古诗词

老学庵北作假山既成即雨弥月不止

陆游

古者封禅岁,乾封辄枯旱。gǔ zhě fēng chán suì,qián fēng zhé kū hàn。
不言绝民食,徒欲晒日观。bù yán jué mín shí,tú yù shài rì guān。
我今作小山,才及仞有半。wǒ jīn zuò xiǎo shān,cái jí rèn yǒu bàn。
下潴数斗水,草木稍葱茜。xià zhū shù dòu shuǐ,cǎo mù shāo cōng qiàn。
蕞尔何足言,造物亦幽赞。zuì ěr hé zú yán,zào wù yì yōu zàn。
冥冥一月雨,阴翳迷昏旦。míng míng yī yuè yǔ,yīn yì mí hūn dàn。
芳草争抽萌,珍木亦擢干。fāng cǎo zhēng chōu méng,zhēn mù yì zhuó gàn。
龟鱼出复没,鸟雀聚仍散。guī yú chū fù méi,niǎo què jù réng sàn。
彼天初何私,遗我耳目玩。bǐ tiān chū hé sī,yí wǒ ěr mù wán。
遂令闾巷间,日厌鹁鸪唤。suì lìng lǘ xiàng jiān,rì yàn bó gū huàn。
淖深樵苏绝,有米不能爨。nào shēn qiáo sū jué,yǒu mǐ bù néng cuàn。
为小乃害大,未可以理断。wèi xiǎo nǎi hài dà,wèi kě yǐ lǐ duàn。
忧惧塞胸中,当食屡兴叹。yōu jù sāi xiōng zhōng,dāng shí lǚ xīng tàn。
培塿固易平,荷锸愧吾懦。péi lǒu gù yì píng,hé chā kuì wú nuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

二友

陆游

清芬六出水栀子,坚瘦九节石菖蒲。qīng fēn liù chū shuǐ zhī zi,jiān shòu jiǔ jié shí chāng pú。
放翁闭门得二友,千古夷齐今岂无。fàng wēng bì mén dé èr yǒu,qiān gǔ yí qí jīn qǐ wú。

半丈红盛开

陆游

满酌吴中清若空,共赏池边半丈红。mǎn zhuó wú zhōng qīng ruò kōng,gòng shǎng chí biān bàn zhàng hóng。
老子通神谁得似,短筇到处即春风。lǎo zi tōng shén shuí dé shì,duǎn qióng dào chù jí chūn fēng。

感事四首

陆游

鸡犬相闻三万里,迁都岂不有关中。jī quǎn xiāng wén sān wàn lǐ,qiān dōu qǐ bù yǒu guān zhōng。
广陵南幸雄图尽,泪眼山河夕照红。guǎng líng nán xìng xióng tú jǐn,lèi yǎn shān hé xī zhào hóng。

感事四首

陆游

堂堂韩岳两骁将,驾驭可使复中原。táng táng hán yuè liǎng xiāo jiāng,jià yù kě shǐ fù zhōng yuán。
庙谋尚出王导下,顾用金陵为北门。miào móu shàng chū wáng dǎo xià,gù yòng jīn líng wèi běi mén。

感事四首

陆游

渭上昼昏吹战尘,横戈慷慨欲忘身。wèi shàng zhòu hūn chuī zhàn chén,héng gē kāng kǎi yù wàng shēn。
东归却作渔村老,自误青春不怨人。dōng guī què zuò yú cūn lǎo,zì wù qīng chūn bù yuàn rén。

感事四首

陆游

扪虱当时颇自奇,功名远付十年期。mén shī dāng shí pǒ zì qí,gōng míng yuǎn fù shí nián qī。
酒浇不下胸中恨,吐向青天未必知。jiǔ jiāo bù xià xiōng zhōng hèn,tǔ xiàng qīng tiān wèi bì zhī。

忆天彭牡丹之盛有感

陆游

常记彭州送牡丹,祥云径尺照金盘。cháng jì péng zhōu sòng mǔ dān,xiáng yún jìng chǐ zhào jīn pán。
岂知身老农桑野,一朵妖红梦里看。qǐ zhī shēn lǎo nóng sāng yě,yī duǒ yāo hóng mèng lǐ kàn。

急雨

陆游

急雨清风发土香,灵台如受宝犀凉。jí yǔ qīng fēng fā tǔ xiāng,líng tái rú shòu bǎo xī liáng。
华胥一枕蘧然觉,却听蝉声送夕阳。huá xū yī zhěn qú rán jué,què tīng chán shēng sòng xī yáng。

枕上闻布谷声

陆游

老去惟思日月迟,更堪青鬓总成丝。lǎo qù wéi sī rì yuè chí,gèng kān qīng bìn zǒng chéng sī。
无端催取流年去,最恨溪头布谷儿。wú duān cuī qǔ liú nián qù,zuì hèn xī tóu bù gǔ ér。

上方铦老求宿芦诗宿芦盖所寓室名以其似渔舟也

陆游

一曲亭前水接天,放翁短棹弄风烟。yī qū tíng qián shuǐ jiē tiān,fàng wēng duǎn zhào nòng fēng yān。
宿芦纵有江湖趣,犹是人间赝钓船。sù lú zòng yǒu jiāng hú qù,yóu shì rén jiān yàn diào chuán。

题韩运盐竹隐堂绝句三首

陆游

邺下王孙今胜流,相逢三伏凛生秋。yè xià wáng sūn jīn shèng liú,xiāng féng sān fú lǐn shēng qiū。
未尝一日可无竹,似是前身王子猷。wèi cháng yī rì kě wú zhú,shì shì qián shēn wáng zi yóu。

题韩运盐竹隐堂绝句三首

陆游

尘埃车马日骎骎,谁解从君一散襟。chén āi chē mǎ rì qīn qīn,shuí jiě cóng jūn yī sàn jīn。
待我清秋有闲日,抱琴来写万龙吟。dài wǒ qīng qiū yǒu xián rì,bào qín lái xiě wàn lóng yín。

题韩运盐竹隐堂绝句三首

陆游

静处知君解策勋,炉香袅袅起微云。jìng chù zhī jūn jiě cè xūn,lú xiāng niǎo niǎo qǐ wēi yún。
岸巾不住寻青士,攲枕还应对墨君。àn jīn bù zhù xún qīng shì,qī zhěn hái yīng duì mò jūn。

新菊二首

陆游

已过重阳十日期,菊丛初破两三枝。yǐ guò zhòng yáng shí rì qī,jú cóng chū pò liǎng sān zhī。
自怜短鬓萧萧白,不似黄花驿里时。zì lián duǎn bìn xiāo xiāo bái,bù shì huáng huā yì lǐ shí。

新菊二首

陆游

老去流年不耐催,微霜又见菊花开。lǎo qù liú nián bù nài cuī,wēi shuāng yòu jiàn jú huā kāi。
莫言冷落西风晚,也有飞飞小蝶来。mò yán lěng luò xī fēng wǎn,yě yǒu fēi fēi xiǎo dié lái。