古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

感旧四首末章盖思有以自广

陆游

百堂小益最初程,朱栈青崖照眼明。bǎi táng xiǎo yì zuì chū chéng,zhū zhàn qīng yá zhào yǎn míng。
十日经行图障里,时时马上听莺声。shí rì jīng xíng tú zhàng lǐ,shí shí mǎ shàng tīng yīng shēng。

感旧四首末章盖思有以自广

陆游

路入梁州似掌平,秋千蹴鞠趁清明。lù rù liáng zhōu shì zhǎng píng,qiū qiān cù jū chèn qīng míng。
未论日远长安近,且喜南山天际横。wèi lùn rì yuǎn zhǎng ān jìn,qiě xǐ nán shān tiān jì héng。

感旧四首末章盖思有以自广

陆游

青城山里屏风叠,太华峰头腰带鞓。qīng chéng shān lǐ píng fēng dié,tài huá fēng tóu yāo dài tīng。
跨鹤横空吾欲去,九秋月露看青冥。kuà hè héng kōng wú yù qù,jiǔ qiū yuè lù kàn qīng míng。

中秋夜半后无云而月色微淡尤为绝景

陆游

轻烟薄霭九霄寒,素月浑如隔縠看。qīng yān báo ǎi jiǔ xiāo hán,sù yuè hún rú gé hú kàn。
此夕洞庭应更好,谁能从我跨青鸾。cǐ xī dòng tíng yīng gèng hǎo,shuí néng cóng wǒ kuà qīng luán。

戏作治生绝句

陆游

治生何用学陶朱,少许能悭便有馀。zhì shēng hé yòng xué táo zhū,shǎo xǔ néng qiān biàn yǒu yú。
惜酒已停晨服药,省油仍废夜观书。xī jiǔ yǐ tíng chén fú yào,shěng yóu réng fèi yè guān shū。

龟堂杂题四首

陆游

龟堂端是无能者,妄想元无一事成。guī táng duān shì wú néng zhě,wàng xiǎng yuán wú yī shì chéng。
最后数年尤可笑,饱餐甘寝送浮生。zuì hòu shù nián yóu kě xiào,bǎo cān gān qǐn sòng fú shēng。

龟堂杂题四首

陆游

痴顽老子老无能,游惰农夫酒肉僧。chī wán lǎo zi lǎo wú néng,yóu duò nóng fū jiǔ ròu sēng。
闭著庵门终日睡,任人来唤不曾应。bì zhù ān mén zhōng rì shuì,rèn rén lái huàn bù céng yīng。

龟堂杂题四首

陆游

长腰玉粒出新舂,秋穫真成亩一钟。zhǎng yāo yù lì chū xīn chōng,qiū huò zhēn chéng mǔ yī zhōng。
衣食粗供官赋足,何妨世世作耕农。yī shí cū gōng guān fù zú,hé fáng shì shì zuò gēng nóng。

偶读陈无己芍药诗云一枝剩欲簪双髻未有人间第一人盖晚年所作也为之绝倒戏作小诗

陆游

少年妄想已痴绝,镜里何堪白发生。shǎo nián wàng xiǎng yǐ chī jué,jìng lǐ hé kān bái fā shēng。
纵有倾城何预汝,可怜元未解人情。zòng yǒu qīng chéng hé yù rǔ,kě lián yuán wèi jiě rén qíng。

雨中作

陆游

雨声可爱秋方见,睡味无穷老始知。yǔ shēng kě ài qiū fāng jiàn,shuì wèi wú qióng lǎo shǐ zhī。
半醉拥衾支倦枕,谁能三复放翁诗。bàn zuì yōng qīn zhī juàn zhěn,shuí néng sān fù fàng wēng shī。

湖山杂赋五首

陆游

门前天镜倒千峰,舍后菰蒲与海通。mén qián tiān jìng dào qiān fēng,shě hòu gū pú yǔ hǎi tōng。
乘兴出游无远近,烟波何处觅孤篷。chéng xīng chū yóu wú yuǎn jìn,yān bō hé chù mì gū péng。

湖山杂赋五首

陆游

一生到处贾胡留,身属官仓不自由。yī shēng dào chù jiǎ hú liú,shēn shǔ guān cāng bù zì yóu。
白首归来更何恨,十年烂醉石帆秋。bái shǒu guī lái gèng hé hèn,shí nián làn zuì shí fān qiū。

湖山杂赋五首

陆游

东西相望两湖桥,来往无时一画桡。dōng xī xiāng wàng liǎng hú qiáo,lái wǎng wú shí yī huà ráo。
买酒每寻村市步,煮蔬时就野僧寮。mǎi jiǔ měi xún cūn shì bù,zhǔ shū shí jiù yě sēng liáo。

湖山杂赋五首

陆游

不到梅山二十霜,望中常似隔他乡。bù dào méi shān èr shí shuāng,wàng zhōng cháng shì gé tā xiāng。
一杯罂粟纱灯下,最忆初寒宿上方。yī bēi yīng sù shā dēng xià,zuì yì chū hán sù shàng fāng。

湖山杂赋五首

陆游

烟中一棹小江秋,忆上牛头倚寺楼。yān zhōng yī zhào xiǎo jiāng qiū,yì shàng niú tóu yǐ sì lóu。
今日篱边残照里,却从西北望牛头。jīn rì lí biān cán zhào lǐ,què cóng xī běi wàng niú tóu。