古诗词

赠竹十韵

陆游

放翁小筑湖西偏,虚窗曲槛无炎天。fàng wēng xiǎo zhù hú xī piān,xū chuāng qū kǎn wú yán tiān。
人间乃有真富贵,绕舍十万碧玉椽。rén jiān nǎi yǒu zhēn fù guì,rào shě shí wàn bì yù chuán。
连林娟娟泫清露,高枝袅袅摇苍烟。lián lín juān juān xuàn qīng lù,gāo zhī niǎo niǎo yáo cāng yān。
常忧俗客触新粉,屡戒园丁伤逸鞭。cháng yōu sú kè chù xīn fěn,lǚ jiè yuán dīng shāng yì biān。
凉生尊斝消午醉,声撼窗扉惊昼眠。liáng shēng zūn jiǎ xiāo wǔ zuì,shēng hàn chuāng fēi jīng zhòu mián。
春残斸土得美茁,气压卿相食万钱。chūn cán zhǔ tǔ dé měi zhuó,qì yā qīng xiāng shí wàn qián。
尔来作吏若堕阱,每一梦到心悽然。ěr lái zuò lì ruò duò jǐng,měi yī mèng dào xīn qī rán。
还家再见却惝恍,尘土何地从臞仙。hái jiā zài jiàn què chǎng huǎng,chén tǔ hé dì cóng qú xiān。
囊中幸藏餐玉法,欲屏万事相周旋。náng zhōng xìng cáng cān yù fǎ,yù píng wàn shì xiāng zhōu xuán。
更当待月出东岭,坐石泠泠挥响泉。gèng dāng dài yuè chū dōng lǐng,zuò shí líng líng huī xiǎng quán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

估客有自蔡州来者感怅弥日二首

陆游

洮河马死剑锋摧,绿发成丝每自哀。táo hé mǎ sǐ jiàn fēng cuī,lǜ fā chéng sī měi zì āi。
几岁中原消息断,喜闻人自蔡州来。jǐ suì zhōng yuán xiāo xī duàn,xǐ wén rén zì cài zhōu lái。

估客有自蔡州来者感怅弥日二首

陆游

百战元和取蔡州,如今胡马饮淮流。bǎi zhàn yuán hé qǔ cài zhōu,rú jīn hú mǎ yǐn huái liú。
和亲自古非长策,谁与朝家共此忧。hé qīn zì gǔ fēi zhǎng cè,shuí yǔ cháo jiā gòng cǐ yōu。

重午

陆游

叶底榴花蹙绛缯,街头初卖苑池冰。yè dǐ liú huā cù jiàng zēng,jiē tóu chū mài yuàn chí bīng。
世间各自有时节,萧艾著冠称道陵。shì jiān gè zì yǒu shí jié,xiāo ài zhù guān chēng dào líng。

睡起见杨花满庭偶书

陆游

断香袅袅傍窗纱,睡起瞢腾日未斜。duàn xiāng niǎo niǎo bàng chuāng shā,shuì qǐ méng téng rì wèi xié。
堪叹一春风雨恶,今年四月见杨花。kān tàn yī chūn fēng yǔ è,jīn nián sì yuè jiàn yáng huā。

予十年间两坐斥罪虽擢发莫数而诗为首谓之嘲咏风月既还山遂以风月名小轩且作绝句二首

陆游

扁舟又向镜中行,小草清诗取次成。biǎn zhōu yòu xiàng jìng zhōng xíng,xiǎo cǎo qīng shī qǔ cì chéng。
放逐尚非馀子比,清风明月入台评。fàng zhú shàng fēi yú zi bǐ,qīng fēng míng yuè rù tái píng。

予十年间两坐斥罪虽擢发莫数而诗为首谓之嘲咏风月既还山遂以风月名小轩且作绝句二首

陆游

绿蔬丹果荐瓢尊,身寄城南禹会村。lǜ shū dān guǒ jiàn piáo zūn,shēn jì chéng nán yǔ huì cūn。
连坐频年到风月,固应无客叩吾门。lián zuò pín nián dào fēng yuè,gù yīng wú kè kòu wú mén。

新秋

陆游

短鬓萧萧失旧青,此身已看作邮亭。duǎn bìn xiāo xiāo shī jiù qīng,cǐ shēn yǐ kàn zuò yóu tíng。
新秋无限凄凉意,尽付风蝉与露萤。xīn qiū wú xiàn qī liáng yì,jǐn fù fēng chán yǔ lù yíng。

夜归偶怀故人独孤景略

陆游

买醉村场半夜归,西山落月照柴扉。mǎi zuì cūn chǎng bàn yè guī,xī shān luò yuè zhào chái fēi。
刘琨死后无奇士,独听荒鸡泪满衣。liú kūn sǐ hòu wú qí shì,dú tīng huāng jī lèi mǎn yī。

邻曲有未饭被追入郭者悯然有作

陆游

舂得香粳摘绿葵,县符急急不容炊。chōng dé xiāng jīng zhāi lǜ kuí,xiàn fú jí jí bù róng chuī。
君王日御金华殿,谁诵周家七月诗。jūn wáng rì yù jīn huá diàn,shuí sòng zhōu jiā qī yuè shī。

饮酒望西山戏咏

陆游

太白十诗九言酒,醉翁无诗不说山。tài bái shí shī jiǔ yán jiǔ,zuì wēng wú shī bù shuō shān。
若耶老农识几字,也与二事日相关。ruò yé lǎo nóng shí jǐ zì,yě yǔ èr shì rì xiāng guān。

赠惟了侍者二首

陆游

水边剥啄打门谁,满袖清风一纸诗。shuǐ biān bō zhuó dǎ mén shuí,mǎn xiù qīng fēng yī zhǐ shī。
惊起放翁蝴蝶梦,半窗寒日欲斜时。jīng qǐ fàng wēng hú dié mèng,bàn chuāng hán rì yù xié shí。

赠惟了侍者二首

陆游

雪中僵卧不须悲,彻骨清寒始解诗。xuě zhōng jiāng wò bù xū bēi,chè gǔ qīng hán shǐ jiě shī。
一等人间闲草木,月窗君看早梅枝。yī děng rén jiān xián cǎo mù,yuè chuāng jūn kàn zǎo méi zhī。

甜羹

陆游

山厨薪桂软炊粳,旋洗香蔬手自烹。shān chú xīn guì ruǎn chuī jīng,xuán xǐ xiāng shū shǒu zì pēng。
从此八珍俱避舍,天苏陁味属甜羹。cóng cǐ bā zhēn jù bì shě,tiān sū tuó wèi shǔ tián gēng。

纵笔四首

陆游

文叔一人知此翁,洛阳城里又东风。wén shū yī rén zhī cǐ wēng,luò yáng chéng lǐ yòu dōng fēng。
让他绿发好年少,二十四岁作三公。ràng tā lǜ fā hǎo nián shǎo,èr shí sì suì zuò sān gōng。

纵笔四首

陆游

一纸除书到海边,紫皇赐号武夷仙。yī zhǐ chú shū dào hǎi biān,zǐ huáng cì hào wǔ yí xiān。
功名敢道浑无意,暂作闲人五百年。gōng míng gǎn dào hún wú yì,zàn zuò xián rén wǔ bǎi nián。