古诗词

若耶村老人

陆游

昔闻若耶村,意象乃物外。xī wén ruò yé cūn,yì xiàng nǎi wù wài。
皤然阡陌间,来往几鲐背。pó rán qiān mò jiān,lái wǎng jǐ tái bèi。
无论百岁翁,甲子数至再。wú lùn bǎi suì wēng,jiǎ zi shù zhì zài。
我来亲见之,殊未辍耕耒。wǒ lái qīn jiàn zhī,shū wèi chuò gēng lěi。
曩事一一言,多闻杂谆诲。nǎng shì yī yī yán,duō wén zá zhūn huì。
回头指丁壮,此是曾玄辈。huí tóu zhǐ dīng zhuàng,cǐ shì céng xuán bèi。
有翁又过我,家有孙五代。yǒu wēng yòu guò wǒ,jiā yǒu sūn wǔ dài。
指呼取斗酒,山果杂细碎。zhǐ hū qǔ dòu jiǔ,shān guǒ zá xì suì。
顾我使云年,惭缩不能对。gù wǒ shǐ yún nián,cán suō bù néng duì。
恭惟大父行,不觉投杖拜。gōng wéi dà fù xíng,bù jué tóu zhàng bài。
养生惟一啬,此在吾术内。yǎng shēng wéi yī sè,cǐ zài wú shù nèi。
翁能信践之,成就乃尔大。wēng néng xìn jiàn zhī,chéng jiù nǎi ěr dà。
我今才耄及,耳目已愦愦。wǒ jīn cái mào jí,ěr mù yǐ kuì kuì。
长庚虽馀辉,敢与明月配。zhǎng gēng suī yú huī,gǎn yǔ míng yuè pèi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读史有感三首

陆游

不肯低头就世事,亦不作笺与天公。bù kěn dī tóu jiù shì shì,yì bù zuò jiān yǔ tiān gōng。
惟须痛饮以醉死,乱山深处听松风。wéi xū tòng yǐn yǐ zuì sǐ,luàn shān shēn chù tīng sōng fēng。

读史有感三首

陆游

昔人识不过十字,富贵封侯渠自如。xī rén shí bù guò shí zì,fù guì fēng hóu qú zì rú。
龟堂闭门万卷读,一字不肯供时须。guī táng bì mén wàn juǎn dú,yī zì bù kěn gōng shí xū。

读史有感三首

陆游

苏门长啸不可亲,鹿门采药更绝尘。sū mén zhǎng xiào bù kě qīn,lù mén cǎi yào gèng jué chén。
老死故山虽自许,掩书未免愧斯人。lǎo sǐ gù shān suī zì xǔ,yǎn shū wèi miǎn kuì sī rén。

枕上二首

陆游

残灯熠熠露萤明,落叶萧萧寒雨声。cán dēng yì yì lù yíng míng,luò yè xiāo xiāo hán yǔ shēng。
堪笑衰翁睡眠少,小诗常向此时成。kān xiào shuāi wēng shuì mián shǎo,xiǎo shī cháng xiàng cǐ shí chéng。

枕上二首

陆游

断香犹在梦初回,灯似孤萤阖复开。duàn xiāng yóu zài mèng chū huí,dēng shì gū yíng hé fù kāi。
怪底诗情清彻骨,数声新雁枕边来。guài dǐ shī qíng qīng chè gǔ,shù shēng xīn yàn zhěn biān lái。

对酒戏咏

陆游

浅倾西国蒲萄酒,小嚼南州豆蔻花。qiǎn qīng xī guó pú táo jiǔ,xiǎo jué nán zhōu dòu kòu huā。
更拂乌丝写新句,此翁可惜老天涯。gèng fú wū sī xiě xīn jù,cǐ wēng kě xī lǎo tiān yá。

出游不果

陆游

天柱峰前水乱流,石棋渡口叶飞秋。tiān zhù fēng qián shuǐ luàn liú,shí qí dù kǒu yè fēi qiū。
青鞋已是前身事,纵有篮舆亦懒游。qīng xié yǐ shì qián shēn shì,zòng yǒu lán yú yì lǎn yóu。

闻鸡鸣自警

陆游

为善孳孳进德新,鸡鸣每念舜何人。wèi shàn zī zī jìn dé xīn,jī míng měi niàn shùn hé rén。
此身强健直须勉,一日会当无此身。cǐ shēn qiáng jiàn zhí xū miǎn,yī rì huì dāng wú cǐ shēn。

闻笛

陆游

雪飞数片又成晴,透瓦清霜伴月明。xuě fēi shù piàn yòu chéng qíng,tòu wǎ qīng shuāng bàn yuè míng。
一曲忽闻高士笛,临窗和以读书声。yī qū hū wén gāo shì dí,lín chuāng hé yǐ dú shū shēng。

鸣禽

陆游

小径霜泥结冻时,幽人十日废筇枝。xiǎo jìng shuāng ní jié dòng shí,yōu rén shí rì fèi qióng zhī。
新晴池馆春来早,帘外鸣禽圣得知。xīn qíng chí guǎn chūn lái zǎo,lián wài míng qín shèng dé zhī。

食晚

陆游

日高得米唤儿舂,苦雨园蔬久阙供。rì gāo dé mǐ huàn ér chōng,kǔ yǔ yuán shū jiǔ quē gōng。
省事家风君看取,半饥半饱过残冬。shěng shì jiā fēng jūn kàn qǔ,bàn jī bàn bǎo guò cán dōng。

午坐戏咏

陆游

贮药葫芦二寸黄,煎茶橄榄一瓯香。zhù yào hú lú èr cùn huáng,jiān chá gǎn lǎn yī ōu xiāng。
午窗坐稳摩痴腹,始觉龟堂白日长。wǔ chuāng zuò wěn mó chī fù,shǐ jué guī táng bái rì zhǎng。

路干

陆游

日晒霜融步步泥,旬余不到石泉西。rì shài shuāng róng bù bù ní,xún yú bù dào shí quán xī。
连朝和暖得干路,唤取邻翁来杖藜。lián cháo hé nuǎn dé gàn lù,huàn qǔ lín wēng lái zhàng lí。

十二月三日夜桥上看月

陆游

常时新月有无间,今夕清晖抵半环。cháng shí xīn yuè yǒu wú jiān,jīn xī qīng huī dǐ bàn huán。
柳外桥高最堪望,凭阑目送下西山。liǔ wài qiáo gāo zuì kān wàng,píng lán mù sòng xià xī shān。

小舟白竹篷盖保长所乘也偶借至近村戏作二首

陆游

茅檐细雨湿炊烟,江路清寒欲雪天。máo yán xì yǔ shī chuī yān,jiāng lù qīng hán yù xuě tiān。
不爱相公金络马,羡他亭长白篷船。bù ài xiāng gōng jīn luò mǎ,xiàn tā tíng zhǎng bái péng chuán。