古诗词

春夏之交鸣鸟百族惟布谷声最悲急动人戏作十韵

陆游

春风舍人去,陆子叹以惊。chūn fēng shě rén qù,lù zi tàn yǐ jīng。
欲挽春使回,无奈布谷声。yù wǎn chūn shǐ huí,wú nài bù gǔ shēng。
春亦何负汝,旦暮声不停。chūn yì hé fù rǔ,dàn mù shēng bù tíng。
或谓布谷者,一气感使鸣。huò wèi bù gǔ zhě,yī qì gǎn shǐ míng。
春老自当去,微禽彼何情。chūn lǎo zì dāng qù,wēi qín bǐ hé qíng。
上天运四时,斗柄亦峥嵘。shàng tiān yùn sì shí,dòu bǐng yì zhēng róng。
奈何独私春,欲使久不倾。nài hé dú sī chūn,yù shǐ jiǔ bù qīng。
南风吹众绿,一扫紫与赪。nán fēng chuī zhòng lǜ,yī sǎo zǐ yǔ chēng。
此时岂不佳,乃尔怀不平。cǐ shí qǐ bù jiā,nǎi ěr huái bù píng。
勿作儿女态,起视东郊耕。wù zuò ér nǚ tài,qǐ shì dōng jiāo gēng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

蔬圃绝句七首

陆游

瓦叠浮屠盆作池,池边红蓼两三枝。wǎ dié fú tú pén zuò chí,chí biān hóng liǎo liǎng sān zhī。
贪看忘却还家饭,恰似儿童放学时。tān kàn wàng què hái jiā fàn,qià shì ér tóng fàng xué shí。

蔬圃绝句七首

陆游

小桥只在槿篱东,沟水穿篱曲折通。xiǎo qiáo zhǐ zài jǐn lí dōng,gōu shuǐ chuān lí qū zhé tōng。
烟雨空蒙最堪乐,从教打湿败天公。yān yǔ kōng méng zuì kān lè,cóng jiào dǎ shī bài tiān gōng。

蔬圃绝句七首

陆游

冲雨冲风不怕寒,晚来日出短蓑乾。chōng yǔ chōng fēng bù pà hán,wǎn lái rì chū duǎn suō qián。
绕畦拾块真为乐,莫作陶公运甓看。rào qí shí kuài zhēn wèi lè,mò zuò táo gōng yùn pì kàn。

蔬圃绝句七首

陆游

懒随年少爱花狂,且伴群儿斗草忙。lǎn suí nián shǎo ài huā kuáng,qiě bàn qún ér dòu cǎo máng。
行遍山南山北路,归时新月浸横塘。xíng biàn shān nán shān běi lù,guī shí xīn yuè jìn héng táng。

灌园

陆游

少携一剑行天下,晚落空村学灌园。shǎo xié yī jiàn xíng tiān xià,wǎn luò kōng cūn xué guàn yuán。
交旧凋零身老病,轮囷肝胆与谁论。jiāo jiù diāo líng shēn lǎo bìng,lún qūn gān dǎn yǔ shuí lùn。

病中绝句六首

陆游

酒钱自昔从人乞,诗思出门何处无。jiǔ qián zì xī cóng rén qǐ,shī sī chū mén hé chù wú。
青箬织篷菅织席,此生端欲老江湖。qīng ruò zhī péng jiān zhī xí,cǐ shēng duān yù lǎo jiāng hú。

病中绝句六首

陆游

半脱貂裘雪满鞍,惯将豪举压儒酸。bàn tuō diāo qiú xuě mǎn ān,guàn jiāng háo jǔ yā rú suān。
病来意气浑非昨,一炷香烟帐底看。bìng lái yì qì hún fēi zuó,yī zhù xiāng yān zhàng dǐ kàn。

病中绝句六首

陆游

酒味醺人睡味浓,午时高枕到昏钟。jiǔ wèi xūn rén shuì wèi nóng,wǔ shí gāo zhěn dào hūn zhōng。
经旬不见西窗日,世上应无懒似侬。jīng xún bù jiàn xī chuāng rì,shì shàng yīng wú lǎn shì nóng。

病中绝句六首

陆游

造物今年悯我劳,微疴得遂闭门高。zào wù jīn nián mǐn wǒ láo,wēi kē dé suì bì mén gāo。
黄紬被暖青毡稳,不怕郊原雪意豪。huáng chóu bèi nuǎn qīng zhān wěn,bù pà jiāo yuán xuě yì háo。

病中绝句六首

陆游

青荧犹有佛灯明,点滴时闻竹露声。qīng yíng yóu yǒu fú dēng míng,diǎn dī shí wén zhú lù shēng。
欲睡不成还起坐,丽谯风顺报三更。yù shuì bù chéng hái qǐ zuò,lì qiáo fēng shùn bào sān gèng。

病中绝句六首

陆游

少时谈舌挟风雷,病后逢人口懒开。shǎo shí tán shé xié fēng léi,bìng hòu féng rén kǒu lǎn kāi。
安得东皋隐君子,相看无语只衔杯。ān dé dōng gāo yǐn jūn zi,xiāng kàn wú yǔ zhǐ xián bēi。

蔬园杂咏五首菘

陆游

雨送寒声满背蓬,如今真是荷锄翁。yǔ sòng hán shēng mǎn bèi péng,rú jīn zhēn shì hé chú wēng。
可怜遇事常迟钝,九月区区种晚菘。kě lián yù shì cháng chí dùn,jiǔ yuè qū qū zhǒng wǎn sōng。

蔬园杂咏五首菘

陆游

往日芜菁不到吴,如今幽圃手亲锄。wǎng rì wú jīng bù dào wú,rú jīn yōu pǔ shǒu qīn chú。
凭谁为向曹瞒道,彻底无能合种蔬。píng shuí wèi xiàng cáo mán dào,chè dǐ wú néng hé zhǒng shū。

蔬园杂咏五首菘

陆游

瓦盆麦饭伴邻翁,黄菌青蔬放箸空。wǎ pén mài fàn bàn lín wēng,huáng jūn qīng shū fàng zhù kōng。
一事尚非贫贱分,芼羹僭用大官葱。yī shì shàng fēi pín jiàn fēn,mào gēng jiàn yòng dà guān cōng。

蔬园杂咏五首菘

陆游

昏昏雾雨暗衡茅,儿女随宜治酒殽。hūn hūn wù yǔ àn héng máo,ér nǚ suí yí zhì jiǔ xiáo。
便觉此身如在蜀,一盘笼饼是豌巢。biàn jué cǐ shēn rú zài shǔ,yī pán lóng bǐng shì wān cháo。