古诗词

夜梦与数客观画有八幅龙湫图特奇客请予作诗其上书数十字而觉不复能记明旦乃追补之亦仿佛梦中意也

陆游

高堂阅画娱嘉宾,巨幅小卷纵横陈。gāo táng yuè huà yú jiā bīn,jù fú xiǎo juǎn zòng héng chén。
其间一图最杰作,命意落笔惊倒人。qí jiān yī tú zuì jié zuò,mìng yì luò bǐ jīng dào rén。
奇峰峭立插地轴,飞瀑崩泻垂天绅。qí fēng qiào lì chā dì zhóu,fēi pù bēng xiè chuí tiān shēn。
寿藤老木幻荒怪,深潭危栈愁鬼神。shòu téng lǎo mù huàn huāng guài,shēn tán wēi zhàn chóu guǐ shén。
忽然白昼起雷电,始觉异物蟠奫沦。hū rán bái zhòu qǐ léi diàn,shǐ jué yì wù pán yūn lún。
阴云四兴诛老魃,甘澍连夕苏疲民。yīn yún sì xīng zhū lǎo bá,gān shù lián xī sū pí mín。
岂惟陂泽苗尽立,已活亿万介与鳞。qǐ wéi bēi zé miáo jǐn lì,yǐ huó yì wàn jiè yǔ lín。
文章与画共一法,腕力要可回千钧。wén zhāng yǔ huà gòng yī fǎ,wàn lì yào kě huí qiān jūn。
锱铢不到便悬隔,用意虽尽终苦辛。zī zhū bù dào biàn xuán gé,yòng yì suī jǐn zhōng kǔ xīn。
君看此图凡几笔,一一圜劲如秋莼。jūn kàn cǐ tú fán jǐ bǐ,yī yī huán jìn rú qiū chún。
乃知世间有绝艺,天造草昧参经纶。nǎi zhī shì jiān yǒu jué yì,tiān zào cǎo mèi cān jīng lún。
吾言未竟且复止,剩发幽奥天公嗔。wú yán wèi jìng qiě fù zhǐ,shèng fā yōu ào tiān gōng chēn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

陈伯予见过喜予强健戏作

陆游

寒无毡坐甑生尘,此老年来乃尔贫。hán wú zhān zuò zèng shēng chén,cǐ lǎo nián lái nǎi ěr pín。
两颊如丹君会否,胸中原自有阳春。liǎng jiá rú dān jūn huì fǒu,xiōng zhōng yuán zì yǒu yáng chūn。

东阳郭希吕吕子益送酒

陆游

山崦寻香得早梅,园丁又报水仙开。shān yān xún xiāng dé zǎo méi,yuán dīng yòu bào shuǐ xiān kāi。
独醒坐看儿孙醉,虚负东阳酒担来。dú xǐng zuò kàn ér sūn zuì,xū fù dōng yáng jiǔ dān lái。

夜坐

陆游

家家绩火夜深明,处处新畬雨后耕。jiā jiā jì huǒ yè shēn míng,chù chù xīn shē yǔ hòu gēng。
常愧老身无一事,地炉坚坐听风声。cháng kuì lǎo shēn wú yī shì,dì lú jiān zuò tīng fēng shēng。

独立

陆游

上书不上登封书,乘车但乘下泽车。shàng shū bù shàng dēng fēng shū,chéng chē dàn chéng xià zé chē。
夕阳独立衡门外,闲看村童学钓鱼。xī yáng dú lì héng mén wài,xián kàn cūn tóng xué diào yú。

得子虡书言明春可归

陆游

白首相依饱蕨薇,吾家父子古来稀。bái shǒu xiāng yī bǎo jué wēi,wú jiā fù zi gǔ lái xī。
春秧出水柔桑绿,正是农时望汝归。chūn yāng chū shuǐ róu sāng lǜ,zhèng shì nóng shí wàng rǔ guī。

杂赋十二首

陆游

地炉夜热麻䕸暖,瓦釜晨烹豆粥香。dì lú yè rè má jiē nuǎn,wǎ fǔ chén pēng dòu zhōu xiāng。
不是有心轻富贵,从来吾亦爱吾乡。bù shì yǒu xīn qīng fù guì,cóng lái wú yì ài wú xiāng。

杂赋十二首

陆游

病叟胸中一物无,梦游信脚到华胥。bìng sǒu xiōng zhōng yī wù wú,mèng yóu xìn jiǎo dào huá xū。
觉来忽见天窗白,短发萧萧起自梳。jué lái hū jiàn tiān chuāng bái,duǎn fā xiāo xiāo qǐ zì shū。

杂赋十二首

陆游

终日才堪米一升,生涯略似草庵僧。zhōng rì cái kān mǐ yī shēng,shēng yá lüè shì cǎo ān sēng。
湿薪不管晨炊晚,留得松肪代夜灯。shī xīn bù guǎn chén chuī wǎn,liú dé sōng fáng dài yè dēng。

杂赋十二首

陆游

出门信步作闲游,野庙村坊到处留。chū mén xìn bù zuò xián yóu,yě miào cūn fāng dào chù liú。
每伴樵夫尝半舍,更随牧竖采沿沟。měi bàn qiáo fū cháng bàn shě,gèng suí mù shù cǎi yán gōu。

杂赋十二首

陆游

体不佳时看周易,酒痛饮后读离骚。tǐ bù jiā shí kàn zhōu yì,jiǔ tòng yǐn hòu dú lí sāo。
骑驴太华三峰雪,鼓棹钱塘八月涛。qí lǘ tài huá sān fēng xuě,gǔ zhào qián táng bā yuè tāo。

杂赋十二首

陆游

昔人莽莽荒丘里,陈迹纷纷朽简中。xī rén mǎng mǎng huāng qiū lǐ,chén jì fēn fēn xiǔ jiǎn zhōng。
毕竟是非谁辨得,举杯吾欲问虚空。bì jìng shì fēi shuí biàn dé,jǔ bēi wú yù wèn xū kōng。

杂赋十二首

陆游

百亿须弥理固有,八九云梦何足吞。bǎi yì xū mí lǐ gù yǒu,bā jiǔ yún mèng hé zú tūn。
天下广居君识否,一间茆屋寄孤村。tiān xià guǎng jū jūn shí fǒu,yī jiān máo wū jì gū cūn。

杂赋十二首

陆游

梦里曾作南柯守,少时元是东陵侯。mèng lǐ céng zuò nán kē shǒu,shǎo shí yuán shì dōng líng hóu。
今朝半醉归草市,指点青帘上酒楼。jīn cháo bàn zuì guī cǎo shì,zhǐ diǎn qīng lián shàng jiǔ lóu。

杂赋十二首

陆游

七十八十古来稀,行年九十固应衰。qī shí bā shí gǔ lái xī,xíng nián jiǔ shí gù yīng shuāi。
已兴工部耳聋叹,更和文公齿落诗。yǐ xīng gōng bù ěr lóng tàn,gèng hé wén gōng chǐ luò shī。

杂赋十二首

陆游

中年畏病杯行浅,晚岁修真食禁多。zhōng nián wèi bìng bēi xíng qiǎn,wǎn suì xiū zhēn shí jìn duō。
谢客杜门殊省事,一盂香饭养天和。xiè kè dù mén shū shěng shì,yī yú xiāng fàn yǎng tiān hé。