古诗词

若耶村老人

陆游

昔闻若耶村,意象乃物外。xī wén ruò yé cūn,yì xiàng nǎi wù wài。
皤然阡陌间,来往几鲐背。pó rán qiān mò jiān,lái wǎng jǐ tái bèi。
无论百岁翁,甲子数至再。wú lùn bǎi suì wēng,jiǎ zi shù zhì zài。
我来亲见之,殊未辍耕耒。wǒ lái qīn jiàn zhī,shū wèi chuò gēng lěi。
曩事一一言,多闻杂谆诲。nǎng shì yī yī yán,duō wén zá zhūn huì。
回头指丁壮,此是曾玄辈。huí tóu zhǐ dīng zhuàng,cǐ shì céng xuán bèi。
有翁又过我,家有孙五代。yǒu wēng yòu guò wǒ,jiā yǒu sūn wǔ dài。
指呼取斗酒,山果杂细碎。zhǐ hū qǔ dòu jiǔ,shān guǒ zá xì suì。
顾我使云年,惭缩不能对。gù wǒ shǐ yún nián,cán suō bù néng duì。
恭惟大父行,不觉投杖拜。gōng wéi dà fù xíng,bù jué tóu zhàng bài。
养生惟一啬,此在吾术内。yǎng shēng wéi yī sè,cǐ zài wú shù nèi。
翁能信践之,成就乃尔大。wēng néng xìn jiàn zhī,chéng jiù nǎi ěr dà。
我今才耄及,耳目已愦愦。wǒ jīn cái mào jí,ěr mù yǐ kuì kuì。
长庚虽馀辉,敢与明月配。zhǎng gēng suī yú huī,gǎn yǔ míng yuè pèi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

太息

陆游

闲将白发照清沟,太息年光逝不留。xián jiāng bái fā zhào qīng gōu,tài xī nián guāng shì bù liú。
勋业无期著书晚,此生与世判悠悠。xūn yè wú qī zhù shū wǎn,cǐ shēng yǔ shì pàn yōu yōu。

夜坐油尽戏作二首

陆游

金樽画烛少年豪,白首孤灯不厌劳。jīn zūn huà zhú shǎo nián háo,bái shǒu gū dēng bù yàn láo。
夜漏虽深书未竟,半缸谁与续残膏。yè lòu suī shēn shū wèi jìng,bàn gāng shuí yǔ xù cán gāo。

夜坐油尽戏作二首

陆游

欲尽残灯更有情,可怜剪断读书声。yù jǐn cán dēng gèng yǒu qíng,kě lián jiǎn duàn dú shū shēng。
区区纸上太痴计,一笑开门看月明。qū qū zhǐ shàng tài chī jì,yī xiào kāi mén kàn yuè míng。

晚同僧至溪上

陆游

耽耽卧石熊当道,矫矫长松龙上天。dān dān wò shí xióng dāng dào,jiǎo jiǎo zhǎng sōng lóng shàng tiān。
不怕雪云寒到骨,唤僧扶杖立桥边。bù pà xuě yún hán dào gǔ,huàn sēng fú zhàng lì qiáo biān。

山店卖石榴取以荐酒

陆游

山色苍寒云酿雪,旗亭据榻兴悠哉。shān sè cāng hán yún niàng xuě,qí tíng jù tà xīng yōu zāi。
曲生正欲相料理,催唤风流措措来。qū shēng zhèng yù xiāng liào lǐ,cuī huàn fēng liú cuò cuò lái。

宴坐

陆游

鼓乐弦歌万二千,天魔剩欲破幽禅。gǔ lè xián gē wàn èr qiān,tiān mó shèng yù pò yōu chán。
道人袖手心如水,一点纱灯夜悄然。dào rén xiù shǒu xīn rú shuǐ,yī diǎn shā dēng yè qiāo rán。

探梅二首

陆游

半吐幽香特地奇,正如官柳弄黄时。bàn tǔ yōu xiāng tè dì qí,zhèng rú guān liǔ nòng huáng shí。
放翁颇具寻梅眼,可爱南枝爱北枝。fàng wēng pǒ jù xún méi yǎn,kě ài nán zhī ài běi zhī。

探梅二首

陆游

江路云低糁玉尘,暗香初探一枝新。jiāng lù yún dī sǎn yù chén,àn xiāng chū tàn yī zhī xīn。
平生不喜凡桃李,看了梅花睡过春。píng shēng bù xǐ fán táo lǐ,kàn le méi huā shuì guò chūn。

闰月三夜舍西观新月

陆游

平生绝爱初三月,况是平池浸玉钩。píng shēng jué ài chū sān yuè,kuàng shì píng chí jìn yù gōu。
老去人间朋旧少,一樽谁与话清愁。lǎo qù rén jiān péng jiù shǎo,yī zūn shuí yǔ huà qīng chóu。

野兴二首

陆游

玉门关外何妨死,饭颗山头不怕穷。yù mén guān wài hé fáng sǐ,fàn kē shān tóu bù pà qióng。
春瓮已成花欲动,了无一事着胸中。chūn wèng yǐ chéng huā yù dòng,le wú yī shì zhe xiōng zhōng。

野兴二首

陆游

猿臂将军老未衰,气吞十万羽林儿。yuán bì jiāng jūn lǎo wèi shuāi,qì tūn shí wàn yǔ lín ér。
南山射虎自堪乐,何用封侯高帝时。nán shān shè hǔ zì kān lè,hé yòng fēng hóu gāo dì shí。

湖村野兴二首

陆游

十里疏钟到野堂,五更残月伴清霜。shí lǐ shū zhōng dào yě táng,wǔ gèng cán yuè bàn qīng shuāng。
已知无奈姮娥冷,瘦损梅花更断肠。yǐ zhī wú nài héng é lěng,shòu sǔn méi huā gèng duàn cháng。

湖村野兴二首

陆游

山色空蒙雨点微,醉中不觉湿蓑衣。shān sè kōng méng yǔ diǎn wēi,zuì zhōng bù jué shī suō yī。
何妨乞与丹青本,一棹横冲翠霭归。hé fáng qǐ yǔ dān qīng běn,yī zhào héng chōng cuì ǎi guī。

过杜浦桥二首

陆游

桥外波如鸭头绿,杯中酒作鹅儿黄。qiáo wài bō rú yā tóu lǜ,bēi zhōng jiǔ zuò é ér huáng。
山茶花下醉初醒,却过西村看夕阳。shān chá huā xià zuì chū xǐng,què guò xī cūn kàn xī yáng。

过杜浦桥二首

陆游

桥北雨馀春水生,桥南日落暮山横。qiáo běi yǔ yú chūn shuǐ shēng,qiáo nán rì luò mù shān héng。
问君对酒胡不乐,听取菱歌烟外声。wèn jūn duì jiǔ hú bù lè,tīng qǔ líng gē yān wài shēng。