古诗词

老学庵北作假山既成即雨弥月不止

陆游

古者封禅岁,乾封辄枯旱。gǔ zhě fēng chán suì,qián fēng zhé kū hàn。
不言绝民食,徒欲晒日观。bù yán jué mín shí,tú yù shài rì guān。
我今作小山,才及仞有半。wǒ jīn zuò xiǎo shān,cái jí rèn yǒu bàn。
下潴数斗水,草木稍葱茜。xià zhū shù dòu shuǐ,cǎo mù shāo cōng qiàn。
蕞尔何足言,造物亦幽赞。zuì ěr hé zú yán,zào wù yì yōu zàn。
冥冥一月雨,阴翳迷昏旦。míng míng yī yuè yǔ,yīn yì mí hūn dàn。
芳草争抽萌,珍木亦擢干。fāng cǎo zhēng chōu méng,zhēn mù yì zhuó gàn。
龟鱼出复没,鸟雀聚仍散。guī yú chū fù méi,niǎo què jù réng sàn。
彼天初何私,遗我耳目玩。bǐ tiān chū hé sī,yí wǒ ěr mù wán。
遂令闾巷间,日厌鹁鸪唤。suì lìng lǘ xiàng jiān,rì yàn bó gū huàn。
淖深樵苏绝,有米不能爨。nào shēn qiáo sū jué,yǒu mǐ bù néng cuàn。
为小乃害大,未可以理断。wèi xiǎo nǎi hài dà,wèi kě yǐ lǐ duàn。
忧惧塞胸中,当食屡兴叹。yōu jù sāi xiōng zhōng,dāng shí lǚ xīng tàn。
培塿固易平,荷锸愧吾懦。péi lǒu gù yì píng,hé chā kuì wú nuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

太息

陆游

闲将白发照清沟,太息年光逝不留。xián jiāng bái fā zhào qīng gōu,tài xī nián guāng shì bù liú。
勋业无期著书晚,此生与世判悠悠。xūn yè wú qī zhù shū wǎn,cǐ shēng yǔ shì pàn yōu yōu。

夜坐油尽戏作二首

陆游

金樽画烛少年豪,白首孤灯不厌劳。jīn zūn huà zhú shǎo nián háo,bái shǒu gū dēng bù yàn láo。
夜漏虽深书未竟,半缸谁与续残膏。yè lòu suī shēn shū wèi jìng,bàn gāng shuí yǔ xù cán gāo。

夜坐油尽戏作二首

陆游

欲尽残灯更有情,可怜剪断读书声。yù jǐn cán dēng gèng yǒu qíng,kě lián jiǎn duàn dú shū shēng。
区区纸上太痴计,一笑开门看月明。qū qū zhǐ shàng tài chī jì,yī xiào kāi mén kàn yuè míng。

晚同僧至溪上

陆游

耽耽卧石熊当道,矫矫长松龙上天。dān dān wò shí xióng dāng dào,jiǎo jiǎo zhǎng sōng lóng shàng tiān。
不怕雪云寒到骨,唤僧扶杖立桥边。bù pà xuě yún hán dào gǔ,huàn sēng fú zhàng lì qiáo biān。

山店卖石榴取以荐酒

陆游

山色苍寒云酿雪,旗亭据榻兴悠哉。shān sè cāng hán yún niàng xuě,qí tíng jù tà xīng yōu zāi。
曲生正欲相料理,催唤风流措措来。qū shēng zhèng yù xiāng liào lǐ,cuī huàn fēng liú cuò cuò lái。

宴坐

陆游

鼓乐弦歌万二千,天魔剩欲破幽禅。gǔ lè xián gē wàn èr qiān,tiān mó shèng yù pò yōu chán。
道人袖手心如水,一点纱灯夜悄然。dào rén xiù shǒu xīn rú shuǐ,yī diǎn shā dēng yè qiāo rán。

探梅二首

陆游

半吐幽香特地奇,正如官柳弄黄时。bàn tǔ yōu xiāng tè dì qí,zhèng rú guān liǔ nòng huáng shí。
放翁颇具寻梅眼,可爱南枝爱北枝。fàng wēng pǒ jù xún méi yǎn,kě ài nán zhī ài běi zhī。

探梅二首

陆游

江路云低糁玉尘,暗香初探一枝新。jiāng lù yún dī sǎn yù chén,àn xiāng chū tàn yī zhī xīn。
平生不喜凡桃李,看了梅花睡过春。píng shēng bù xǐ fán táo lǐ,kàn le méi huā shuì guò chūn。

闰月三夜舍西观新月

陆游

平生绝爱初三月,况是平池浸玉钩。píng shēng jué ài chū sān yuè,kuàng shì píng chí jìn yù gōu。
老去人间朋旧少,一樽谁与话清愁。lǎo qù rén jiān péng jiù shǎo,yī zūn shuí yǔ huà qīng chóu。

野兴二首

陆游

玉门关外何妨死,饭颗山头不怕穷。yù mén guān wài hé fáng sǐ,fàn kē shān tóu bù pà qióng。
春瓮已成花欲动,了无一事着胸中。chūn wèng yǐ chéng huā yù dòng,le wú yī shì zhe xiōng zhōng。

野兴二首

陆游

猿臂将军老未衰,气吞十万羽林儿。yuán bì jiāng jūn lǎo wèi shuāi,qì tūn shí wàn yǔ lín ér。
南山射虎自堪乐,何用封侯高帝时。nán shān shè hǔ zì kān lè,hé yòng fēng hóu gāo dì shí。

湖村野兴二首

陆游

十里疏钟到野堂,五更残月伴清霜。shí lǐ shū zhōng dào yě táng,wǔ gèng cán yuè bàn qīng shuāng。
已知无奈姮娥冷,瘦损梅花更断肠。yǐ zhī wú nài héng é lěng,shòu sǔn méi huā gèng duàn cháng。

湖村野兴二首

陆游

山色空蒙雨点微,醉中不觉湿蓑衣。shān sè kōng méng yǔ diǎn wēi,zuì zhōng bù jué shī suō yī。
何妨乞与丹青本,一棹横冲翠霭归。hé fáng qǐ yǔ dān qīng běn,yī zhào héng chōng cuì ǎi guī。

过杜浦桥二首

陆游

桥外波如鸭头绿,杯中酒作鹅儿黄。qiáo wài bō rú yā tóu lǜ,bēi zhōng jiǔ zuò é ér huáng。
山茶花下醉初醒,却过西村看夕阳。shān chá huā xià zuì chū xǐng,què guò xī cūn kàn xī yáng。

过杜浦桥二首

陆游

桥北雨馀春水生,桥南日落暮山横。qiáo běi yǔ yú chūn shuǐ shēng,qiáo nán rì luò mù shān héng。
问君对酒胡不乐,听取菱歌烟外声。wèn jūn duì jiǔ hú bù lè,tīng qǔ líng gē yān wài shēng。