古诗词

赠竹十韵

陆游

放翁小筑湖西偏,虚窗曲槛无炎天。fàng wēng xiǎo zhù hú xī piān,xū chuāng qū kǎn wú yán tiān。
人间乃有真富贵,绕舍十万碧玉椽。rén jiān nǎi yǒu zhēn fù guì,rào shě shí wàn bì yù chuán。
连林娟娟泫清露,高枝袅袅摇苍烟。lián lín juān juān xuàn qīng lù,gāo zhī niǎo niǎo yáo cāng yān。
常忧俗客触新粉,屡戒园丁伤逸鞭。cháng yōu sú kè chù xīn fěn,lǚ jiè yuán dīng shāng yì biān。
凉生尊斝消午醉,声撼窗扉惊昼眠。liáng shēng zūn jiǎ xiāo wǔ zuì,shēng hàn chuāng fēi jīng zhòu mián。
春残斸土得美茁,气压卿相食万钱。chūn cán zhǔ tǔ dé měi zhuó,qì yā qīng xiāng shí wàn qián。
尔来作吏若堕阱,每一梦到心悽然。ěr lái zuò lì ruò duò jǐng,měi yī mèng dào xīn qī rán。
还家再见却惝恍,尘土何地从臞仙。hái jiā zài jiàn què chǎng huǎng,chén tǔ hé dì cóng qú xiān。
囊中幸藏餐玉法,欲屏万事相周旋。náng zhōng xìng cáng cān yù fǎ,yù píng wàn shì xiāng zhōu xuán。
更当待月出东岭,坐石泠泠挥响泉。gèng dāng dài yuè chū dōng lǐng,zuò shí líng líng huī xiǎng quán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

太息四首

陆游

早岁元于利欲轻,但馀一念在功名。zǎo suì yuán yú lì yù qīng,dàn yú yī niàn zài gōng míng。
白头不试平戎策,虚向江湖过此生。bái tóu bù shì píng róng cè,xū xiàng jiāng hú guò cǐ shēng。

太息四首

陆游

书生忠义与谁论,骨朽犹应此念存。shū shēng zhōng yì yǔ shuí lùn,gǔ xiǔ yóu yīng cǐ niàn cún。
砥柱河流仙掌日,死前恨不见中原。dǐ zhù hé liú xiān zhǎng rì,sǐ qián hèn bù jiàn zhōng yuán。

太息四首

陆游

自古才高每恨浮,伟人要是出中州。zì gǔ cái gāo měi hèn fú,wěi rén yào shì chū zhōng zhōu。
即今未必无房魏,埋没胡沙死即休。jí jīn wèi bì wú fáng wèi,mái méi hú shā sǐ jí xiū。

太息四首

陆游

关辅堂堂堕虏尘,渭城杜曲又逢春。guān fǔ táng táng duò lǔ chén,wèi chéng dù qū yòu féng chūn。
安知今日新丰市,不有悠然独酌人。ān zhī jīn rì xīn fēng shì,bù yǒu yōu rán dú zhuó rén。

梦观牡丹

陆游

忘却晨梳满把丝,楝花嫌不似胭脂。wàng què chén shū mǎn bǎ sī,liàn huā xián bù shì yān zhī。
起来一笑看清镜,惟插梨花却较宜。qǐ lái yī xiào kàn qīng jìng,wéi chā lí huā què jiào yí。

舟中三首

陆游

柂边潮水落还生,篷底寒灯灭复明。yí biān cháo shuǐ luò hái shēng,péng dǐ hán dēng miè fù míng。
约束长年牢系缆,报人风雨有鼍鸣。yuē shù zhǎng nián láo xì lǎn,bào rén fēng yǔ yǒu tuó míng。

舟中三首

陆游

萧萧风雨小江秋,不是愁人亦合愁。xiāo xiāo fēng yǔ xiǎo jiāng qiū,bù shì chóu rén yì hé chóu。
忽听疏钟知寺近,笑寻沙路上牛头。hū tīng shū zhōng zhī sì jìn,xiào xún shā lù shàng niú tóu。

舟中三首

陆游

龛山古戍更漏声,白塔小市灯火明。kān shān gǔ shù gèng lòu shēng,bái tǎ xiǎo shì dēng huǒ míng。
六十年间几来往,依然恻怆路傍情。liù shí nián jiān jǐ lái wǎng,yī rán cè chuàng lù bàng qíng。

冬夜炉边小饮

陆游

拥炉可使曲身直,饮酒能回槁面红。yōng lú kě shǐ qū shēn zhí,yǐn jiǔ néng huí gǎo miàn hóng。
若使金丹真入手,飞腾亦在立谈中。ruò shǐ jīn dān zhēn rù shǒu,fēi téng yì zài lì tán zhōng。

午饭二首

陆游

我望天公本自廉,身闲饭足敢求兼。wǒ wàng tiān gōng běn zì lián,shēn xián fàn zú gǎn qiú jiān。
破裘负日茆檐底,一碗藜羹似蜜甜。pò qiú fù rì máo yán dǐ,yī wǎn lí gēng shì mì tián。

午饭二首

陆游

民穷丰岁或无食,此事昔闻今见之。mín qióng fēng suì huò wú shí,cǐ shì xī wén jīn jiàn zhī。
吾侪饭饱更念肉,不待人嘲应自知。wú chái fàn bǎo gèng niàn ròu,bù dài rén cháo yīng zì zhī。

题王仲信画水石横幅

陆游

王郎书逼杨风子,画亦凭陵蜀两孙。wáng láng shū bī yáng fēng zi,huà yì píng líng shǔ liǎng sūn。
岂是天公憎绝艺,一生憔悴向衡门。qǐ shì tiān gōng zēng jué yì,yī shēng qiáo cuì xiàng héng mén。

食粥

陆游

世人个个学长年,不悟长年在目前。shì rén gè gè xué zhǎng nián,bù wù zhǎng nián zài mù qián。
我得宛丘平易法,只将食粥致神仙。wǒ dé wǎn qiū píng yì fǎ,zhǐ jiāng shí zhōu zhì shén xiān。

梅花六首

陆游

五十年间万事非,放翁依旧掩柴扉。wǔ shí nián jiān wàn shì fēi,fàng wēng yī jiù yǎn chái fēi。
相从不厌闲风月,只有梅花与钓矶。xiāng cóng bù yàn xián fēng yuè,zhǐ yǒu méi huā yǔ diào jī。

梅花六首

陆游

山村梅开处处香,醉插乌巾舞道傍。shān cūn méi kāi chù chù xiāng,zuì chā wū jīn wǔ dào bàng。
饮酒得仙陶令达,爱花欲死杜陵狂。yǐn jiǔ dé xiān táo lìng dá,ài huā yù sǐ dù líng kuáng。