古诗词

戏咏乡里食物示邻曲

陆游

山阴古称小蓬莱,青山万叠环楼台。shān yīn gǔ chēng xiǎo péng lái,qīng shān wàn dié huán lóu tái。
不惟人物富名胜,所至地产皆奇瑰。bù wéi rén wù fù míng shèng,suǒ zhì dì chǎn jiē qí guī。
茗芽落硙压北苑,药苗入馔逾天台。míng yá luò wéi yā běi yuàn,yào miáo rù zhuàn yú tiān tái。
明珠百舸载芡实,火齐千担装杨梅。míng zhū bǎi gě zài qiàn shí,huǒ qí qiān dān zhuāng yáng méi。
湘湖莼长涎正滑,秦望蕨生拳未开。xiāng hú chún zhǎng xián zhèng huá,qín wàng jué shēng quán wèi kāi。
箭萌蛰藏待时雨,桑蕈菌蠢惊春雷。jiàn méng zhé cáng dài shí yǔ,sāng xùn jūn chǔn jīng chūn léi。
棕花蒸煮蘸醯酱,姜茁披剥腌糟醅。zōng huā zhēng zhǔ zhàn xī jiàng,jiāng zhuó pī bō yān zāo pēi。
细研罂粟具汤液,湿裹山蓣供炮煨。xì yán yīng sù jù tāng yè,shī guǒ shān yù gōng pào wēi。
老馋自觉笔力短,得一忘十真堪咍。lǎo chán zì jué bǐ lì duǎn,dé yī wàng shí zhēn kān hāi。
从今置之勿复道,一瓢陋巷师颜回。cóng jīn zhì zhī wù fù dào,yī piáo lòu xiàng shī yán huí。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

花时遍游诸家园

陆游

海棠已过不成春,丝竹凄凉锁暗尘。hǎi táng yǐ guò bù chéng chūn,sī zhú qī liáng suǒ àn chén。
眼看燕脂吹作雪,不须零落始愁人。yǎn kàn yàn zhī chuī zuò xuě,bù xū líng luò shǐ chóu rén。

观音院读壁间苏在廷少卿两小诗次韵二首

陆游

扬鞭暮出锦官城,小院无僧有月明。yáng biān mù chū jǐn guān chéng,xiǎo yuàn wú sēng yǒu yuè míng。
不信道人心似铁,隔城犹送捣衣声。bù xìn dào rén xīn shì tiě,gé chéng yóu sòng dǎo yī shēng。

观音院读壁间苏在廷少卿两小诗次韵二首

陆游

老去痴顽不受镌,姓名身后更须传。lǎo qù chī wán bù shòu juān,xìng míng shēn hòu gèng xū chuán。
世间商略无归处,只合长斋绣佛前。shì jiān shāng lüè wú guī chù,zhǐ hé zhǎng zhāi xiù fú qián。

题直舍壁

陆游

文书那得废哦诗,羞作群儿了事痴。wén shū nà dé fèi ó shī,xiū zuò qún ér le shì chī。
付与后人评此老,一丘一壑过元规。fù yǔ hòu rén píng cǐ lǎo,yī qiū yī hè guò yuán guī。

食荠三首

陆游

日日思归饱蕨薇,春来荠美忽忘归。rì rì sī guī bǎo jué wēi,chūn lái jì měi hū wàng guī。
传誇真欲嫌荼苦,自笑何时得瓠肥。chuán kuā zhēn yù xián tú kǔ,zì xiào hé shí dé hù féi。

食荠三首

陆游

其一
采采珍蔬不待畦,中原正味压莼丝。
挑根择叶无虚日,直到开花如雪时。
其二
日日思归饱蕨薇,春来荠美忽忘归。
传夸真欲嫌茶苦,自笑何时得瓠肥?
其三
小著盐醯助滋味,微加姜桂发精神。
风炉歙钵穷家活,妙诀何曾肯授人。

食荠三首

陆游

小著盐醯助滋味,微加姜桂发精神。xiǎo zhù yán xī zhù zī wèi,wēi jiā jiāng guì fā jīng shén。
风炉歙钵穷家活,妙诀何曾肯授人。fēng lú shè bō qióng jiā huó,miào jué hé céng kěn shòu rén。

观华严阁僧斋

陆游

拂剑当年气吐虹,喑呜坐觉朔庭空。fú jiàn dāng nián qì tǔ hóng,yīn wū zuò jué shuò tíng kōng。
早知壮志成痴绝,悔不藏名万衲中。zǎo zhī zhuàng zhì chéng chī jué,huǐ bù cáng míng wàn nà zhōng。

寺楼月夜醉中戏作三首

陆游

素璧徐升天宇闲,连峰积雪苍茫间。sù bì xú shēng tiān yǔ xián,lián fēng jī xuě cāng máng jiān。
楼台是处可见月,无此巉巉群玉山。lóu tái shì chù kě jiàn yuè,wú cǐ chán chán qún yù shān。

寺楼月夜醉中戏作三首

陆游

水精盏映碧琳腴,月下泠泠看似无。shuǐ jīng zhǎn yìng bì lín yú,yuè xià líng líng kàn shì wú。
此酒定从何处得,判知不是文君垆。cǐ jiǔ dìng cóng hé chù dé,pàn zhī bù shì wén jūn lú。

寺楼月夜醉中戏作三首

陆游

海山缥缈玉真妃,贪看冰轮不肯归。hǎi shān piāo miǎo yù zhēn fēi,tān kàn bīng lún bù kěn guī。
楼上三更风露冷,旋围步障换罗衣。lóu shàng sān gèng fēng lù lěng,xuán wéi bù zhàng huàn luó yī。

午梦

陆游

苦爱幽窗午梦长,此中与世暂相忘。kǔ ài yōu chuāng wǔ mèng zhǎng,cǐ zhōng yǔ shì zàn xiāng wàng。
华山处士如容见,不觅仙方觅睡方。huá shān chù shì rú róng jiàn,bù mì xiān fāng mì shuì fāng。

江渎池纳凉

陆游

雨过荒池藻荇香,月明如水浸胡床。yǔ guò huāng chí zǎo xìng xiāng,yuè míng rú shuǐ jìn hú chuáng。
天公作意怜羁客,乞与今年一夏凉。tiān gōng zuò yì lián jī kè,qǐ yǔ jīn nián yī xià liáng。

饭罢碾茶戏书

陆游

江风吹雨暗衡门,手碾新茶破睡昏。jiāng fēng chuī yǔ àn héng mén,shǒu niǎn xīn chá pò shuì hūn。
小饼戏龙供玉食,今年也到浣花村。xiǎo bǐng xì lóng gōng yù shí,jīn nián yě dào huàn huā cūn。

读书二首

陆游

面骨峥嵘鬓欲疏,退藏只合卧蜗庐。miàn gǔ zhēng róng bìn yù shū,tuì cáng zhǐ hé wò wō lú。
自嫌尚有人间意,射雉归来夜读书。zì xián shàng yǒu rén jiān yì,shè zhì guī lái yè dú shū。