古诗词

送子龙赴吉州掾

陆游

我老汝远行,知汝非得已。wǒ lǎo rǔ yuǎn xíng,zhī rǔ fēi dé yǐ。
驾言当送汝,挥涕不能止。jià yán dāng sòng rǔ,huī tì bù néng zhǐ。
人谁乐离别,坐贫至于此。rén shuí lè lí bié,zuò pín zhì yú cǐ。
汝行犯胥涛,次第过彭蠡。rǔ xíng fàn xū tāo,cì dì guò péng lí。
波横吞舟鱼,林啸独脚鬼。bō héng tūn zhōu yú,lín xiào dú jiǎo guǐ。
野饭何店炊,孤棹何岸舣。yě fàn hé diàn chuī,gū zhào hé àn yǐ。
判司比唐时,犹幸免笞棰。pàn sī bǐ táng shí,yóu xìng miǎn chī chuí。
庭参亦何辱,负职乃可耻。tíng cān yì hé rǔ,fù zhí nǎi kě chǐ。
汝为吉州吏,但饮吉州水。rǔ wèi jí zhōu lì,dàn yǐn jí zhōu shuǐ。
一钱亦分明,谁能肆谗毁。yī qián yì fēn míng,shuí néng sì chán huǐ。
聚俸嫁阿惜,择士教元礼。jù fèng jià ā xī,zé shì jiào yuán lǐ。
我食可自营,勿用念甘旨。wǒ shí kě zì yíng,wù yòng niàn gān zhǐ。
衣穿听露肘,履破从见指。yī chuān tīng lù zhǒu,lǚ pò cóng jiàn zhǐ。
出门虽被嘲,归舍却睡美。chū mén suī bèi cháo,guī shě què shuì měi。
益公名位重,凛若乔岳峙。yì gōng míng wèi zhòng,lǐn ruò qiáo yuè zhì。
汝以通家故,或许望燕几。rǔ yǐ tōng jiā gù,huò xǔ wàng yàn jǐ。
得见已足荣,切勿有所启。dé jiàn yǐ zú róng,qiè wù yǒu suǒ qǐ。
又若杨诚斋,清介世莫比。yòu ruò yáng chéng zhāi,qīng jiè shì mò bǐ。
一闻俗人言,三日归洗耳。yī wén sú rén yán,sān rì guī xǐ ěr。
汝但问起居,馀事勿挂齿。rǔ dàn wèn qǐ jū,yú shì wù guà chǐ。
希周有世好,敬叔乃乡里。xī zhōu yǒu shì hǎo,jìng shū nǎi xiāng lǐ。
岂惟能文辞,实亦坚操履。qǐ wéi néng wén cí,shí yì jiān cāo lǚ。
相从勉讲学,事业在积累。xiāng cóng miǎn jiǎng xué,shì yè zài jī lèi。
仁义本何常,蹈之则君子。rén yì běn hé cháng,dǎo zhī zé jūn zi。
汝去三年归,我傥未即死。rǔ qù sān nián guī,wǒ tǎng wèi jí sǐ。
江中有鲤鱼,频寄书一纸。jiāng zhōng yǒu lǐ yú,pín jì shū yī zhǐ。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

忆三山

陆游

柳桥南北弄烟霏,门不常关客自稀。liǔ qiáo nán běi nòng yān fēi,mén bù cháng guān kè zì xī。
遣仆远驮黄檗出,呼儿闲取白鸥归。qiǎn pū yuǎn tuó huáng bò chū,hū ér xián qǔ bái ōu guī。
片云忽起迷丹灶,潦水初生没钓矶。piàn yún hū qǐ mí dān zào,lǎo shuǐ chū shēng méi diào jī。
一出可怜时屡变,又看刀尺制秋衣。yī chū kě lián shí lǚ biàn,yòu kàn dāo chǐ zhì qiū yī。

示子聿

陆游

故山谁伴隐茅茨,幸有吾家大耳儿。gù shān shuí bàn yǐn máo cí,xìng yǒu wú jiā dà ěr ér。
雨暗小窗分夜课,雪迷长镵共朝饥。yǔ àn xiǎo chuāng fēn yè kè,xuě mí zhǎng chán gòng cháo jī。
名场未捷宁妨学,史限虽严不废诗。míng chǎng wèi jié níng fáng xué,shǐ xiàn suī yán bù fèi shī。
我死汝应传钵袋,勉持愚直报明时。wǒ sǐ rǔ yīng chuán bō dài,miǎn chí yú zhí bào míng shí。

史院晚出

陆游

已乞残骸老故丘,误恩重作道山游。yǐ qǐ cán hái lǎo gù qiū,wù ēn zhòng zuò dào shān yóu。
龙津雨过桥如拭,凤阙烟消瓦欲流。lóng jīn yǔ guò qiáo rú shì,fèng quē yān xiāo wǎ yù liú。
直舍小眠钟报午,归途微冷叶飞秋。zhí shě xiǎo mián zhōng bào wǔ,guī tú wēi lěng yè fēi qiū。
心知伏枥无千里,纵有王良也合休。xīn zhī fú lì wú qiān lǐ,zòng yǒu wáng liáng yě hé xiū。

初寒对酒

陆游

晨起常教置一壶,色如鹅氄滑如酥。chén qǐ cháng jiào zhì yī hú,sè rú é rǒng huá rú sū。
侍郎取榼不须笑,司业与钱还复酤。shì láng qǔ kē bù xū xiào,sī yè yǔ qián hái fù gū。
霜路预愁骑款段,雪舟每忆钓菰蒲。shuāng lù yù chóu qí kuǎn duàn,xuě zhōu měi yì diào gū pú。
寒花满帽君无笑,醉倒偏宜稚子扶。hán huā mǎn mào jūn wú xiào,zuì dào piān yí zhì zi fú。

午晴试笔

陆游

叶脱园林夜夜霜,风和巷陌日犹长。yè tuō yuán lín yè yè shuāng,fēng hé xiàng mò rì yóu zhǎng。
轩车但怪容孤鹤,稊米安能益太仓。xuān chē dàn guài róng gū hè,tí mǐ ān néng yì tài cāng。
此去得非穷李广,向来元是老冯唐。cǐ qù dé fēi qióng lǐ guǎng,xiàng lái yuán shì lǎo féng táng。
明窗揽笔聊挥洒,飒飒惊蛇又数行。míng chuāng lǎn bǐ liáo huī sǎ,sà sà jīng shé yòu shù xíng。

怀故山

陆游

老怯京尘化素衣,无端抛掷钓鱼矶。lǎo qiè jīng chén huà sù yī,wú duān pāo zhì diào yú jī。
碧云又见日将暮,芳草不知人念归。bì yún yòu jiàn rì jiāng mù,fāng cǎo bù zhī rén niàn guī。
万事莫论羁枕梦,一身方堕乱书围。wàn shì mò lùn jī zhěn mèng,yī shēn fāng duò luàn shū wéi。
岷山学士无消息,空想灯前语入微。mín shān xué shì wú xiāo xī,kōng xiǎng dēng qián yǔ rù wēi。

掩户

陆游

蔗浆那解破馀酲,一读南华眼自明。zhè jiāng nà jiě pò yú chéng,yī dú nán huá yǎn zì míng。
香缕映窗凝不散,墨丸入砚细无声。xiāng lǚ yìng chuāng níng bù sàn,mò wán rù yàn xì wú shēng。
太山蚁垤初何有,佛国魔宫本亦平。tài shān yǐ dié chū hé yǒu,fú guó mó gōng běn yì píng。
此段光明谁障得,旷怀还与老书生。cǐ duàn guāng míng shuí zhàng dé,kuàng huái hái yǔ lǎo shū shēng。

晚归

陆游

无事经秋别镜湖,诗囊随处累奚奴。wú shì jīng qiū bié jìng hú,shī náng suí chù lèi xī nú。
楼头寒日低将尽,陌上残泥踏欲无。lóu tóu hán rì dī jiāng jǐn,mò shàng cán ní tà yù wú。
轩冕岂容关喜愠,箪瓢亦未费枝梧。xuān miǎn qǐ róng guān xǐ yùn,dān piáo yì wèi fèi zhī wú。
画桥绿浦归来晚,一盏昏灯得自娱。huà qiáo lǜ pǔ guī lái wǎn,yī zhǎn hūn dēng dé zì yú。

自嘲

陆游

野老家风子未知,天教甫里出孙枝。yě lǎo jiā fēng zi wèi zhī,tiān jiào fǔ lǐ chū sūn zhī。
遍游竹院寻僧语,时拂楸枰约客棋。biàn yóu zhú yuàn xún sēng yǔ,shí fú qiū píng yuē kè qí。
是处登临有风月,平生扬历半宫祠。shì chù dēng lín yǒu fēng yuè,píng shēng yáng lì bàn gōng cí。
即今个事浑如昨,唤作朝官却自疑。jí jīn gè shì hún rú zuó,huàn zuò cháo guān què zì yí。

乍晴出游

陆游

八十山翁病不支,出门也赋喜晴诗。bā shí shān wēng bìng bù zhī,chū mén yě fù xǐ qíng shī。
小楼酒旆阑街处,深巷人家晒练时。xiǎo lóu jiǔ pèi lán jiē chù,shēn xiàng rén jiā shài liàn shí。
本借微风攲帽影,却乘新暖弄鞭丝。běn jiè wēi fēng qī mào yǐng,què chéng xīn nuǎn nòng biān sī。
归来幸有流香在,剩伴儿童一笑嬉。guī lái xìng yǒu liú xiāng zài,shèng bàn ér tóng yī xiào xī。

送客至湖州市

陆游

偶驾鸡栖送客行,迢迢十里出关城。ǒu jià jī qī sòng kè xíng,tiáo tiáo shí lǐ chū guān chéng。
谁知小市萧条处,剩有丰年笑语声。shuí zhī xiǎo shì xiāo tiáo chù,shèng yǒu fēng nián xiào yǔ shēng。
聊借野风吹醉颊,更凭陂水濯尘缨。liáo jiè yě fēng chuī zuì jiá,gèng píng bēi shuǐ zhuó chén yīng。
故庐想见春回近,邻曲家家已遍耕。gù lú xiǎng jiàn chūn huí jìn,lín qū jiā jiā yǐ biàn gēng。

寄二子

陆游

大儿新作鹤林游,仲子经年戍吉州。dà ér xīn zuò hè lín yóu,zhòng zi jīng nián shù jí zhōu。
日日望书常至暮,时时入梦却添愁。rì rì wàng shū cháng zhì mù,shí shí rù mèng què tiān chóu。
得官本自轻齐虏,对景宁当似楚囚。dé guān běn zì qīng qí lǔ,duì jǐng níng dāng shì chǔ qiú。
识取乃翁行履处,一生任运笑人谋。shí qǔ nǎi wēng xíng lǚ chù,yī shēng rèn yùn xiào rén móu。

访客至北门抵暮乃归

陆游

北郭那辞十里遥,上车且用慰无聊。běi guō nà cí shí lǐ yáo,shàng chē qiě yòng wèi wú liáo。
九衢浩浩市声合,四野酣酣雪意骄。jiǔ qú hào hào shì shēng hé,sì yě hān hān xuě yì jiāo。
清镜新磨临绿浦,长虹横绝度朱桥。qīng jìng xīn mó lín lǜ pǔ,zhǎng hóng héng jué dù zhū qiáo。
归来熟睡明方起,卧听邻墙趁早朝。guī lái shú shuì míng fāng qǐ,wò tīng lín qiáng chèn zǎo cháo。

恩除秘书监

陆游

群仙鹤驾去难追,白首重来不自知。qún xiān hè jià qù nán zhuī,bái shǒu zhòng lái bù zì zhī。
才艺荒唐痴独绝,功名蹭蹬老如期。cái yì huāng táng chī dú jué,gōng míng cèng dēng lǎo rú qī。
海边郑叟穷耽酒,吴下韦郎晚学诗。hǎi biān zhèng sǒu qióng dān jiǔ,wú xià wéi láng wǎn xué shī。
扶上木天君莫笑,衰残不似壮游时。fú shàng mù tiān jūn mò xiào,shuāi cán bù shì zhuàng yóu shí。

寄题儒荣堂

陆游

军容基祸庙谋疏,尚记文登遣使初。jūn róng jī huò miào móu shū,shàng jì wén dēng qiǎn shǐ chū。
只道大功随指顾,至今遗种费诛锄。zhǐ dào dà gōng suí zhǐ gù,zhì jīn yí zhǒng fèi zhū chú。
还朝不遣参麟笔,寓直空闻上石渠。hái cháo bù qiǎn cān lín bǐ,yù zhí kōng wén shàng shí qú。
剩办杀青君记取,龙庭焚尽始成书。shèng bàn shā qīng jūn jì qǔ,lóng tíng fén jǐn shǐ chéng shū。