古诗词

老学庵北作假山既成即雨弥月不止

陆游

古者封禅岁,乾封辄枯旱。gǔ zhě fēng chán suì,qián fēng zhé kū hàn。
不言绝民食,徒欲晒日观。bù yán jué mín shí,tú yù shài rì guān。
我今作小山,才及仞有半。wǒ jīn zuò xiǎo shān,cái jí rèn yǒu bàn。
下潴数斗水,草木稍葱茜。xià zhū shù dòu shuǐ,cǎo mù shāo cōng qiàn。
蕞尔何足言,造物亦幽赞。zuì ěr hé zú yán,zào wù yì yōu zàn。
冥冥一月雨,阴翳迷昏旦。míng míng yī yuè yǔ,yīn yì mí hūn dàn。
芳草争抽萌,珍木亦擢干。fāng cǎo zhēng chōu méng,zhēn mù yì zhuó gàn。
龟鱼出复没,鸟雀聚仍散。guī yú chū fù méi,niǎo què jù réng sàn。
彼天初何私,遗我耳目玩。bǐ tiān chū hé sī,yí wǒ ěr mù wán。
遂令闾巷间,日厌鹁鸪唤。suì lìng lǘ xiàng jiān,rì yàn bó gū huàn。
淖深樵苏绝,有米不能爨。nào shēn qiáo sū jué,yǒu mǐ bù néng cuàn。
为小乃害大,未可以理断。wèi xiǎo nǎi hài dà,wèi kě yǐ lǐ duàn。
忧惧塞胸中,当食屡兴叹。yōu jù sāi xiōng zhōng,dāng shí lǚ xīng tàn。
培塿固易平,荷锸愧吾懦。péi lǒu gù yì píng,hé chā kuì wú nuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

满江红

陆游

疏蕊幽香,禁不过、晚寒愁绝。shū ruǐ yōu xiāng,jìn bù guò wǎn hán chóu jué。
那更是、巴东江上,楚山千叠。nà gèng shì bā dōng jiāng shàng,chǔ shān qiān dié。
敧帽闲寻西瀼路,亸鞭笑向南枝说。jī mào xián xún xī ráng lù,duǒ biān xiào xiàng nán zhī shuō。
恐使君、归去上銮坡,孤风月。kǒng shǐ jūn guī qù shàng luán pō,gū fēng yuè。
清镜里,悲华发。qīng jìng lǐ,bēi huá fā。
山驿外,溪桥侧。shān yì wài,xī qiáo cè。
凄然回首处,凤凰城阙。qī rán huí shǒu chù,fèng huáng chéng quē。
憔悴如今谁领略,飘零已是无颜色。qiáo cuì rú jīn shuí lǐng lüè,piāo líng yǐ shì wú yán sè。
问行厨、何日唤宾僚,犹堪折。wèn xíng chú hé rì huàn bīn liáo,yóu kān zhé。

感皇恩·伯礼立春日生日

陆游

春色到人间,彩幡初戴。chūn sè dào rén jiān,cǎi fān chū dài。
正好春盘细生菜。zhèng hǎo chūn pán xì shēng cài。
一般日月,只有仙家偏耐。yī bān rì yuè,zhǐ yǒu xiān jiā piān nài。
雪霜从点鬓,朱颜在。xuě shuāng cóng diǎn bìn,zhū yán zài。
温诏鼎来,延英催对。wēn zhào dǐng lái,yán yīng cuī duì。
凤阁鸾台看除拜。fèng gé luán tái kàn chú bài。
对衣裁稳,恰称球纹新带。duì yī cái wěn,qià chēng qiú wén xīn dài。
个时方旋了、功名债。gè shí fāng xuán le gōng míng zhài。

感皇恩·伯礼立春日生日

陆游

小阁倚秋空,下临江渚。xiǎo gé yǐ qiū kōng,xià lín jiāng zhǔ。
漠漠孤云未成雨。mò mò gū yún wèi chéng yǔ。
数声新雁,回首杜陵何处。shù shēng xīn yàn,huí shǒu dù líng hé chù。
壮心空万里,人谁许。zhuàng xīn kōng wàn lǐ,rén shuí xǔ。
黄阁紫枢,筑坛开府。huáng gé zǐ shū,zhù tán kāi fǔ。
莫怕功名欠人做。mò pà gōng míng qiàn rén zuò。
如今熟计,只有故乡归路。rú jīn shú jì,zhǐ yǒu gù xiāng guī lù。
石帆山脚下,菱三亩。shí fān shān jiǎo xià,líng sān mǔ。

好事近·寄张真甫

陆游

羁雁未成归,肠断宝筝零落。jī yàn wèi chéng guī,cháng duàn bǎo zhēng líng luò。
那更冻醪无力,似故人情薄。nà gèng dòng láo wú lì,shì gù rén qíng báo。
瘴云蛮雨暗孤城,身在楚山角。zhàng yún mán yǔ àn gū chéng,shēn zài chǔ shān jiǎo。
烦问剑南消息,怕还成疏索。fán wèn jiàn nán xiāo xī,pà hái chéng shū suǒ。

好事近·风露九霄寒

陆游

风露九霄寒,侍宴玉华宫阙。fēng lù jiǔ xiāo hán,shì yàn yù huá gōng quē。
亲向紫皇香案,见金芝千叶。qīn xiàng zǐ huáng xiāng àn,jiàn jīn zhī qiān yè。
碧壶仙露酝初成,香味两奇绝。bì hú xiān lù yùn chū chéng,xiāng wèi liǎng qí jué。
醉后却骑丹凤,看蓬莱春色。zuì hòu què qí dān fèng,kàn péng lái chūn sè。

好事近·次宇文卷臣韵

陆游

客路苦思归,愁似茧丝千绪。kè lù kǔ sī guī,chóu shì jiǎn sī qiān xù。
梦里镜湖烟雨,看山无重数。mèng lǐ jìng hú yān yǔ,kàn shān wú zhòng shù。
尊前消尽少年狂,慵著送春语。zūn qián xiāo jǐn shǎo nián kuáng,yōng zhù sòng chūn yǔ。
花落燕飞庭户,叹年光如许。huā luò yàn fēi tíng hù,tàn nián guāng rú xǔ。

好事近·岁晚喜东归

陆游

岁晚喜东归,扫尽市朝陈迹。suì wǎn xǐ dōng guī,sǎo jǐn shì cháo chén jì。
拣得乱山环处,钓一潭澄碧。jiǎn dé luàn shān huán chù,diào yī tán chéng bì。
卖鱼沽酒醉还醒,心事付横笛。mài yú gū jiǔ zuì hái xǐng,xīn shì fù héng dí。
家在万重云外,有沙鸥相识。jiā zài wàn zhòng yún wài,yǒu shā ōu xiāng shí。

好事近·华表又千年

陆游

华表又千年,谁记驾云孤鹤。huá biǎo yòu qiān nián,shuí jì jià yún gū hè。
回首旧曾游处,但山川城郭。huí shǒu jiù céng yóu chù,dàn shān chuān chéng guō。
纷纷车马满人间,尘土污芒屩。fēn fēn chē mǎ mǎn rén jiān,chén tǔ wū máng juē。
且访葛仙丹井,看岩花开落。qiě fǎng gé xiān dān jǐng,kàn yán huā kāi luò。

好事近·挥袖别人间

陆游

挥袖别人间,飞蹑峭崖苍壁。huī xiù bié rén jiān,fēi niè qiào yá cāng bì。
寻见古仙丹灶,有白云成积。xún jiàn gǔ xiān dān zào,yǒu bái yún chéng jī。
心如潭水静无风,一坐数千息。xīn rú tán shuǐ jìng wú fēng,yī zuò shù qiān xī。
夜半忽惊奇事,看鲸波暾日。yè bàn hū jīng qí shì,kàn jīng bō tūn rì。

好事近·湓口放船归

陆游

湓口放船归,薄暮散花洲宿。pén kǒu fàng chuán guī,báo mù sàn huā zhōu sù。
两岸白蘋红蓼,映一蓑新绿。liǎng àn bái píng hóng liǎo,yìng yī suō xīn lǜ。
有沽酒处便为家,菱芡四时足。yǒu gū jiǔ chù biàn wèi jiā,líng qiàn sì shí zú。
明日又乘风去,任江南江北。míng rì yòu chéng fēng qù,rèn jiāng nán jiāng běi。

好事近·登梅仙山绝顶望海

陆游

挥袖上西峰,孤绝去天无尺。huī xiù shàng xī fēng,gū jué qù tiān wú chǐ。
拄杖下临鲸海,数烟帆历历。zhǔ zhàng xià lín jīng hǎi,shù yān fān lì lì。
贪看云气舞青鸾,归路已将夕。tān kàn yún qì wǔ qīng luán,guī lù yǐ jiāng xī。
多谢半山松吹,解殷勤留客。duō xiè bàn shān sōng chuī,jiě yīn qín liú kè。

好事近·小倦带馀酲

陆游

小倦带馀酲,澹澹数棂斜日。xiǎo juàn dài yú chéng,dàn dàn shù líng xié rì。
驱退睡魔十万,有双龙苍璧。qū tuì shuì mó shí wàn,yǒu shuāng lóng cāng bì。
少年莫笑老人衰,风味似平昔。shǎo nián mò xiào lǎo rén shuāi,fēng wèi shì píng xī。
扶杖冻云深处,探溪梅消息。fú zhàng dòng yún shēn chù,tàn xī méi xiāo xī。

好事近·觅个有缘人

陆游

觅个有缘人,分付玉壶灵药。mì gè yǒu yuán rén,fēn fù yù hú líng yào。
谁向市尘深处,识辽天孤鹤。shuí xiàng shì chén shēn chù,shí liáo tiān gū hè。
月中吹笛下巴陵,条华赴前约。yuè zhōng chuī dí xià bā líng,tiáo huá fù qián yuē。
今古废兴何限,叹山川如昨。jīn gǔ fèi xīng hé xiàn,tàn shān chuān rú zuó。

好事近·平旦出秦关

陆游

平旦出秦关,雪色驾车双鹿。píng dàn chū qín guān,xuě sè jià chē shuāng lù。
借问此行安往,赏清伊修竹。jiè wèn cǐ xíng ān wǎng,shǎng qīng yī xiū zhú。
汉家宫殿劫灰中,春草几回绿。hàn jiā gōng diàn jié huī zhōng,chūn cǎo jǐ huí lǜ。
君看变迁如许,况纷纷荣辱。jūn kàn biàn qiān rú xǔ,kuàng fēn fēn róng rǔ。

好事近·秋晓上莲峰

陆游

秋晓上莲峰,高蹑倚天青壁。qiū xiǎo shàng lián fēng,gāo niè yǐ tiān qīng bì。
谁与放翁为伴,有天坛轻策。shuí yǔ fàng wēng wèi bàn,yǒu tiān tán qīng cè。
铿然忽变赤龙飞,雷雨四山黑。kēng rán hū biàn chì lóng fēi,léi yǔ sì shān hēi。
谈笑做成丰岁,笑禅龛榔栗。tán xiào zuò chéng fēng suì,xiào chán kān láng lì。
92131234567»