古诗词

十月二十六日夜梦行南郑道中既觉恍然揽笔作此诗时且五鼓矣

陆游

孤云两角不可行,望云九井不可渡。gū yún liǎng jiǎo bù kě xíng,wàng yún jiǔ jǐng bù kě dù。
嶓冢之山高插天,汉水滔滔日东去。bō zhǒng zhī shān gāo chā tiān,hàn shuǐ tāo tāo rì dōng qù。
高皇试剑石为分,草没苔封犹故处。gāo huáng shì jiàn shí wèi fēn,cǎo méi tái fēng yóu gù chù。
将坛坡陀过千载,中野疑有神物护。jiāng tán pō tuó guò qiān zài,zhōng yě yí yǒu shén wù hù。
我时在幕府,来往无晨暮。wǒ shí zài mù fǔ,lái wǎng wú chén mù。
夜宿沔阳驿,朝饭长木铺。yè sù miǎn yáng yì,cháo fàn zhǎng mù pù。
雪中痛饮百榼空,蹴踏山林伐狐兔。xuě zhōng tòng yǐn bǎi kē kōng,cù tà shān lín fá hú tù。
耽耽北山虎,食人不知数。dān dān běi shān hǔ,shí rén bù zhī shù。
孤儿寡妇雠不报,日落风生行旅惧。gū ér guǎ fù chóu bù bào,rì luò fēng shēng xíng lǚ jù。
我闻投袂起,大呼闻百步。wǒ wén tóu mèi qǐ,dà hū wén bǎi bù。
奋戈直前虎人立,吼裂苍崖血如注。fèn gē zhí qián hǔ rén lì,hǒu liè cāng yá xuè rú zhù。
从骑三千皆秦人,面青气夺空相顾。cóng qí sān qiān jiē qín rén,miàn qīng qì duó kōng xiāng gù。
国家未发渡辽师,落魄人间傍行路。guó jiā wèi fā dù liáo shī,luò pò rén jiān bàng xíng lù。
对花把酒学酝藉,空辱诸公诵诗句。duì huā bǎ jiǔ xué yùn jí,kōng rǔ zhū gōng sòng shī jù。
即今衰病卧在床,振臂犹思备征戍。jí jīn shuāi bìng wò zài chuáng,zhèn bì yóu sī bèi zhēng shù。
南人孰谓不知兵,昔者亡秦楚三户。nán rén shú wèi bù zhī bīng,xī zhě wáng qín chǔ sān hù。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

野步至近村

陆游

随意出柴荆,清寒作晚晴。suí yì chū chái jīng,qīng hán zuò wǎn qíng。
风吹雁北乡,云带月东行。fēng chuī yàn běi xiāng,yún dài yuè dōng xíng。
童稚争追逐,渔樵习送迎。tóng zhì zhēng zhuī zhú,yú qiáo xí sòng yíng。
白头宁复仕,惟此饯馀生。bái tóu níng fù shì,wéi cǐ jiàn yú shēng。

种秫

陆游

种秫供留客,移花待探春。zhǒng shú gōng liú kè,yí huā dài tàn chūn。
愁边开乐国,闹里作闲身。chóu biān kāi lè guó,nào lǐ zuò xián shēn。
鬓发今如此,头颅莫问人。bìn fā jīn rú cǐ,tóu lú mò wèn rén。
白鸥非避俗,野性自难驯。bái ōu fēi bì sú,yě xìng zì nán xùn。

夜行

陆游

路长忧炬尽,马弱畏泥深。lù zhǎng yōu jù jǐn,mǎ ruò wèi ní shēn。
肠断猿啼树,魂惊鬼啸林。cháng duàn yuán tí shù,hún jīng guǐ xiào lín。
艰危穷自惯,寒苦老难禁。jiān wēi qióng zì guàn,hán kǔ lǎo nán jìn。
回首金牛道,加鞭负壮心。huí shǒu jīn niú dào,jiā biān fù zhuàng xīn。

游淳化寺

陆游

萧寺久不到,偶来幽兴长。xiāo sì jiǔ bù dào,ǒu lái yōu xīng zhǎng。
蚁穿珠九曲,蜂酿蜜千房。yǐ chuān zhū jiǔ qū,fēng niàng mì qiān fáng。
雨过山横翠,霜新橘弄黄。yǔ guò shān héng cuì,shuāng xīn jú nòng huáng。
年衰道不进,珍重一炉香。nián shuāi dào bù jìn,zhēn zhòng yī lú xiāng。

游前山

陆游

兀兀无欢意,闲游未拟回。wù wù wú huān yì,xián yóu wèi nǐ huí。
屐声惊雉起,风信报梅开。jī shēng jīng zhì qǐ,fēng xìn bào méi kāi。
山雪堆僧衲,溪流动蛰雷。shān xuě duī sēng nà,xī liú dòng zhé léi。
平生一桐帽,自惜犯尘埃。píng shēng yī tóng mào,zì xī fàn chén āi。

斋前独坐戏作

陆游

闭户学僧坐,颓然遗世情。bì hù xué sēng zuò,tuí rán yí shì qíng。
虚窗鸽飞影,枯叶犬行声。xū chuāng gē fēi yǐng,kū yè quǎn xíng shēng。
雪拥杉灰暖,云垂纸帐明。xuě yōng shān huī nuǎn,yún chuí zhǐ zhàng míng。
清馋不可耐,一笑听华鲸。qīng chán bù kě nài,yī xiào tīng huá jīng。

僧饭

陆游

云碓舂粳白,斋厨爨桂香。yún duì chōng jīng bái,zhāi chú cuàn guì xiāng。
百穷惭燕颔,一饱慰龟肠。bǎi qióng cán yàn hàn,yī bǎo wèi guī cháng。
举世知心少,平生为口忙。jǔ shì zhī xīn shǎo,píng shēng wèi kǒu máng。
何当弃簪笏,终老掩山房。hé dāng qì zān hù,zhōng lǎo yǎn shān fáng。

平水小憩

陆游

蓐食草庵中,肩舆小市东。rù shí cǎo ān zhōng,jiān yú xiǎo shì dōng。
雾收山淡碧,云漏日微红。wù shōu shān dàn bì,yún lòu rì wēi hóng。
酒旆村场近,罾船浦溆通。jiǔ pèi cūn chǎng jìn,zēng chuán pǔ xù tōng。
平生喜行路,小住莫匆匆。píng shēng xǐ xíng lù,xiǎo zhù mò cōng cōng。

独立

陆游

独立柴荆外,颓然一秃翁。dú lì chái jīng wài,tuí rán yī tū wēng。
乱山吞落日,野水倒寒空。luàn shān tūn luò rì,yě shuǐ dào hán kōng。
忧患工催老,飘零敢讳穷。yōu huàn gōng cuī lǎo,piāo líng gǎn huì qióng。
渔歌亦何恨,悽断满西风。yú gē yì hé hèn,qī duàn mǎn xī fēng。

骨相

陆游

骨相元知薄,功名敢自期。gǔ xiāng yuán zhī báo,gōng míng gǎn zì qī。
病侵彊健日,闲过圣明时。bìng qīn jiàng jiàn rì,xián guò shèng míng shí。
形胜轮台地,飞腾瀚海师。xíng shèng lún tái dì,fēi téng hàn hǎi shī。
江湖虽万里,犹拟缀声诗。jiāng hú suī wàn lǐ,yóu nǐ zhuì shēng shī。

城西晚眺

陆游

袅袅城笳咽,荧荧渔火青。niǎo niǎo chéng jiā yàn,yíng yíng yú huǒ qīng。
霜凋两岸柳,水浸一天星。shuāng diāo liǎng àn liǔ,shuǐ jìn yī tiān xīng。
静看船归浦,遥闻雁落汀。jìng kàn chuán guī pǔ,yáo wén yàn luò tīng。
倚阑幽兴极,不敢恨飘零。yǐ lán yōu xīng jí,bù gǎn hèn piāo líng。

舟中晓赋

陆游

小艇下沧浪,吴歌特地长。xiǎo tǐng xià cāng làng,wú gē tè dì zhǎng。
斜分半舱月,满载一篷霜。xié fēn bàn cāng yuè,mǎn zài yī péng shuāng。
香甑炊菰白,醇醪点蟹黄。xiāng zèng chuī gū bái,chún láo diǎn xiè huáng。
宦游元为口,莫恨老江乡。huàn yóu yuán wèi kǒu,mò hèn lǎo jiāng xiāng。

人日偶游民家小园有山茶方开

陆游

人日西郊路,晨光射浅滩。rén rì xī jiāo lù,chén guāng shè qiǎn tān。
停桡喜萧散,照影叹衰残。tíng ráo xǐ xiāo sàn,zhào yǐng tàn shuāi cán。
社酒香浮瓮,春蔬绿满盘。shè jiǔ xiāng fú wèng,chūn shū lǜ mǎn pán。
山茶虽慰眼,不似海云看。shān chá suī wèi yǎn,bù shì hǎi yún kàn。

雨中宿石帆山下民家

陆游

老觉山行倦,闲便水宿幽。lǎo jué shān xíng juàn,xián biàn shuǐ sù yōu。
雨泥看放鸭,烟草听呼牛。yǔ ní kàn fàng yā,yān cǎo tīng hū niú。
盘箸烦频劝,窗扉喜小留。pán zhù fán pín quàn,chuāng fēi xǐ xiǎo liú。
馀年竟何事,高枕送悠悠。yú nián jìng hé shì,gāo zhěn sòng yōu yōu。

小园

陆游

松菊仅三亩,作园真强名。sōng jú jǐn sān mǔ,zuò yuán zhēn qiáng míng。
驯禽惊不去,熟果坠无声。xùn qín jīng bù qù,shú guǒ zhuì wú shēng。
倦就盘陀坐,闲拈楖栗行。juàn jiù pán tuó zuò,xián niān zhì lì xíng。
茅亭亦疏豁,凭槛看春耕。máo tíng yì shū huō,píng kǎn kàn chūn gēng。