古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

纵笔四首

陆游

坊远不闻宫漏声,三茅钟残窗欲明。fāng yuǎn bù wén gōng lòu shēng,sān máo zhōng cán chuāng yù míng。
山童睡熟呼不应,添水拂书翁自行。shān tóng shuì shú hū bù yīng,tiān shuǐ fú shū wēng zì xíng。

谢韩实之直阁送灯二首

陆游

玉作华星缀绛绳,楼台交映暮天澄。yù zuò huá xīng zhuì jiàng shéng,lóu tái jiāo yìng mù tiān chéng。
东都父老今谁在,肠断当时谏浙灯。dōng dōu fù lǎo jīn shuí zài,cháng duàn dāng shí jiàn zhè dēng。

谢韩实之直阁送灯二首

陆游

旧友年来不作疏,华灯乃肯寄蜗庐。jiù yǒu nián lái bù zuò shū,huá dēng nǎi kěn jì wō lú。
宁知此老萧条甚,二尺檠前正读书。níng zhī cǐ lǎo xiāo tiáo shén,èr chǐ qíng qián zhèng dú shū。

道山直舍

陆游

身世从来一蠹鱼,讨论犹记入朝初。shēn shì cóng lái yī dù yú,tǎo lùn yóu jì rù cháo chū。
自怜报国无他技,又领兰台四库书。zì lián bào guó wú tā jì,yòu lǐng lán tái sì kù shū。

馆中营缮方一新而右文殿生芝草甚异

陆游

丹碧参差盛一时,殿楹三秀见金芝。dān bì cān chà shèng yī shí,diàn yíng sān xiù jiàn jīn zhī。
汉庭漫道多才杰,天马何劳作颂诗。hàn tíng màn dào duō cái jié,tiān mǎ hé láo zuò sòng shī。

戏述渊明鸿渐遗事

陆游

桑苎柴桑一世豪,区区玩物亦徒劳。sāng zhù chái sāng yī shì háo,qū qū wán wù yì tú láo。
品茶未及毁茶妙,饮酒何如止酒高。pǐn chá wèi jí huǐ chá miào,yǐn jiǔ hé rú zhǐ jiǔ gāo。

癸亥正月十日夜梦三山竹林中笋出甚盛欣然有作

陆游

新春身不到家园,东崦西村役梦魂。xīn chūn shēn bù dào jiā yuán,dōng yān xī cūn yì mèng hún。
一夜四山雷雨起,满林无数长龙孙。yī yè sì shān léi yǔ qǐ,mǎn lín wú shù zhǎng lóng sūn。

绍兴癸亥余以进士来临安年十九明年上元从舅光州通守唐公仲俊招观灯后六十年嘉泰壬戌被命起造朝明年癸亥复见灯夕游人之盛感叹有作

陆游

随计当时入帝城,笙歌灯火夜连明。suí jì dāng shí rù dì chéng,shēng gē dēng huǒ yè lián míng。
宁知六十馀年后,老眼重来看太平。níng zhī liù shí yú nián hòu,lǎo yǎn zhòng lái kàn tài píng。

上元后连数日小雨作寒戏作四首

陆游

呼儿取酒敌春寒,病起驼裘剩觉宽。hū ér qǔ jiǔ dí chūn hán,bìng qǐ tuó qiú shèng jué kuān。
万事不妨高枕卧,始知老子耐悲欢。wàn shì bù fáng gāo zhěn wò,shǐ zhī lǎo zi nài bēi huān。

上元后连数日小雨作寒戏作四首

陆游

春风催暖入园林,一片云生又作阴。chūn fēng cuī nuǎn rù yuán lín,yī piàn yún shēng yòu zuò yīn。
留得梅花三日住,谁云造物本无心。liú dé méi huā sān rì zhù,shuí yún zào wù běn wú xīn。

上元后连数日小雨作寒戏作四首

陆游

烟笼天阙青鸳湿,水涨官河画鹢浮。yān lóng tiān quē qīng yuān shī,shuǐ zhǎng guān hé huà yì fú。
解赋春阴三十首,不应惟有宋鄜州。jiě fù chūn yīn sān shí shǒu,bù yīng wéi yǒu sòng fū zhōu。

上元后连数日小雨作寒戏作四首

陆游

拟拨残书出郭行,浮云忽已败春晴。nǐ bō cán shū chū guō xíng,fú yún hū yǐ bài chūn qíng。
穷阎今雨无车马,卧听深泥溅履声。qióng yán jīn yǔ wú chē mǎ,wò tīng shēn ní jiàn lǚ shēng。

出涌金门

陆游

出涌金门一黯然,初来犹是绍兴前。chū yǒng jīn mén yī àn rán,chū lái yóu shì shào xīng qián。
都人百万今谁在,惟有西湖似昔年。dōu rén bǎi wàn jīn shuí zài,wéi yǒu xī hú shì xī nián。

二月二日梦中作

陆游

零落蔷薇委道傍,更堪微雨渍残香。líng luò qiáng wēi wěi dào bàng,gèng kān wēi yǔ zì cán xiāng。
象床玉尺人何在,肠断新裁锦一方。xiàng chuáng yù chǐ rén hé zài,cháng duàn xīn cái jǐn yī fāng。

春日绝句八首

陆游

吏来屡败哦诗兴,雨作常妨载酒行。lì lái lǚ bài ó shī xīng,yǔ zuò cháng fáng zài jiǔ xíng。
忽见家家插杨柳,始知今日是清明。hū jiàn jiā jiā chā yáng liǔ,shǐ zhī jīn rì shì qīng míng。