古诗词

老学庵北作假山既成即雨弥月不止

陆游

古者封禅岁,乾封辄枯旱。gǔ zhě fēng chán suì,qián fēng zhé kū hàn。
不言绝民食,徒欲晒日观。bù yán jué mín shí,tú yù shài rì guān。
我今作小山,才及仞有半。wǒ jīn zuò xiǎo shān,cái jí rèn yǒu bàn。
下潴数斗水,草木稍葱茜。xià zhū shù dòu shuǐ,cǎo mù shāo cōng qiàn。
蕞尔何足言,造物亦幽赞。zuì ěr hé zú yán,zào wù yì yōu zàn。
冥冥一月雨,阴翳迷昏旦。míng míng yī yuè yǔ,yīn yì mí hūn dàn。
芳草争抽萌,珍木亦擢干。fāng cǎo zhēng chōu méng,zhēn mù yì zhuó gàn。
龟鱼出复没,鸟雀聚仍散。guī yú chū fù méi,niǎo què jù réng sàn。
彼天初何私,遗我耳目玩。bǐ tiān chū hé sī,yí wǒ ěr mù wán。
遂令闾巷间,日厌鹁鸪唤。suì lìng lǘ xiàng jiān,rì yàn bó gū huàn。
淖深樵苏绝,有米不能爨。nào shēn qiáo sū jué,yǒu mǐ bù néng cuàn。
为小乃害大,未可以理断。wèi xiǎo nǎi hài dà,wèi kě yǐ lǐ duàn。
忧惧塞胸中,当食屡兴叹。yōu jù sāi xiōng zhōng,dāng shí lǚ xīng tàn。
培塿固易平,荷锸愧吾懦。péi lǒu gù yì píng,hé chā kuì wú nuò。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杂兴四首

陆游

尧舜桀纣皆腐骨,王侯蝼蚁同丘墟。yáo shùn jié zhòu jiē fǔ gǔ,wáng hóu lóu yǐ tóng qiū xū。
麦苗覆块鸠唤雨,常恨无人同荷锄。mài miáo fù kuài jiū huàn yǔ,cháng hèn wú rén tóng hé chú。

杂兴四首

陆游

一春妍暖无多日,八十康强有几人。yī chūn yán nuǎn wú duō rì,bā shí kāng qiáng yǒu jǐ rén。
学不名家空自苦,路边醉倒却关身。xué bù míng jiā kōng zì kǔ,lù biān zuì dào què guān shēn。

杂兴四首

陆游

诗人肝肺困雕镌,往往寿非金石坚。shī rén gān fèi kùn diāo juān,wǎng wǎng shòu fēi jīn shí jiān。
我独适情无杰句,化工不忌遣长年。wǒ dú shì qíng wú jié jù,huà gōng bù jì qiǎn zhǎng nián。

闻雁

陆游

蜻蜓浦中闻雁声,寒侵短褐客愁生。qīng tíng pǔ zhōng wén yàn shēng,hán qīn duǎn hè kè chóu shēng。
忽思大散关头路,雪压蒙毡夜下程。hū sī dà sàn guān tóu lù,xuě yā méng zhān yè xià chéng。

散策门外邻叟怪其瘦

陆游

八十衰翁力既愆,强扶藤杖出门前。bā shí shuāi wēng lì jì qiān,qiáng fú téng zhàng chū mén qián。
朝晡恃粥何劳叹,齿脱牙摇已数年。cháo bū shì zhōu hé láo tàn,chǐ tuō yá yáo yǐ shù nián。

醉舞

陆游

渭城朝雨不须歌,烂醉江头舞短蓑。wèi chéng cháo yǔ bù xū gē,làn zuì jiāng tóu wǔ duǎn suō。
自是先生眼根钝,天狐伎俩本无多。zì shì xiān shēng yǎn gēn dùn,tiān hú jì liǎ běn wú duō。

思蜀二首

陆游

白帝城边八阵碛,青城山下丈人祠。bái dì chéng biān bā zhèn qì,qīng chéng shān xià zhàng rén cí。
英雄不生仙又去,零落草间多折碑。yīng xióng bù shēng xiān yòu qù,líng luò cǎo jiān duō zhé bēi。

思蜀二首

陆游

蜀庄鸣飞隘九区,超然岂止山泽癯。shǔ zhuāng míng fēi ài jiǔ qū,chāo rán qǐ zhǐ shān zé qú。
荒台古井无处所,行子但觅房公湖。huāng tái gǔ jǐng wú chù suǒ,xíng zi dàn mì fáng gōng hú。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

飞盖传呼入省门,依然残梦浣花村。fēi gài chuán hū rù shěng mén,yī rán cán mèng huàn huā cūn。
遥知最是伤心处,衫袂犹沾扫黛痕。yáo zhī zuì shì shāng xīn chù,shān mèi yóu zhān sǎo dài hén。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

焚香黄阁退朝归,道话时时正要提。fén xiāng huáng gé tuì cháo guī,dào huà shí shí zhèng yào tí。
九十老翁缘底健,一生强半是单栖。jiǔ shí lǎo wēng yuán dǐ jiàn,yī shēng qiáng bàn shì dān qī。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

万里毡车入凤城,岂知遽已迫斜曛。wàn lǐ zhān chē rù fèng chéng,qǐ zhī jù yǐ pò xié xūn。
似闻后院思遗爱,掩泪人人说小君。shì wén hòu yuàn sī yí ài,yǎn lèi rén rén shuō xiǎo jūn。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

佛供斋僧冀万分,幽明路绝竟难论。fú gōng zhāi sēng jì wàn fēn,yōu míng lù jué jìng nán lùn。
若为可慰重泉念,触事平心无怨恩。ruò wèi kě wèi zhòng quán niàn,chù shì píng xīn wú yuàn ēn。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

焄蒿一去杳难知,数纸遗书手自披。xūn hāo yī qù yǎo nán zhī,shù zhǐ yí shū shǒu zì pī。
切勿轻为归蜀梦,竹枝忍复听吾伊。qiè wù qīng wèi guī shǔ mèng,zhú zhī rěn fù tīng wú yī。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

害道无如徇爱嗔,养生尤要啬精神。hài dào wú rú xùn ài chēn,yǎng shēng yóu yào sè jīng shén。
祝公少置空闺忆,天下安危在此身。zhù gōng shǎo zhì kōng guī yì,tiān xià ān wēi zài cǐ shēn。

次韵李季章参政哭其夫人七首

陆游

富贵思归岂坐迂,岷山种芋已成区。fù guì sī guī qǐ zuò yū,mín shān zhǒng yù yǐ chéng qū。
独归它日公无憾,天际烟帆与石俱。dú guī tā rì gōng wú hàn,tiān jì yān fān yǔ shí jù。