古诗词

若耶村老人

陆游

昔闻若耶村,意象乃物外。xī wén ruò yé cūn,yì xiàng nǎi wù wài。
皤然阡陌间,来往几鲐背。pó rán qiān mò jiān,lái wǎng jǐ tái bèi。
无论百岁翁,甲子数至再。wú lùn bǎi suì wēng,jiǎ zi shù zhì zài。
我来亲见之,殊未辍耕耒。wǒ lái qīn jiàn zhī,shū wèi chuò gēng lěi。
曩事一一言,多闻杂谆诲。nǎng shì yī yī yán,duō wén zá zhūn huì。
回头指丁壮,此是曾玄辈。huí tóu zhǐ dīng zhuàng,cǐ shì céng xuán bèi。
有翁又过我,家有孙五代。yǒu wēng yòu guò wǒ,jiā yǒu sūn wǔ dài。
指呼取斗酒,山果杂细碎。zhǐ hū qǔ dòu jiǔ,shān guǒ zá xì suì。
顾我使云年,惭缩不能对。gù wǒ shǐ yún nián,cán suō bù néng duì。
恭惟大父行,不觉投杖拜。gōng wéi dà fù xíng,bù jué tóu zhàng bài。
养生惟一啬,此在吾术内。yǎng shēng wéi yī sè,cǐ zài wú shù nèi。
翁能信践之,成就乃尔大。wēng néng xìn jiàn zhī,chéng jiù nǎi ěr dà。
我今才耄及,耳目已愦愦。wǒ jīn cái mào jí,ěr mù yǐ kuì kuì。
长庚虽馀辉,敢与明月配。zhǎng gēng suī yú huī,gǎn yǔ míng yuè pèi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读唐书

陆游

力行可使金如土,笃好能徕马若龙。lì xíng kě shǐ jīn rú tǔ,dǔ hǎo néng lái mǎ ruò lóng。
斗米三钱本常事,风云千载自难逢。dòu mǐ sān qián běn cháng shì,fēng yún qiān zài zì nán féng。

杂题四首

陆游

贫中得味如餐蔗,语下明心似到乡。pín zhōng dé wèi rú cān zhè,yǔ xià míng xīn shì dào xiāng。
对客欲谈浑忘却,笑呼童子替烧香。duì kè yù tán hún wàng què,xiào hū tóng zi tì shāo xiāng。

杂题四首

陆游

半饱半饥穷境界,知晴知雨病形骸。bàn bǎo bàn jī qióng jìng jiè,zhī qíng zhī yǔ bìng xíng hái。
轩昂似鹤那求料,枯槁如僧不赴斋。xuān áng shì hè nà qiú liào,kū gǎo rú sēng bù fù zhāi。

杂题四首

陆游

传家只要存书种,学道当知养圣胎。chuán jiā zhǐ yào cún shū zhǒng,xué dào dāng zhī yǎng shèng tāi。
宁使终身迁比景,莫令一物污灵台。níng shǐ zhōng shēn qiān bǐ jǐng,mò lìng yī wù wū líng tái。

杂题四首

陆游

大儿都门久栖栖,小儿调官今复西。dà ér dōu mén jiǔ qī qī,xiǎo ér diào guān jīn fù xī。
邻家父子我所羡,泥水没膝扶耕犁。lín jiā fù zi wǒ suǒ xiàn,ní shuǐ méi xī fú gēng lí。

栽牡丹

陆游

携锄庭下斸苍苔,墨紫鞓红手自栽。xié chú tíng xià zhǔ cāng tái,mò zǐ tīng hóng shǒu zì zāi。
老子龙钟逾八十,死前犹见几回开。lǎo zi lóng zhōng yú bā shí,sǐ qián yóu jiàn jǐ huí kāi。

夜闻姑恶

陆游

学道当于万事轻,可怜力浅未忘情。xué dào dāng yú wàn shì qīng,kě lián lì qiǎn wèi wàng qíng。
孤愁忽起不可耐,风雨溪头姑恶声。gū chóu hū qǐ bù kě nài,fēng yǔ xī tóu gū è shēng。

晚春东园作二首

陆游

雨馀木叶绿成阴,一日身闲直万金。yǔ yú mù yè lǜ chéng yīn,yī rì shēn xián zhí wàn jīn。
习气自嫌除未尽,鸟啼花落尚关心。xí qì zì xián chú wèi jǐn,niǎo tí huā luò shàng guān xīn。

晚春东园作二首

陆游

女郎花开春事阑,王孙草长思妇叹。nǚ láng huā kāi chūn shì lán,wáng sūn cǎo zhǎng sī fù tàn。
蜂酿蜜脾犹未熟,雨催梅颊已微丹。fēng niàng mì pí yóu wèi shú,yǔ cuī méi jiá yǐ wēi dān。

禽声

陆游

布谷布谷天未明,架犁架犁人起耕。bù gǔ bù gǔ tiān wèi míng,jià lí jià lí rén qǐ gēng。
宦途不似农家乐,东作西成过此生。huàn tú bù shì nóng jiā lè,dōng zuò xī chéng guò cǐ shēng。

子坦今秋盐官市征当满作绝句寄之

陆游

八十老翁头似雪,柯桥送汝泪频挥。bā shí lǎo wēng tóu shì xuě,kē qiáo sòng rǔ lèi pín huī。
残年岂料犹强健,却向柯桥接汝归。cán nián qǐ liào yóu qiáng jiàn,què xiàng kē qiáo jiē rǔ guī。

题陈伯予主簿所藏秦少游像

陆游

晚生常恨不从公,忽拜英姿绘画中。wǎn shēng cháng hèn bù cóng gōng,hū bài yīng zī huì huà zhōng。
妄欲步趋端有意,我名公字正相同。wàng yù bù qū duān yǒu yì,wǒ míng gōng zì zhèng xiāng tóng。

戏书触目

陆游

狸奴闲占熏笼卧,燕子横穿翠径飞。lí nú xián zhàn xūn lóng wò,yàn zi héng chuān cuì jìng fēi。
我亦人间好事者,凭阑小立试单衣。wǒ yì rén jiān hǎo shì zhě,píng lán xiǎo lì shì dān yī。

四月二十八日作二首

陆游

行遍人间病不禁,鬓毛饱受雪霜侵。xíng biàn rén jiān bìng bù jìn,bìn máo bǎo shòu xuě shuāng qīn。
茅檐一夜萧萧雨,洗尽平生幻妄心。máo yán yī yè xiāo xiāo yǔ,xǐ jǐn píng shēng huàn wàng xīn。

昼寝二首

陆游

倦腕擎书忽堕前,心清无梦腹便便。juàn wàn qíng shū hū duò qián,xīn qīng wú mèng fù biàn biàn。
丹成未要排云去,且住人间作睡仙。dān chéng wèi yào pái yún qù,qiě zhù rén jiān zuò shuì xiān。