古诗词

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

辛酉冬至

陆游

今日日南至,吾门方寂然。jīn rì rì nán zhì,wú mén fāng jì rán。
家贫轻过节,身老怯增年。jiā pín qīng guò jié,shēn lǎo qiè zēng nián。
毕祭皆扶拜,分盘独早眠。bì jì jiē fú bài,fēn pán dú zǎo mián。
惟应探春梦,已绕镜湖边。wéi yīng tàn chūn mèng,yǐ rào jìng hú biān。

冬至后一日书

陆游

霜霰新冬后,年龄大耋时。shuāng xiàn xīn dōng hòu,nián líng dà dié shí。
功名久无梦,文字略存诗。gōng míng jiǔ wú mèng,wén zì lüè cún shī。
丘垄归何憾,琴书付有儿。qiū lǒng guī hé hàn,qín shū fù yǒu ér。
痴人痴到底,更欲数期颐。chī rén chī dào dǐ,gèng yù shù qī yí。

客至

陆游

何处轩车客,能来桑麦村。hé chù xuān chē kè,néng lái sāng mài cūn。
一奴先入市,此老自应门。yī nú xiān rù shì,cǐ lǎo zì yīng mén。
野果尝皆涩,村醅压尚浑。yě guǒ cháng jiē sè,cūn pēi yā shàng hún。
残年亦何恨,治世作黎元。cán nián yì hé hèn,zhì shì zuò lí yuán。

子聿入城

陆游

小砚寒生冻,孤灯翳复明。xiǎo yàn hán shēng dòng,gū dēng yì fù míng。
衰翁守微火,稚子隔重城。shuāi wēng shǒu wēi huǒ,zhì zi gé zhòng chéng。
日落林无影,舟行水有声。rì luò lín wú yǐng,zhōu xíng shuǐ yǒu shēng。
诗家忌草草,得句未须成。shī jiā jì cǎo cǎo,dé jù wèi xū chéng。

降魔

陆游

老阅人间久,曾降百万魔。lǎo yuè rén jiān jiǔ,céng jiàng bǎi wàn mó。
悲忧诚害性,喜悦亦伤和。bēi yōu chéng hài xìng,xǐ yuè yì shāng hé。
省事常须勉,忘怀得最多。shěng shì cháng xū miǎn,wàng huái dé zuì duō。
当年未知此,无奈月明何。dāng nián wèi zhī cǐ,wú nài yuè míng hé。

冬日二首

陆游

故里躬耕后,颓龄耄及前。gù lǐ gōng gēng hòu,tuí líng mào jí qián。
开门无客至,得句有僧传。kāi mén wú kè zhì,dé jù yǒu sēng chuán。
忽忽身如梦,迢迢日似年。hū hū shēn rú mèng,tiáo tiáo rì shì nián。
会当乘小雪,夜上剡溪船。huì dāng chéng xiǎo xuě,yè shàng shàn xī chuán。

冬日二首

陆游

客至惟清坐,真贫不是悭。kè zhì wéi qīng zuò,zhēn pín bù shì qiān。
援琴排遣闷,合药破除闲。yuán qín pái qiǎn mèn,hé yào pò chú xián。
引鹤时穿屐,逢梅一破颜。yǐn hè shí chuān jī,féng méi yī pò yán。
怪来寒彻骨,夜雪冒南山。guài lái hán chè gǔ,yè xuě mào nán shān。

自勉四首

陆游

妄出真成错,归耕惜已迟。wàng chū zhēn chéng cuò,guī gēng xī yǐ chí。
褐温贫始觉,饭美淡方知。hè wēn pín shǐ jué,fàn měi dàn fāng zhī。
身外元无易,情中自有诗。shēn wài yuán wú yì,qíng zhōng zì yǒu shī。
穷源那得止,瞑目以为期。qióng yuán nà dé zhǐ,míng mù yǐ wèi qī。

自勉四首

陆游

自信直如弦,残年偶得全。zì xìn zhí rú xián,cán nián ǒu dé quán。
老犹嗤佞佛,贫亦讳言钱。lǎo yóu chī nìng fú,pín yì huì yán qián。
旦暮勤鞭策,尘埃痛洗湔。dàn mù qín biān cè,chén āi tòng xǐ jiān。
仍须语儿子,此事要家传。réng xū yǔ ér zi,cǐ shì yào jiā chuán。

自勉四首

陆游

臂弱传钞少,心烦记问衰。bì ruò chuán chāo shǎo,xīn fán jì wèn shuāi。
读书犹自力,爱日似儿时。dú shū yóu zì lì,ài rì shì ér shí。
章句分无憾,声形讲不遗。zhāng jù fēn wú hàn,shēng xíng jiǎng bù yí。
明年幸强健,闭户有馀师。míng nián xìng qiáng jiàn,bì hù yǒu yú shī。

自勉四首

陆游

归老宁常逸,时时学荷锄。guī lǎo níng cháng yì,shí shí xué hé chú。
室虽无长物,圃尚有馀蔬。shì suī wú zhǎng wù,pǔ shàng yǒu yú shū。
壮志诚衰矣,贫居亦晏如。zhuàng zhì chéng shuāi yǐ,pín jū yì yàn rú。
为农当世业,安用筑门闾。wèi nóng dāng shì yè,ān yòng zhù mén lǘ。

闲中书适二首

陆游

棋废机心息,书捐美睡多。qí fèi jī xīn xī,shū juān měi shuì duō。
客来时淡话,酒后亦高歌。kè lái shí dàn huà,jiǔ hòu yì gāo gē。
甚欲江湖去,无如老病何。shén yù jiāng hú qù,wú rú lǎo bìng hé。
平羌半轮月,依旧照渔蓑。píng qiāng bàn lún yuè,yī jiù zhào yú suō。

闲中书适二首

陆游

乞得残骸久,天涯一秃翁。qǐ dé cán hái jiǔ,tiān yá yī tū wēng。
瓢分春瓮绿,甑绝太仓红。piáo fēn chūn wèng lǜ,zèng jué tài cāng hóng。
短褐便冬暖,长歌乐岁丰。duǎn hè biàn dōng nuǎn,zhǎng gē lè suì fēng。
老腰那可折,步步赖枯筇。lǎo yāo nà kě zhé,bù bù lài kū qióng。

梦韩无咎王季夷诸公

陆游

积雪欲照夜,老鸡方唱晨。jī xuě yù zhào yè,lǎo jī fāng chàng chén。
诸公逝已久,幽梦忽相亲。zhū gōng shì yǐ jiǔ,yōu mèng hū xiāng qīn。
话旧殷勤意,追欢见在身。huà jiù yīn qín yì,zhuī huān jiàn zài shēn。
悠然又惊觉,抚枕一悲辛。yōu rán yòu jīng jué,fǔ zhěn yī bēi xīn。

雪后寒甚

陆游

日破重云出,春从浅步来。rì pò zhòng yún chū,chūn cóng qiǎn bù lái。
未融楼北雪,先绽水南梅。wèi róng lóu běi xuě,xiān zhàn shuǐ nán méi。
屏护清吟砚,缸鸣乍熟醅。píng hù qīng yín yàn,gāng míng zhà shú pēi。
平生羡李愬,入蔡夜衔枚。píng shēng xiàn lǐ sù,rù cài yè xián méi。