古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜坐

陆游

地僻少人迹,屋低便老人。dì pì shǎo rén jì,wū dī biàn lǎo rén。
炉红得清坐,酒绿慰孤斟。lú hóng dé qīng zuò,jiǔ lǜ wèi gū zhēn。
吠犬惊飘叶,栖禽换暗林。fèi quǎn jīng piāo yè,qī qín huàn àn lín。
人间固多难,感慨不须深。rén jiān gù duō nán,gǎn kǎi bù xū shēn。

晨起

陆游

小疾蠲除尽,闲愁垦辟空。xiǎo jí juān chú jǐn,xián chóu kěn pì kōng。
时光鸡唱里,生计碓声中。shí guāng jī chàng lǐ,shēng jì duì shēng zhōng。
戒婢储猿果,看奴织鹤笼。jiè bì chǔ yuán guǒ,kàn nú zhī hè lóng。
老人新得道,处处见神通。lǎo rén xīn dé dào,chù chù jiàn shén tōng。

寄隐士

陆游

乳窦寒犹滴,岩扉夜不扃。rǔ dòu hán yóu dī,yán fēi yè bù jiōng。
奇书窥鸟迹,灵药得人形。qí shū kuī niǎo jì,líng yào dé rén xíng。
浩浩天风积,冥冥海气清。hào hào tiān fēng jī,míng míng hǎi qì qīng。
傥逢王内史,更为乞黄庭。tǎng féng wáng nèi shǐ,gèng wèi qǐ huáng tíng。

立春后作

陆游

春不遗穷僻,天如念寂寥。chūn bù yí qióng pì,tiān rú niàn jì liáo。
鸟鸣知节换,池溜觉冰消。niǎo míng zhī jié huàn,chí liū jué bīng xiāo。
冷饼供新荠,轻裘换故貂。lěng bǐng gōng xīn jì,qīng qiú huàn gù diāo。
丰年无疾苦,邻曲递相招。fēng nián wú jí kǔ,lín qū dì xiāng zhāo。

排闷

陆游

抱耒返东皋,初非惮作劳。bào lěi fǎn dōng gāo,chū fēi dàn zuò láo。
饥寒凛未免,老病适相遭。jī hán lǐn wèi miǎn,lǎo bìng shì xiāng zāo。
开卷无如懒,飞觥岂复豪。kāi juǎn wú rú lǎn,fēi gōng qǐ fù háo。
不辞穷到死,犹足窃名高。bù cí qióng dào sǐ,yóu zú qiè míng gāo。

识喜

陆游

齿摇徐自定,发脱却重生。chǐ yáo xú zì dìng,fā tuō què zhòng shēng。
意适簪花舞,身轻舍杖行。yì shì zān huā wǔ,shēn qīng shě zhàng xíng。
僧招决棋战,客让主诗盟。sēng zhāo jué qí zhàn,kè ràng zhǔ shī méng。
尚欲潇湘去,烟帆不计程。shàng yù xiāo xiāng qù,yān fān bù jì chéng。

感旧

陆游

自蜀还吴会,先凭剑换牛。zì shǔ hái wú huì,xiān píng jiàn huàn niú。
扫除狂习气,谢绝醉朋俦。sǎo chú kuáng xí qì,xiè jué zuì péng chóu。
去死时犹远,馀生已觉浮。qù sǐ shí yóu yuǎn,yú shēng yǐ jué fú。
即今真惫矣,闭户尚何求。jí jīn zhēn bèi yǐ,bì hù shàng hé qiú。

寓叹

陆游

五福惟无富,嗟予得已多。wǔ fú wéi wú fù,jiē yǔ dé yǐ duō。
禅房时托宿,酒市每酣歌。chán fáng shí tuō sù,jiǔ shì měi hān gē。
诗瘦慵看镜,棋鏖恐烂柯。shī shòu yōng kàn jìng,qí áo kǒng làn kē。
残年犹有几,切莫负渔蓑。cán nián yóu yǒu jǐ,qiè mò fù yú suō。

读李杜诗

陆游

濯锦沧浪客,青莲澹荡人。zhuó jǐn cāng làng kè,qīng lián dàn dàng rén。
才名塞天地,身世老风尘。cái míng sāi tiān dì,shēn shì lǎo fēng chén。
士固难推挽,人谁不贱贫。shì gù nán tuī wǎn,rén shuí bù jiàn pín。
明窗数编在,长与物华新。míng chuāng shù biān zài,zhǎng yǔ wù huá xīn。

春寒

陆游

渔艇水流去,柴门风自开。yú tǐng shuǐ liú qù,chái mén fēng zì kāi。
馀寒为醉地,多病作慵媒。yú hán wèi zuì dì,duō bìng zuò yōng méi。
莎草锄还出,鸥群去复来。shā cǎo chú hái chū,ōu qún qù fù lái。
流年殊衮衮,残鬓不禁催。liú nián shū gǔn gǔn,cán bìn bù jìn cuī。

夜中独步庭下

陆游

山月明如昼,江风冷似秋。shān yuè míng rú zhòu,jiāng fēng lěng shì qiū。
衰迟亦可叹,幽独自成愁。shuāi chí yì kě tàn,yōu dú zì chéng chóu。
斗柄垂江渚,笳声下戍楼。dòu bǐng chuí jiāng zhǔ,jiā shēng xià shù lóu。
我惟诗思在,从此亦宜休。wǒ wéi shī sī zài,cóng cǐ yì yí xiū。

五月雨

陆游

空蒙五月雨,景气一番新。kōng méng wǔ yuè yǔ,jǐng qì yī fān xīn。
换尽园林叶,洗空衢路尘。huàn jǐn yuán lín yè,xǐ kōng qú lù chén。
山邮恼行客,野渡滞归人。shān yóu nǎo xíng kè,yě dù zhì guī rén。
独有龟堂叟,凉风吹角巾。dú yǒu guī táng sǒu,liáng fēng chuī jiǎo jīn。

以菜茹饮酒自嘲

陆游

山泽有臞儒,残年病满躯。shān zé yǒu qú rú,cán nián bìng mǎn qū。
拙疏难救药,贫困不枝梧。zhuō shū nán jiù yào,pín kùn bù zhī wú。
海客留苔脯,山僧饷笋枯。hǎi kè liú tái pú,shān sēng xiǎng sǔn kū。
衰颜得村酒,犹解暂时朱。shuāi yán dé cūn jiǔ,yóu jiě zàn shí zhū。

梅雨初霁

陆游

梅雨忽已过,松风来飒然。méi yǔ hū yǐ guò,sōng fēng lái sà rán。
吟多锦囊富,影瘦角巾偏。yín duō jǐn náng fù,yǐng shòu jiǎo jīn piān。
客祝加餐饭,儿忧少睡眠。kè zhù jiā cān fàn,ér yōu shǎo shuì mián。
衰骸累人久,抚事感馀年。shuāi hái lèi rén jiǔ,fǔ shì gǎn yú nián。

穷居戏咏

陆游

赋分虽云薄,谋生亦自疏。fù fēn suī yún báo,móu shēng yì zì shū。
但令书有种,敢恨食无馀。dàn lìng shū yǒu zhǒng,gǎn hèn shí wú yú。
身病慵行立,庭荒废扫除。shēn bìng yōng xíng lì,tíng huāng fèi sǎo chú。
寒温虽泛礼,犹辱问何如。hán wēn suī fàn lǐ,yóu rǔ wèn hé rú。