古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

清暑

陆游

穿竹清我魂,散发吹我顶。chuān zhú qīng wǒ hún,sàn fā chuī wǒ dǐng。
虚窗听鸣蝉,小槛看汲井。xū chuāng tīng míng chán,xiǎo kǎn kàn jí jǐng。
扫地长物空,漱泉齿颊冷。sǎo dì zhǎng wù kōng,shù quán chǐ jiá lěng。
厨人具浆粉,童子煮山茗。chú rén jù jiāng fěn,tóng zi zhǔ shān míng。
微云未必雨,且喜收树影。wēi yún wèi bì yǔ,qiě xǐ shōu shù yǐng。
残书置不视,乐此清昼永。cán shū zhì bù shì,lè cǐ qīng zhòu yǒng。
既夕即榜舟,门外绿千顷。jì xī jí bǎng zhōu,mén wài lǜ qiān qǐng。
世事何足论,平生慕箕颍。shì shì hé zú lùn,píng shēng mù jī yǐng。

黄氏冲和堂

陆游

冲和堂中和气袭,堆笏满床群从集。chōng hé táng zhōng hé qì xí,duī hù mǎn chuáng qún cóng jí。
宜州太史一纸书,百年笔墨犹山立。yí zhōu tài shǐ yī zhǐ shū,bǎi nián bǐ mò yóu shān lì。
使君所学何超然,要是胸中不负天。shǐ jūn suǒ xué hé chāo rán,yào shì xiōng zhōng bù fù tiān。
王畿奉使才廿日,忠厚风流天下传。wáng jī fèng shǐ cái niàn rì,zhōng hòu fēng liú tiān xià chuán。
国家多事民力困,正要设施先百郡。guó jiā duō shì mín lì kùn,zhèng yào shè shī xiān bǎi jùn。
但令一念与天通,河南南阳亦可问。dàn lìng yī niàn yǔ tiān tōng,hé nán nán yáng yì kě wèn。

暴雨

陆游

苍龙挂东南,夭矫拿万仞。cāng lóng guà dōng nán,yāo jiǎo ná wàn rèn。
虽然杂云气,爪尾略可认。suī rán zá yún qì,zhǎo wěi lüè kě rèn。
明日暴雨来,继以雷大震。míng rì bào yǔ lái,jì yǐ léi dà zhèn。
平地成江河,吞卷才一瞬。píng dì chéng jiāng hé,tūn juǎn cái yī shùn。
吾庐久倾坏,不压真堇堇。wú lú jiǔ qīng huài,bù yā zhēn jǐn jǐn。
所欣憔悴中,一饱天不吝。suǒ xīn qiáo cuì zhōng,yī bǎo tiān bù lìn。
馀功到场圃,草木皆绿润。yú gōng dào chǎng pǔ,cǎo mù jiē lǜ rùn。
萧然岸角巾,三叹抚庭楯。xiāo rán àn jiǎo jīn,sān tàn fǔ tíng dùn。

连日作雨苦热

陆游

天地一气尔,阴阳司阖开。tiān dì yī qì ěr,yīn yáng sī hé kāi。
郁蒸以为雨,回薄以为雷。yù zhēng yǐ wèi yǔ,huí báo yǐ wèi léi。
久郁无所泄,造化安在哉。jiǔ yù wú suǒ xiè,zào huà ān zài zāi。
方其欲雨时,虽天不能回。fāng qí yù yǔ shí,suī tiān bù néng huí。
此岂降自天,其实有自来。cǐ qǐ jiàng zì tiān,qí shí yǒu zì lái。
所以屈宋辈,千载有馀哀。suǒ yǐ qū sòng bèi,qiān zài yǒu yú āi。

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。

寓规三首

陆游

分量各有穷,升龠不受斗。fēn liàng gè yǒu qióng,shēng yuè bù shòu dòu。
满盈靡怀惧,覆败乃自取。mǎn yíng mí huái jù,fù bài nǎi zì qǔ。
衣笥无复裈,食案有三韭。yī sì wú fù kūn,shí àn yǒu sān jiǔ。
贫狭虽可嗤,比汝差耐久。pín xiá suī kě chī,bǐ rǔ chà nài jiǔ。

寓规三首

陆游

人生孰无疾,治疾惟欲瘳。rén shēng shú wú jí,zhì jí wéi yù chōu。
疾瘳药不止,乃有过剂忧。jí chōu yào bù zhǐ,nǎi yǒu guò jì yōu。
节食戒属餍,养气常致柔。jié shí jiè shǔ yàn,yǎng qì cháng zhì róu。
金丹无此功,往哉勤自修。jīn dān wú cǐ gōng,wǎng zāi qín zì xiū。

昼睡

陆游

体中小不佳,惟睡可以休。tǐ zhōng xiǎo bù jiā,wéi shuì kě yǐ xiū。
睡美自成梦,去为万里游。shuì měi zì chéng mèng,qù wèi wàn lǐ yóu。
万里游尚可,乃复有得丧。wàn lǐ yóu shàng kě,nǎi fù yǒu dé sàng。
漂摇一叶舟,掀舞千重浪。piāo yáo yī yè zhōu,xiān wǔ qiān zhòng làng。
午鸡忽惊起,向梦安在哉。wǔ jī hū jīng qǐ,xiàng mèng ān zài zāi。
童子解原梦,篝火具茶杯。tóng zi jiě yuán mèng,gōu huǒ jù chá bēi。

得子虡濠上书

陆游

日暮坐柴门,怀抱方烦纡。rì mù zuò chái mén,huái bào fāng fán yū。
铃声从西来,忽得濠州书。líng shēng cóng xī lái,hū dé háo zhōu shū。
开缄读未半,喜极涕泗俱。kāi jiān dú wèi bàn,xǐ jí tì sì jù。
父子老惜别,况经患难馀。fù zi lǎo xī bié,kuàng jīng huàn nán yú。
羁旅易生疾,霜露行载涂。jī lǚ yì shēng jí,shuāng lù xíng zài tú。
思归虽甚苦,且复忍须臾。sī guī suī shén kǔ,qiě fù rěn xū yú。

庭草

陆游

阶前西风摇百草,郁郁逢秋殊未槁。jiē qián xī fēng yáo bǎi cǎo,yù yù féng qiū shū wèi gǎo。
雪霜要当次第来,恰似人生怕衰老。xuě shuāng yào dāng cì dì lái,qià shì rén shēng pà shuāi lǎo。
百草荣悴则有时,人于养生当自知。bǎi cǎo róng cuì zé yǒu shí,rén yú yǎng shēng dāng zì zhī。
金丹九转傥未办,简敛冲默真吾师。jīn dān jiǔ zhuǎn tǎng wèi bàn,jiǎn liǎn chōng mò zhēn wú shī。
摄调小失岂遽死,二竖眉端先溢喜。shè diào xiǎo shī qǐ jù sǐ,èr shù méi duān xiān yì xǐ。
但令神气常守形,莫畏梦中呼起起。dàn lìng shén qì cháng shǒu xíng,mò wèi mèng zhōng hū qǐ qǐ。

文章

陆游

文章本天成,妙手偶得之。wén zhāng běn tiān chéng,miào shǒu ǒu dé zhī。
粹然无疵瑕,岂复须人为。cuì rán wú cī xiá,qǐ fù xū rén wèi。
君看古彝器,巧拙两无施。jūn kàn gǔ yí qì,qiǎo zhuō liǎng wú shī。
汉最近先秦,固已殊淳漓。hàn zuì jìn xiān qín,gù yǐ shū chún lí。
胡部何为者,豪竹杂哀丝。hú bù hé wèi zhě,háo zhú zá āi sī。
后夔不复作,千载谁与期。hòu kuí bù fù zuò,qiān zài shuí yǔ qī。

秋日遣怀八首

陆游

离离上药苗,郁郁灵芝荣。lí lí shàng yào miáo,yù yù líng zhī róng。
我昔逢异人,琐细皆能名。wǒ xī féng yì rén,suǒ xì jiē néng míng。
击石以取火,薪桂持煎烹。jī shí yǐ qǔ huǒ,xīn guì chí jiān pēng。
五云夜覆鼎,谈笑得长生。wǔ yún yè fù dǐng,tán xiào dé zhǎng shēng。

秋日遣怀八首

陆游

胸中何所有,世界如河沙。xiōng zhōng hé suǒ yǒu,shì jiè rú hé shā。
区区吞云梦,何至为客夸。qū qū tūn yún mèng,hé zhì wèi kè kuā。
初见卖苑冰,青门已无瓜。chū jiàn mài yuàn bīng,qīng mén yǐ wú guā。
天河正不远,秋风乘客槎。tiān hé zhèng bù yuǎn,qiū fēng chéng kè chá。

秋日遣怀八首

陆游

西来浮涛江,东眺俯镜湖。xī lái fú tāo jiāng,dōng tiào fǔ jìng hú。
其中绵千里,郁郁桑麻区。qí zhōng mián qiān lǐ,yù yù sāng má qū。
禹葬有遗窆,粤亡无故墟。yǔ zàng yǒu yí biǎn,yuè wáng wú gù xū。
秋风吹短褐,望古空踌躇。qiū fēng chuī duǎn hè,wàng gǔ kōng chóu chú。

秋日遣怀八首

陆游

野风声如潮,溪水色可染。yě fēng shēng rú cháo,xī shuǐ sè kě rǎn。
浮云时翳日,亦作雨数点。fú yún shí yì rì,yì zuò yǔ shù diǎn。
行歌虽放浪,未至越绳检。xíng gē suī fàng làng,wèi zhì yuè shéng jiǎn。
萧然茅三间,送老此山崦。xiāo rán máo sān jiān,sòng lǎo cǐ shān yān。