古诗词

书感

陆游

头颅已可知,牙齿今复落。tóu lú yǐ kě zhī,yá chǐ jīn fù luò。
十步或再休,啜粥不及勺。shí bù huò zài xiū,chuài zhōu bù jí sháo。
身依一蒲团,壁挂两芒屩。shēn yī yī pú tuán,bì guà liǎng máng juē。
对客辄坐睡,有问莫能酢。duì kè zhé zuò shuì,yǒu wèn mò néng cù。
念昔少壮时,心慕宦游乐。niàn xī shǎo zhuàng shí,xīn mù huàn yóu lè。
初登平津馆,晚入征西幕。chū dēng píng jīn guǎn,wǎn rù zhēng xī mù。
雨暗骆谷烽,霜清散关柝。yǔ àn luò gǔ fēng,shuāng qīng sàn guān tuò。
登高望中原,气已吞雍雒。dēng gāo wàng zhōng yuán,qì yǐ tūn yōng luò。
宁知事大谬,憔悴理征橐。níng zhī shì dà miù,qiáo cuì lǐ zhēng tuó。
单车去梁益,健席下沔鄂。dān chē qù liáng yì,jiàn xí xià miǎn è。
还朝见故人,大马黄金络。hái cháo jiàn gù rén,dà mǎ huáng jīn luò。
后来固多士,鹓鹭照台阁。hòu lái gù duō shì,yuān lù zhào tái gé。
婆娑郎吏间,只自取嘲噱。pó suō láng lì jiān,zhǐ zì qǔ cháo jué。
历思从来事,无铁可打错。lì sī cóng lái shì,wú tiě kě dǎ cuò。
幸得还故园,快若解束缚。xìng dé hái gù yuán,kuài ruò jiě shù fù。
闾里通有无,情厚不为薄。lǘ lǐ tōng yǒu wú,qíng hòu bù wèi báo。
泥行事春耕,日曝毕秋穫。ní xíng shì chūn gēng,rì pù bì qiū huò。
隔墙唤邻翁,浊酒聊共酌。gé qiáng huàn lín wēng,zhuó jiǔ liáo gòng zhuó。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

题城侍者剡溪图

陆游

暮境侵寻两鬓丝,湖边自葺小茆茨。mù jìng qīn xún liǎng bìn sī,hú biān zì qì xiǎo máo cí。
从今步步俱回棹,不独山阴兴尽时。cóng jīn bù bù jù huí zhào,bù dú shān yīn xīng jǐn shí。

湖上小阁

陆游

蒲萄初紫柿初红,小阁凭阑万里风。pú táo chū zǐ shì chū hóng,xiǎo gé píng lán wàn lǐ fēng。
莫怪年来增酒量,此中能著太虚空。mò guài nián lái zēng jiǔ liàng,cǐ zhōng néng zhù tài xū kōng。

道石三首

陆游

秋风袅袅雨斑斑,身隐幽窗笔砚间。qiū fēng niǎo niǎo yǔ bān bān,shēn yǐn yōu chuāng bǐ yàn jiān。
小试壶公缩地术,数峰闲对道州山。xiǎo shì hú gōng suō dì shù,shù fēng xián duì dào zhōu shān。

道石三首

陆游

林虑灵壁俱尤物,散落人间不复还。lín lǜ líng bì jù yóu wù,sàn luò rén jiān bù fù hái。
投老东归风味在,舂陵小岫伴身闲。tóu lǎo dōng guī fēng wèi zài,chōng líng xiǎo xiù bàn shēn xián。

道石三首

陆游

误因禄米弃莼鲈,一落尘埃底事无。wù yīn lù mǐ qì chún lú,yī luò chén āi dǐ shì wú。
布袜青鞋虽兴尽,此峰聊当卧游图。bù wà qīng xié suī xīng jǐn,cǐ fēng liáo dāng wò yóu tú。

书陶靖节桃源诗后

陆游

寄奴谈笑取秦燕,愚智皆知晋鼎迁。jì nú tán xiào qǔ qín yàn,yú zhì jiē zhī jìn dǐng qiān。
独为桃源人作传,固应不仕义熙年。dú wèi táo yuán rén zuò chuán,gù yīng bù shì yì xī nián。

秋晚思梁益旧游三首

陆游

幅巾筇杖立篱门,秋意萧条欲断魂。fú jīn qióng zhàng lì lí mén,qiū yì xiāo tiáo yù duàn hún。
恰似嘉陵江上路,冷云微雨湿黄昏。qià shì jiā líng jiāng shàng lù,lěng yún wēi yǔ shī huáng hūn。

秋晚思梁益旧游三首

陆游

忆昔西行万里馀,长亭夜夜梦归吴。yì xī xī xíng wàn lǐ yú,zhǎng tíng yè yè mèng guī wú。
如今历尽风波恶,飞栈连云是坦途。rú jīn lì jǐn fēng bō è,fēi zhàn lián yún shì tǎn tú。

秋晚思梁益旧游三首

陆游

沧波极目江乡恨,衰草连天塞路愁。cāng bō jí mù jiāng xiāng hèn,shuāi cǎo lián tiān sāi lù chóu。
三十年间行万里,不论南北怯登楼。sān shí nián jiān xíng wàn lǐ,bù lùn nán běi qiè dēng lóu。

自喜

陆游

半生羁宦走人间,醉里心宽梦里闲。bàn shēng jī huàn zǒu rén jiān,zuì lǐ xīn kuān mèng lǐ xián。
自喜如今无一事,读书才倦即游山。zì xǐ rú jīn wú yī shì,dú shū cái juàn jí yóu shān。

重九后风雨不止遂作小寒三首

陆游

病躯剩喜即新秋,残暑无端抵死留。bìng qū shèng xǐ jí xīn qiū,cán shǔ wú duān dǐ sǐ liú。
风雨扫除虽一快,凋年摇落已堪愁。fēng yǔ sǎo chú suī yī kuài,diāo nián yáo luò yǐ kān chóu。

重九后风雨不止遂作小寒三首

陆游

菊枝攲倒不成丛,井上梧桐叶半空。jú zhī qī dào bù chéng cóng,jǐng shàng wú tóng yè bàn kōng。
射虎南山无复梦,雨蓑烟艇伴渔翁。shè hǔ nán shān wú fù mèng,yǔ suō yān tǐng bàn yú wēng。

重九后风雨不止遂作小寒三首

陆游

夜长稚子添书课,霜近衰翁忆醉乡。yè zhǎng zhì zi tiān shū kè,shuāng jìn shuāi wēng yì zuì xiāng。
尽道吴中时节晚,菊花也有一枝黄。jǐn dào wú zhōng shí jié wǎn,jú huā yě yǒu yī zhī huáng。

甜羹之法以菘菜山药芋莱菔杂为之不施醯酱山庖珍烹也戏作一绝

陆游

老住湖边一把茆,时沽村酒具山殽。lǎo zhù hú biān yī bǎ máo,shí gū cūn jiǔ jù shān xiáo。
年来传得甜羹法,更为吴酸作解嘲。nián lái chuán dé tián gēng fǎ,gèng wèi wú suān zuò jiě cháo。

小舟自红桥之南过吉泽归三山二首

陆游

霏霏寒雨数家村,鸡犬萧然昼闭门。fēi fēi hán yǔ shù jiā cūn,jī quǎn xiāo rán zhòu bì mén。
它日路迷君勿恨,人间随处有桃源。tā rì lù mí jūn wù hèn,rén jiān suí chù yǒu táo yuán。