古诗词

若耶村老人

陆游

昔闻若耶村,意象乃物外。xī wén ruò yé cūn,yì xiàng nǎi wù wài。
皤然阡陌间,来往几鲐背。pó rán qiān mò jiān,lái wǎng jǐ tái bèi。
无论百岁翁,甲子数至再。wú lùn bǎi suì wēng,jiǎ zi shù zhì zài。
我来亲见之,殊未辍耕耒。wǒ lái qīn jiàn zhī,shū wèi chuò gēng lěi。
曩事一一言,多闻杂谆诲。nǎng shì yī yī yán,duō wén zá zhūn huì。
回头指丁壮,此是曾玄辈。huí tóu zhǐ dīng zhuàng,cǐ shì céng xuán bèi。
有翁又过我,家有孙五代。yǒu wēng yòu guò wǒ,jiā yǒu sūn wǔ dài。
指呼取斗酒,山果杂细碎。zhǐ hū qǔ dòu jiǔ,shān guǒ zá xì suì。
顾我使云年,惭缩不能对。gù wǒ shǐ yún nián,cán suō bù néng duì。
恭惟大父行,不觉投杖拜。gōng wéi dà fù xíng,bù jué tóu zhàng bài。
养生惟一啬,此在吾术内。yǎng shēng wéi yī sè,cǐ zài wú shù nèi。
翁能信践之,成就乃尔大。wēng néng xìn jiàn zhī,chéng jiù nǎi ěr dà。
我今才耄及,耳目已愦愦。wǒ jīn cái mào jí,ěr mù yǐ kuì kuì。
长庚虽馀辉,敢与明月配。zhǎng gēng suī yú huī,gǎn yǔ míng yuè pèi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

与儿辈论李杜韩柳文章偶成

陆游

吏部仪曹体不同,拾遗供奉各家风。lì bù yí cáo tǐ bù tóng,shí yí gōng fèng gè jiā fēng。
未言看到无同处,看得同时已有功。wèi yán kàn dào wú tóng chù,kàn dé tóng shí yǐ yǒu gōng。

磨衲道衣

陆游

久脱朝衣学道装,溪云野鹤作身章。jiǔ tuō cháo yī xué dào zhuāng,xī yún yě hè zuò shēn zhāng。
何时九转丹砂熟,却插金貂侍紫皇。hé shí jiǔ zhuǎn dān shā shú,què chā jīn diāo shì zǐ huáng。

占城棕竹拄杖

陆游

参云气压葛陂龙,跨海来扶笠泽翁。cān yún qì yā gé bēi lóng,kuà hǎi lái fú lì zé wēng。
八十尚思行脚在,与君处处现神通。bā shí shàng sī xíng jiǎo zài,yǔ jūn chù chù xiàn shén tōng。

冬夜读书有感二首

陆游

一指头禅用不穷,一刀匕药去凌空。yī zhǐ tóu chán yòng bù qióng,yī dāo bǐ yào qù líng kōng。
汗牛充栋成何事,堪笑迂儒错用功。hàn niú chōng dòng chéng hé shì,kān xiào yū rú cuò yòng gōng。

冬夜读书有感二首

陆游

胸中十万宿貔貅,皂纛黄旗志未酬。xiōng zhōng shí wàn sù pí xiū,zào dào huáng qí zhì wèi chóu。
莫笑蓬窗白头客,时来谈笑取幽州。mò xiào péng chuāng bái tóu kè,shí lái tán xiào qǔ yōu zhōu。

十二月九日枕上作

陆游

卧听百舌语帘栊,已是新春不是冬。wò tīng bǎi shé yǔ lián lóng,yǐ shì xīn chūn bù shì dōng。
堪叹老来如许病,正令无病亦无悰。kān tàn lǎo lái rú xǔ bìng,zhèng lìng wú bìng yì wú cóng。

记梦三首

陆游

黄河衮衮抱潼关,苍翠中条接华山。huáng hé gǔn gǔn bào tóng guān,cāng cuì zhōng tiáo jiē huá shān。
城郭丘墟人尽老,药炉依旧白云间。chéng guō qiū xū rén jǐn lǎo,yào lú yī jiù bái yún jiān。

记梦三首

陆游

西岩老宿雪垂肩,白石为粮四百年。xī yán lǎo sù xuě chuí jiān,bái shí wèi liáng sì bǎi nián。
喜我未忘山下路,殷勤握手一欣然。xǐ wǒ wèi wàng shān xià lù,yīn qín wò shǒu yī xīn rán。

记梦三首

陆游

三髻山童喜欲颠,下山迎我拜溪边。sān jì shān tóng xǐ yù diān,xià shān yíng wǒ bài xī biān。
松阴拂罢苍苔石,接竹穿云理旧泉。sōng yīn fú bà cāng tái shí,jiē zhú chuān yún lǐ jiù quán。

读史

陆游

南言莼菜似羊酪,北说荔枝如石榴。nán yán chún cài shì yáng lào,běi shuō lì zhī rú shí liú。
自古论人多类此,简编千载判悠悠。zì gǔ lùn rén duō lèi cǐ,jiǎn biān qiān zài pàn yōu yōu。

起晚

陆游

傍檐百舌语璁珑,已觉新春在眼中。bàng yán bǎi shé yǔ cōng lóng,yǐ jué xīn chūn zài yǎn zhōng。
欲起未成还小睡,忽看初日满窗红。yù qǐ wèi chéng hái xiǎo shuì,hū kàn chū rì mǎn chuāng hóng。

陈少监饷澄清堂酒

陆游

酣畅年来岂易逢,齑汤蜜汁亦时中。hān chàng nián lái qǐ yì féng,jī tāng mì zhī yì shí zhōng。
玉醅忽逐春风至,一吸悬知百榼空。yù pēi hū zhú chūn fēng zhì,yī xī xuán zhī bǎi kē kōng。

立春

陆游

采花枝上宝幡新,看遍秦山楚水春。cǎi huā zhī shàng bǎo fān xīn,kàn biàn qín shān chǔ shuǐ chūn。
村舍不知时节换,傍檐百舌苦撩人。cūn shě bù zhī shí jié huàn,bàng yán bǎi shé kǔ liāo rén。

北坡梅开已久一株独不着花立春日忽放一枝戏作

陆游

日日来寻坡上梅,枯槎忽见一枝开。rì rì lái xún pō shàng méi,kū chá hū jiàn yī zhī kāi。
广寒宫里长生药,医得冰魂雪魄回。guǎng hán gōng lǐ zhǎng shēng yào,yī dé bīng hún xuě pò huí。

夜读吕化光文章抛尽爱功名之句戏作

陆游

玉关西望气横秋,肯信功名不自由。yù guān xī wàng qì héng qiū,kěn xìn gōng míng bù zì yóu。
却是文章差得力,至今知有吕衡州。què shì wén zhāng chà dé lì,zhì jīn zhī yǒu lǚ héng zhōu。