī bèi zhēng shù。
南人孰谓不知兵,昔者亡秦楚三户。nán rén shú wèi bù zhī bīng,xī zhě wáng qín chǔ sān hù。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

入春念归尤切有作

陆游

六朝覆育忝遗民,扶惫归来雪鬓新。liù cháo fù yù tiǎn yí mín,fú bèi guī lái xuě bìn xīn。
对酒无欢翻作病,爱诗何得但穷人。duì jiǔ wú huān fān zuò bìng,ài shī hé dé dàn qióng rén。
腰钱自昔妨骑鹤,绝笔何时到获麟。yāo qián zì xī fáng qí hè,jué bǐ hé shí dào huò lín。
乡俗嬉游重端五,剩烹团粽唤比邻。xiāng sú xī yóu zhòng duān wǔ,shèng pēng tuán zòng huàn bǐ lín。

独立思故山

陆游

溪水初生与岸平,桥头新柳已藏莺。xī shuǐ chū shēng yǔ àn píng,qiáo tóu xīn liǔ yǐ cáng yīng。
诗缘遇兴玲珑和,酒为逢知烂熳倾。shī yuán yù xīng líng lóng hé,jiǔ wèi féng zhī làn màn qīng。
青箬买来冲雨钓,乌犍租得及时耕。qīng ruò mǎi lái chōng yǔ diào,wū jiān zū dé jí shí gēng。
今朝独立东风里,叹息无人会此情。jīn cháo dú lì dōng fēng lǐ,tàn xī wú rén huì cǐ qíng。

寓叹

陆游

俗心浪自作棼丝,世事元知似弈棋。sú xīn làng zì zuò fén sī,shì shì yuán zhī shì yì qí。
旧业萧然归亦乐,馀年至此死何悲。jiù yè xiāo rán guī yì lè,yú nián zhì cǐ sǐ hé bēi。
古人可作将谁慕,造物无心岂汝私。gǔ rén kě zuò jiāng shuí mù,zào wù wú xīn qǐ rǔ sī。
已决残春故溪去,短蓑垂钓月明时。yǐ jué cán chūn gù xī qù,duǎn suō chuí diào yuè míng shí。

后寓叹

陆游

貂蝉未必出兜鍪,要是苍鹰忆下韝。diāo chán wèi bì chū dōu móu,yào shì cāng yīng yì xià gōu。
彭泽往归端为酒,轻车已老岂须侯。péng zé wǎng guī duān wèi jiǔ,qīng chē yǐ lǎo qǐ xū hóu。
千年精卫心平海,三日於菟气食牛。qiān nián jīng wèi xīn píng hǎi,sān rì yú tú qì shí niú。
会与高人期物外,摩挲铜狄灞城秋。huì yǔ gāo rén qī wù wài,mó sā tóng dí bà chéng qiū。

新岁颇健寄青城故人

陆游

骄气年来痛自锄,似能略契度关书。jiāo qì nián lái tòng zì chú,shì néng lüè qì dù guān shū。
神光出眦夜穿帐,胎发满头晨映梳。shén guāng chū zì yè chuān zhàng,tāi fā mǎn tóu chén yìng shū。
吾道元知非土苴,此身那可付丘墟。wú dào yuán zhī fēi tǔ jū,cǐ shēn nà kě fù qiū xū。
岷山幸有丹炉在,青壁何时共结庐。mín shān xìng yǒu dān lú zài,qīng bì hé shí gòng jié lú。

春日访客于逆旅及郊寺感而有赋

陆游

底事经年客帝乡,风光淡沲日初长。dǐ shì jīng nián kè dì xiāng,fēng guāng dàn tuó rì chū zhǎng。
野歌作气老犹壮,花气撩人醒亦狂。yě gē zuò qì lǎo yóu zhuàng,huā qì liāo rén xǐng yì kuáng。
店壁拂尘寻旧字,寺楼极目送斜阳。diàn bì fú chén xún jiù zì,sì lóu jí mù sòng xié yáng。
告归不过残春事,杜曲桑麻亦未荒。gào guī bù guò cán chūn shì,dù qū sāng má yì wèi huāng。

题馆中直舍壁

陆游

几年憔悴去清班,敢辱君恩误赐环。jǐ nián qiáo cuì qù qīng bān,gǎn rǔ jūn ēn wù cì huán。
但厌软尘随倦马,不愁弱水隔神山。dàn yàn ruǎn chén suí juàn mǎ,bù chóu ruò shuǐ gé shén shān。
下帷寝饭群书里,退食雍容众隽间。xià wéi qǐn fàn qún shū lǐ,tuì shí yōng róng zhòng juàn jiān。
行矣东归竟何补,低回未免愧吾颜。xíng yǐ dōng guī jìng hé bǔ,dī huí wèi miǎn kuì wú yán。

局中春兴

陆游

天知病眼困风沙,借与蓬山阅物华。tiān zhī bìng yǎn kùn fēng shā,jiè yǔ péng shān yuè wù huá。
微暖已迎新到燕,轻阴犹护欲残花。wēi nuǎn yǐ yíng xīn dào yàn,qīng yīn yóu hù yù cán huā。
幽窗寂寂书围座,倦枕时时梦过家。yōu chuāng jì jì shū wéi zuò,juàn zhěn shí shí mèng guò jiā。
立马庭前还小驻,不妨闲试半瓯茶。lì mǎ tíng qián hái xiǎo zhù,bù fáng xián shì bàn ōu chá。

叹老

陆游

晨起梳头满镜霜,岂堪著脚少年场。chén qǐ shū tóu mǎn jìng shuāng,qǐ kān zhù jiǎo shǎo nián chǎng。
酒徒分散情疏索,棋敌凭陵意颉颃。jiǔ tú fēn sàn qíng shū suǒ,qí dí píng líng yì jié háng。
寓世极知均醉梦,馀生只合老耕桑。yù shì jí zhī jūn zuì mèng,yú shēng zhǐ hé lǎo gēng sāng。
石帆山下莼丝长,待我还东泊野航。shí fān shān xià chún sī zhǎng,dài wǒ hái dōng pō yě háng。

春雨中偶赋

陆游

老子年来百事慵,不妨诗课尚能供。lǎo zi nián lái bǎi shì yōng,bù fáng shī kè shàng néng gōng。
残花已觉胭脂淡,煮酒初尝琥珀浓。cán huā yǐ jué yān zhī dàn,zhǔ jiǔ chū cháng hǔ pò nóng。
羸病不堪连日雨,孤愁偏怯五更钟。léi bìng bù kān lián rì yǔ,gū chóu piān qiè wǔ gèng zhōng。
旧交只有乌藤在,且伴禅床莫化龙。jiù jiāo zhǐ yǒu wū téng zài,qiě bàn chán chuáng mò huà lóng。

东轩花时将过感怀二首

陆游

小轩风月得婆娑,尽付流年与啸歌。xiǎo xuān fēng yuè dé pó suō,jǐn fù liú nián yǔ xiào gē。
细数一春今过半,正令百岁亦无多。xì shù yī chūn jīn guò bàn,zhèng lìng bǎi suì yì wú duō。
还家常恐难全璧,阅世深疑已烂柯。hái jiā cháng kǒng nán quán bì,yuè shì shēn yí yǐ làn kē。
只欲闭门支倦枕,晚风无奈落花何。zhǐ yù bì mén zhī juàn zhěn,wǎn fēng wú nài luò huā hé。

东轩花时将过感怀二首

陆游

社雨晴时燕子飞,园林何许觅芳菲。shè yǔ qíng shí yàn zi fēi,yuán lín hé xǔ mì fāng fēi。
江山良是人谁在,天地无私春又归。jiāng shān liáng shì rén shuí zài,tiān dì wú sī chūn yòu guī。
残史有期成汗简,修门即日挂朝衣。cán shǐ yǒu qī chéng hàn jiǎn,xiū mén jí rì guà cháo yī。
人生念念皆堪悔,敢效渊明叹昨非。rén shēng niàn niàn jiē kān huǐ,gǎn xiào yuān míng tàn zuó fēi。

对食

陆游

天赋元无满谷羊,不烦粱肉污龟肠。tiān fù yuán wú mǎn gǔ yáng,bù fán liáng ròu wū guī cháng。
忽逢客釜莼羹美,遥忆山厨麦饭香。hū féng kè fǔ chún gēng měi,yáo yì shān chú mài fàn xiāng。
正有一箪元自足,纵嘲三韭亦何伤。zhèng yǒu yī dān yuán zì zú,zòng cháo sān jiǔ yì hé shāng。
江边烟岫参差路,便唤渔舟莫治装。jiāng biān yān xiù cān chà lù,biàn huàn yú zhōu mò zhì zhuāng。

饱食

陆游

饱食无功愧汗青,灯前顾影叹伶俜。bǎo shí wú gōng kuì hàn qīng,dēng qián gù yǐng tàn líng pīng。
马衰犹养疑知路,龟久当捐为不灵。mǎ shuāi yóu yǎng yí zhī lù,guī jiǔ dāng juān wèi bù líng。
腰下徒夸绶若若,镜中何止发星星。yāo xià tú kuā shòu ruò ruò,jìng zhōng hé zhǐ fā xīng xīng。
石帆回首初非远,要及清秋斸茯苓。shí fān huí shǒu chū fēi yuǎn,yào jí qīng qiū zhǔ fú líng。

初夜暂就枕

陆游

街鼓鼕鼕欲断时,官闲惟与睡相宜。jiē gǔ dōng dōng yù duàn shí,guān xián wéi yǔ shuì xiāng yí。
褰帷卧看初升月,转枕重思未稳诗。qiān wéi wò kàn chū shēng yuè,zhuǎn zhěn zhòng sī wèi wěn shī。
偃仰少安真得策,欠伸徐起顿忘疲。yǎn yǎng shǎo ān zhēn dé cè,qiàn shēn xú qǐ dùn wàng pí。
悠然已在羲皇上,莫遣儿曹取次知。yōu rán yǐ zài xī huáng shàng,mò qiǎn ér cáo qǔ cì zhī。