古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

节物

陆游

节物犹关老病身,乡傩佛粥一年新。jié wù yóu guān lǎo bìng shēn,xiāng nuó fú zhōu yī nián xīn。
檐间百舌还多事,探借园林十日春。yán jiān bǎi shé hái duō shì,tàn jiè yuán lín shí rì chūn。

读陶诗

陆游

陶谢文章造化侔,篇成能使鬼神愁。táo xiè wén zhāng zào huà móu,piān chéng néng shǐ guǐ shén chóu。
君看夏木扶疏句,还许诗家更道不。jūn kàn xià mù fú shū jù,hái xǔ shī jiā gèng dào bù。

读论语

陆游

壮岁贪求未见书,归常充栋出连车。zhuàng suì tān qiú wèi jiàn shū,guī cháng chōng dòng chū lián chē。
晚窥阙里亲传妙,数简方知已有馀。wǎn kuī quē lǐ qīn chuán miào,shù jiǎn fāng zhī yǐ yǒu yú。

晨起

陆游

残梦悠扬不复成,鎗然已有百禽鸣。cán mèng yōu yáng bù fù chéng,qiāng rán yǐ yǒu bǎi qín míng。
山童来报溪流长,幽事从今日日生。shān tóng lái bào xī liú zhǎng,yōu shì cóng jīn rì rì shēng。

雪后

陆游

雪消已断虚檐溜,日暖初催百草生。xuě xiāo yǐ duàn xū yán liū,rì nuǎn chū cuī bǎi cǎo shēng。
射的山前春水绿,笙歌又满会稽城。shè de shān qián chūn shuǐ lǜ,shēng gē yòu mǎn huì jī chéng。

简僧求秦望山拄杖

陆游

老病龙钟不自持,饱知藤杖可扶衰。lǎo bìng lóng zhōng bù zì chí,bǎo zhī téng zhàng kě fú shuāi。
明朝欲入天台去,试就高人乞一枝。míng cháo yù rù tiān tái qù,shì jiù gāo rén qǐ yī zhī。

雪后煎茶

陆游

雪液清甘涨井泉,自携茶灶就烹煎。xuě yè qīng gān zhǎng jǐng quán,zì xié chá zào jiù pēng jiān。
一毫无复关心事,不枉人间住百年。yī háo wú fù guān xīn shì,bù wǎng rén jiān zhù bǎi nián。

晨起复睡

陆游

衰翁卯饮易上面,泽国春寒偏著人。shuāi wēng mǎo yǐn yì shàng miàn,zé guó chūn hán piān zhù rén。
下榻一杯还就枕,不嫌鼾睡聒比邻。xià tà yī bēi hái jiù zhěn,bù xián hān shuì guā bǐ lín。

梅二首

陆游

三十三年举眼非,锦江乐事祇成悲。sān shí sān nián jǔ yǎn fēi,jǐn jiāng lè shì qí chéng bēi。
溪头忽见梅花发,恰似青羊宫里时。xī tóu hū jiàn méi huā fā,qià shì qīng yáng gōng lǐ shí。

梅二首

陆游

俗事常妨把一杯,等闲开过小园梅。sú shì cháng fáng bǎ yī bēi,děng xián kāi guò xiǎo yuán méi。
自伤惟有寻春梦,百舌无情又唤回。zì shāng wéi yǒu xún chūn mèng,bǎi shé wú qíng yòu huàn huí。

除夕

陆游

炽炭炉中百药香,屠苏煎酒代椒觞。chì tàn lú zhōng bǎi yào xiāng,tú sū jiān jiǔ dài jiāo shāng。
明朝赖是无来客,雪后泥深一尺强。míng cháo lài shì wú lái kè,xuě hòu ní shēn yī chǐ qiáng。

己巳元日

陆游

曾孙新长奉椒觞,儿女冠笄各缀行。céng sūn xīn zhǎng fèng jiāo shāng,ér nǚ guān jī gè zhuì xíng。
身作太翁垂九十,醉来堪喜亦堪伤。shēn zuò tài wēng chuí jiǔ shí,zuì lái kān xǐ yì kān shāng。

初春

陆游

装罢桃符又剪灯,新年光景捷飞腾。zhuāng bà táo fú yòu jiǎn dēng,xīn nián guāng jǐng jié fēi téng。
老翁扫尽儿童事,却学禅床入定僧。lǎo wēng sǎo jǐn ér tóng shì,què xué chán chuáng rù dìng sēng。

晚窗

陆游

一坞梅花已尽空,数瓴春雪未全融。yī wù méi huā yǐ jǐn kōng,shù líng chūn xuě wèi quán róng。
晚窗忽有题诗兴,落笔纵横半醉中。wǎn chuāng hū yǒu tí shī xīng,luò bǐ zòng héng bàn zuì zhōng。

春日杂兴十二首

陆游

方塘盎盎带泥浑,远草青青没烧痕。fāng táng àng àng dài ní hún,yuǎn cǎo qīng qīng méi shāo hén。
只道雨晴春昼永,归时不觉已黄昏。zhǐ dào yǔ qíng chūn zhòu yǒng,guī shí bù jué yǐ huáng hūn。