古诗词

九月七日子坦子聿俱出敛租谷鸡初鸣而行甲夜始归劳以此诗

陆游

仲秋谷方登,螟生忽告饥。zhòng qiū gǔ fāng dēng,míng shēng hū gào jī。
艰难冀一饱,俯仰事已非。jiān nán jì yī bǎo,fǔ yǎng shì yǐ fēi。
贷粮助耕耘,客主更相依。dài liáng zhù gēng yún,kè zhǔ gèng xiāng yī。
一旦忽如此,欲语涕屡挥。yī dàn hū rú cǐ,yù yǔ tì lǚ huī。
共敛螟之馀,存者牛毛稀。gòng liǎn míng zhī yú,cún zhě niú máo xī。
吾儿废书出,辛苦幸庶几。wú ér fèi shū chū,xīn kǔ xìng shù jǐ。
夜半闻具舟,怜汝露湿衣。yè bàn wén jù zhōu,lián rǔ lù shī yī。
既夕不能食,念汝戴星归。jì xī bù néng shí,niàn rǔ dài xīng guī。
手持一杯酒,老意不可违。shǒu chí yī bēi jiǔ,lǎo yì bù kě wéi。
秫瘦酒味薄,食少鸡不肥。shú shòu jiǔ wèi báo,shí shǎo jī bù féi。
颇闻吴中熟,多稼彻王畿。pǒ wén wú zhōng shú,duō jià chè wáng jī。
亦欲就饱处,无羽能奋飞。yì yù jiù bǎo chù,wú yǔ néng fèn fēi。
官富哀我民,榜笞方甚威。guān fù āi wǒ mín,bǎng chī fāng shén wēi。
渠亦岂得已,抚事增歔欷。qú yì qǐ dé yǐ,fǔ shì zēng xū xī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

忆昨三首

陆游

当年落魄锦江边,物外常多宿世缘。dāng nián luò pò jǐn jiāng biān,wù wài cháng duō sù shì yuán。
先主庙中逢市隐,丈人观里识巢仙。xiān zhǔ miào zhōng féng shì yǐn,zhàng rén guān lǐ shí cháo xiān。

忆昨三首

陆游

万里曾为汗漫游,岂知白首弄渔舟。wàn lǐ céng wèi hàn màn yóu,qǐ zhī bái shǒu nòng yú zhōu。
会骑一鹤凌风去,何处人间无酒楼。huì qí yī hè líng fēng qù,hé chù rén jiān wú jiǔ lóu。

读史二首

陆游

人间著脚尽危机,睡觉方知梦境非。rén jiān zhù jiǎo jǐn wēi jī,shuì jué fāng zhī mèng jìng fēi。
莫怪富春江上客,一生不厌钓渔矶。mò guài fù chūn jiāng shàng kè,yī shēng bù yàn diào yú jī。

读史二首

陆游

荣悴纷纷醉梦中,转头何事不成空。róng cuì fēn fēn zuì mèng zhōng,zhuǎn tóu hé shì bù chéng kōng。
全家采药鹿门去,我忆襄阳庞德公。quán jiā cǎi yào lù mén qù,wǒ yì xiāng yáng páng dé gōng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

江天缺月西南落,村路寒鸡一再鸣。jiāng tiān quē yuè xī nán luò,cūn lù hán jī yī zài míng。
自笑此身羁旅惯,野桥孤店每关情。zì xiào cǐ shēn jī lǚ guàn,yě qiáo gū diàn měi guān qíng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

江村何处小茅茨,红杏青蒲雨过时。jiāng cūn hé chù xiǎo máo cí,hóng xìng qīng pú yǔ guò shí。
半幅生绡大年画,一联新句少游诗。bàn fú shēng xiāo dà nián huà,yī lián xīn jù shǎo yóu shī。

出游归卧得杂诗八首

陆游

眼明未了观山债,力在犹能涉水行。yǎn míng wèi le guān shān zhài,lì zài yóu néng shè shuǐ xíng。
莫笑轩然夸老健,身存终胜得浮名。mò xiào xuān rán kuā lǎo jiàn,shēn cún zhōng shèng dé fú míng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

壮岁经春在醉乡,老来数酌不禁当。zhuàng suì jīng chūn zài zuì xiāng,lǎo lái shù zhuó bù jìn dāng。
正须独倚蒲团坐,领略明窗半篆香。zhèng xū dú yǐ pú tuán zuò,lǐng lüè míng chuāng bàn zhuàn xiāng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

儿扶行饭出柴扉,伛偻方嗟气力微。ér fú xíng fàn chū chái fēi,yǔ lóu fāng jiē qì lì wēi。
道侧偶逢耘麦叟,倚锄闲话两忘归。dào cè ǒu féng yún mài sǒu,yǐ chú xián huà liǎng wàng guī。

出游归卧得杂诗八首

陆游

久读仙经学养形,未容便应少微星。jiǔ dú xiān jīng xué yǎng xíng,wèi róng biàn yīng shǎo wēi xīng。
一枝新锻金雅觜,更向名山斸茯苓。yī zhī xīn duàn jīn yǎ zī,gèng xiàng míng shān zhǔ fú líng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

荠花如雪满中庭,乍出芭蕉一寸青。jì huā rú xuě mǎn zhōng tíng,zhà chū bā jiāo yī cùn qīng。
老子掩关常谢客,短蓑锄菜伴园丁。lǎo zi yǎn guān cháng xiè kè,duǎn suō chú cài bàn yuán dīng。

出游归卧得杂诗八首

陆游

晚交数子多才杰,谁肯频来寂寞乡。wǎn jiāo shù zi duō cái jié,shuí kěn pín lái jì mò xiāng。
但寄好诗三四幅,绝胜共笑亿千场。dàn jì hǎo shī sān sì fú,jué shèng gòng xiào yì qiān chǎng。

春晚二首

陆游

客梦初回夜漏残,东村想见杏花繁。kè mèng chū huí yè lòu cán,dōng cūn xiǎng jiàn xìng huā fán。
未能便逐啼鸦起,自掩屏风护晓寒。wèi néng biàn zhú tí yā qǐ,zì yǎn píng fēng hù xiǎo hán。

春晚二首

陆游

湖上春寒雁已归,宿酲残梦两依依。hú shàng chūn hán yàn yǐ guī,sù chéng cán mèng liǎng yī yī。
也知晨起元无事,窗白炉红且揽衣。yě zhī chén qǐ yuán wú shì,chuāng bái lú hóng qiě lǎn yī。

烟波即事十首

陆游

短发垂肩不裹巾,世人谁识此翁真。duǎn fā chuí jiān bù guǒ jīn,shì rén shuí shí cǐ wēng zhēn。
阻风江浦诗成束,卖药山城醉过春。zǔ fēng jiāng pǔ shī chéng shù,mài yào shān chéng zuì guò chūn。