古诗词

九月一日夜读诗稿有感走笔作歌

陆游

我昔学诗未有得,残馀未免从人乞。wǒ xī xué shī wèi yǒu dé,cán yú wèi miǎn cóng rén qǐ。
力孱气馁心自知,妄取虚名有惭色。lì càn qì něi xīn zì zhī,wàng qǔ xū míng yǒu cán sè。
四十从戎驻南郑,酣宴军中夜连日。sì shí cóng róng zhù nán zhèng,hān yàn jūn zhōng yè lián rì。
打毬筑场一千步,阅马列厩三万疋。dǎ qiú zhù chǎng yī qiān bù,yuè mǎ liè jiù sān wàn pǐ。
华灯纵博声满楼,宝钗艳舞光照席。huá dēng zòng bó shēng mǎn lóu,bǎo chāi yàn wǔ guāng zhào xí。
琵琶弦急冰雹乱,羯鼓手匀风雨疾。pí pá xián jí bīng báo luàn,jié gǔ shǒu yún fēng yǔ jí。
诗家三昧忽见前,屈贾在眼元历历。shī jiā sān mèi hū jiàn qián,qū jiǎ zài yǎn yuán lì lì。
天机云锦用在我,剪裁妙处非刀尺。tiān jī yún jǐn yòng zài wǒ,jiǎn cái miào chù fēi dāo chǐ。
世间才杰固不乏,秋毫未合天地隔。shì jiān cái jié gù bù fá,qiū háo wèi hé tiān dì gé。
放翁老死何足论,广陵散绝还堪惜。fàng wēng lǎo sǐ hé zú lùn,guǎng líng sàn jué hái kān xī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

求月桂

陆游

重重汗简拥衰翁,百里家山梦不通。zhòng zhòng hàn jiǎn yōng shuāi wēng,bǎi lǐ jiā shān mèng bù tōng。
病眼可令常寂寞,烦君为致数枝红。bìng yǎn kě lìng cháng jì mò,fán jūn wèi zhì shù zhī hóng。

楚辞所谓桂数见于唐人诗句及图画间今不复见矣作二绝句属山僧野人试求之

陆游

小山桂枝今所无,一生到处问樵夫。xiǎo shān guì zhī jīn suǒ wú,yī shēng dào chù wèn qiáo fū。
细思不独人间少,月里何曾有两株。xì sī bù dú rén jiān shǎo,yuè lǐ hé céng yǒu liǎng zhū。

楚辞所谓桂数见于唐人诗句及图画间今不复见矣作二绝句属山僧野人试求之

陆游

丹葩绿叶郁团团,消得姮娥种广寒。dān pā lǜ yè yù tuán tuán,xiāo dé héng é zhǒng guǎng hán。
行尽天涯年八十,至今未遇一枝看。xíng jǐn tiān yá nián bā shí,zhì jīn wèi yù yī zhī kàn。

九月十四日夜鸡初鸣梦一故人相语曰我为莲华博士盖镜湖新置官也我且去矣君能暂为之乎月得酒千壶亦不恶也既觉惘然作绝句记之

陆游

白首归修汗简书,每因囊粟戏侏儒。bái shǒu guī xiū hàn jiǎn shū,měi yīn náng sù xì zhū rú。
不知月给千壶酒,得似莲华博士无。bù zhī yuè gěi qiān hú jiǔ,dé shì lián huá bó shì wú。

夜吟二首

陆游

似睡不睡客攲枕,欲落未落月挂檐。shì shuì bù shuì kè qī zhěn,yù luò wèi luò yuè guà yán。
诗到此时当得句,羁愁病思恰相兼。shī dào cǐ shí dāng dé jù,jī chóu bìng sī qià xiāng jiān。

夜吟二首

陆游

六十馀年妄学诗,工夫深处独心知。liù shí yú nián wàng xué shī,gōng fū shēn chù dú xīn zhī。
夜来一笑寒灯下,始是金丹换骨时。yè lái yī xiào hán dēng xià,shǐ shì jīn dān huàn gǔ shí。

李允蹈判院送酒四斗予答书乃误以为二斗作小诗识愧

陆游

冷官谁顾雀罗门,一纸惟君肯见存。lěng guān shuí gù què luó mén,yī zhǐ wéi jūn kěn jiàn cún。
堪笑放翁昏至此,乘壶误写作朋樽。kān xiào fàng wēng hūn zhì cǐ,chéng hú wù xiě zuò péng zūn。

感旧赠超师

陆游

一声清跸出行宫,百尺黄旗绣戏龙。yī shēng qīng bì chū xíng gōng,bǎi chǐ huáng qí xiù xì lóng。
我赴文场君受戒,道边曾共望高宗。wǒ fù wén chǎng jūn shòu jiè,dào biān céng gòng wàng gāo zōng。

杂书四首

陆游

世味渐阑如嚼蜡,惟诗直恐死方休。shì wèi jiàn lán rú jué là,wéi shī zhí kǒng sǐ fāng xiū。
四时风月元无尽,万里江山更拟游。sì shí fēng yuè yuán wú jǐn,wàn lǐ jiāng shān gèng nǐ yóu。

杂书四首

陆游

一身顶踵无非病,两饭齑盐亦阙供。yī shēn dǐng zhǒng wú fēi bìng,liǎng fàn jī yán yì quē gōng。
正可清言学夷甫,不须豪气似元龙。zhèng kě qīng yán xué yí fǔ,bù xū háo qì shì yuán lóng。

杂书四首

陆游

枳篱莎径入荆扉,中有村翁百结衣。zhǐ lí shā jìng rù jīng fēi,zhōng yǒu cūn wēng bǎi jié yī。
谁识新年欢喜事,一鸡一犬伴东归。shuí shí xīn nián huān xǐ shì,yī jī yī quǎn bàn dōng guī。

杂书四首

陆游

身似匡庐老病僧,闭门一衲坐腾腾。shēn shì kuāng lú lǎo bìng sēng,bì mén yī nà zuò téng téng。
雨声惊断长安梦,惆怅西窗夜半灯。yǔ shēng jīng duàn zhǎng ān mèng,chóu chàng xī chuāng yè bàn dēng。

纵笔四首

陆游

胸中略无一点事,眼底常展数行书。xiōng zhōng lüè wú yī diǎn shì,yǎn dǐ cháng zhǎn shù xíng shū。
半饥半饱便可尔,衣食何须求有馀。bàn jī bàn bǎo biàn kě ěr,yī shí hé xū qiú yǒu yú。

纵笔四首

陆游

小儿读书耕且养,老夫入朝仕易农。xiǎo ér dú shū gēng qiě yǎng,lǎo fū rù cháo shì yì nóng。
明春史成许归去,父子相逐歌年丰。míng chūn shǐ chéng xǔ guī qù,fù zi xiāng zhú gē nián fēng。

纵笔四首

陆游

昼倦夜常成美睡,病多老却未全衰。zhòu juàn yè cháng chéng měi shuì,bìng duō lǎo què wèi quán shuāi。
归从册府犹披卷,了却官书更赋诗。guī cóng cè fǔ yóu pī juǎn,le què guān shū gèng fù shī。