古诗词

老学庵北作假山既成即雨弥月不止

陆游

古者封禅岁,乾封辄枯旱。gǔ zhě fēng chán suì,qián fēng zhé kū hàn。
不言绝民食,徒欲晒日观。bù yán jué mín shí,tú yù shài rì guān。
我今作小山,才及仞有半。wǒ jīn zuò xiǎo shān,cái jí rèn yǒu bàn。
下潴数斗水,草木稍葱茜。xià zhū shù dòu shuǐ,cǎo mù shāo cōng qiàn。
蕞尔何足言,造物亦幽赞。zuì ěr hé zú yán,zào wù yì yōu zàn。
冥冥一月雨,阴翳迷昏旦。míng míng yī yuè yǔ,yīn yì mí hūn dàn。
芳草争抽萌,珍木亦擢干。fāng cǎo zhēng chōu méng,zhēn mù yì zhuó gàn。
龟鱼出复没,鸟雀聚仍散。guī yú chū fù méi,niǎo què jù réng sàn。
彼天初何私,遗我耳目玩。bǐ tiān chū hé sī,yí wǒ ěr mù wán。
遂令闾巷间,日厌鹁鸪唤。suì lìng lǘ xiàng jiān,rì yàn bó gū huàn。
淖深樵苏绝,有米不能爨。nào shēn qiáo sū jué,yǒu mǐ bù néng cuàn。
为小乃害大,未可以理断。wèi xiǎo nǎi hài dà,wèi kě yǐ lǐ duàn。
忧惧塞胸中,当食屡兴叹。yōu jù sāi xiōng zhōng,dāng shí lǚ xīng tàn。
培塿固易平,荷锸愧吾懦。péi lǒu gù yì píng,hé chā kuì wú nuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读史有感三首

陆游

不肯低头就世事,亦不作笺与天公。bù kěn dī tóu jiù shì shì,yì bù zuò jiān yǔ tiān gōng。
惟须痛饮以醉死,乱山深处听松风。wéi xū tòng yǐn yǐ zuì sǐ,luàn shān shēn chù tīng sōng fēng。

读史有感三首

陆游

昔人识不过十字,富贵封侯渠自如。xī rén shí bù guò shí zì,fù guì fēng hóu qú zì rú。
龟堂闭门万卷读,一字不肯供时须。guī táng bì mén wàn juǎn dú,yī zì bù kěn gōng shí xū。

读史有感三首

陆游

苏门长啸不可亲,鹿门采药更绝尘。sū mén zhǎng xiào bù kě qīn,lù mén cǎi yào gèng jué chén。
老死故山虽自许,掩书未免愧斯人。lǎo sǐ gù shān suī zì xǔ,yǎn shū wèi miǎn kuì sī rén。

枕上二首

陆游

残灯熠熠露萤明,落叶萧萧寒雨声。cán dēng yì yì lù yíng míng,luò yè xiāo xiāo hán yǔ shēng。
堪笑衰翁睡眠少,小诗常向此时成。kān xiào shuāi wēng shuì mián shǎo,xiǎo shī cháng xiàng cǐ shí chéng。

枕上二首

陆游

断香犹在梦初回,灯似孤萤阖复开。duàn xiāng yóu zài mèng chū huí,dēng shì gū yíng hé fù kāi。
怪底诗情清彻骨,数声新雁枕边来。guài dǐ shī qíng qīng chè gǔ,shù shēng xīn yàn zhěn biān lái。

对酒戏咏

陆游

浅倾西国蒲萄酒,小嚼南州豆蔻花。qiǎn qīng xī guó pú táo jiǔ,xiǎo jué nán zhōu dòu kòu huā。
更拂乌丝写新句,此翁可惜老天涯。gèng fú wū sī xiě xīn jù,cǐ wēng kě xī lǎo tiān yá。

出游不果

陆游

天柱峰前水乱流,石棋渡口叶飞秋。tiān zhù fēng qián shuǐ luàn liú,shí qí dù kǒu yè fēi qiū。
青鞋已是前身事,纵有篮舆亦懒游。qīng xié yǐ shì qián shēn shì,zòng yǒu lán yú yì lǎn yóu。

闻鸡鸣自警

陆游

为善孳孳进德新,鸡鸣每念舜何人。wèi shàn zī zī jìn dé xīn,jī míng měi niàn shùn hé rén。
此身强健直须勉,一日会当无此身。cǐ shēn qiáng jiàn zhí xū miǎn,yī rì huì dāng wú cǐ shēn。

闻笛

陆游

雪飞数片又成晴,透瓦清霜伴月明。xuě fēi shù piàn yòu chéng qíng,tòu wǎ qīng shuāng bàn yuè míng。
一曲忽闻高士笛,临窗和以读书声。yī qū hū wén gāo shì dí,lín chuāng hé yǐ dú shū shēng。

鸣禽

陆游

小径霜泥结冻时,幽人十日废筇枝。xiǎo jìng shuāng ní jié dòng shí,yōu rén shí rì fèi qióng zhī。
新晴池馆春来早,帘外鸣禽圣得知。xīn qíng chí guǎn chūn lái zǎo,lián wài míng qín shèng dé zhī。

食晚

陆游

日高得米唤儿舂,苦雨园蔬久阙供。rì gāo dé mǐ huàn ér chōng,kǔ yǔ yuán shū jiǔ quē gōng。
省事家风君看取,半饥半饱过残冬。shěng shì jiā fēng jūn kàn qǔ,bàn jī bàn bǎo guò cán dōng。

午坐戏咏

陆游

贮药葫芦二寸黄,煎茶橄榄一瓯香。zhù yào hú lú èr cùn huáng,jiān chá gǎn lǎn yī ōu xiāng。
午窗坐稳摩痴腹,始觉龟堂白日长。wǔ chuāng zuò wěn mó chī fù,shǐ jué guī táng bái rì zhǎng。

路干

陆游

日晒霜融步步泥,旬余不到石泉西。rì shài shuāng róng bù bù ní,xún yú bù dào shí quán xī。
连朝和暖得干路,唤取邻翁来杖藜。lián cháo hé nuǎn dé gàn lù,huàn qǔ lín wēng lái zhàng lí。

十二月三日夜桥上看月

陆游

常时新月有无间,今夕清晖抵半环。cháng shí xīn yuè yǒu wú jiān,jīn xī qīng huī dǐ bàn huán。
柳外桥高最堪望,凭阑目送下西山。liǔ wài qiáo gāo zuì kān wàng,píng lán mù sòng xià xī shān。

小舟白竹篷盖保长所乘也偶借至近村戏作二首

陆游

茅檐细雨湿炊烟,江路清寒欲雪天。máo yán xì yǔ shī chuī yān,jiāng lù qīng hán yù xuě tiān。
不爱相公金络马,羡他亭长白篷船。bù ài xiāng gōng jīn luò mǎ,xiàn tā tíng zhǎng bái péng chuán。