古诗词

若耶村老人

陆游

昔闻若耶村,意象乃物外。xī wén ruò yé cūn,yì xiàng nǎi wù wài。
皤然阡陌间,来往几鲐背。pó rán qiān mò jiān,lái wǎng jǐ tái bèi。
无论百岁翁,甲子数至再。wú lùn bǎi suì wēng,jiǎ zi shù zhì zài。
我来亲见之,殊未辍耕耒。wǒ lái qīn jiàn zhī,shū wèi chuò gēng lěi。
曩事一一言,多闻杂谆诲。nǎng shì yī yī yán,duō wén zá zhūn huì。
回头指丁壮,此是曾玄辈。huí tóu zhǐ dīng zhuàng,cǐ shì céng xuán bèi。
有翁又过我,家有孙五代。yǒu wēng yòu guò wǒ,jiā yǒu sūn wǔ dài。
指呼取斗酒,山果杂细碎。zhǐ hū qǔ dòu jiǔ,shān guǒ zá xì suì。
顾我使云年,惭缩不能对。gù wǒ shǐ yún nián,cán suō bù néng duì。
恭惟大父行,不觉投杖拜。gōng wéi dà fù xíng,bù jué tóu zhàng bài。
养生惟一啬,此在吾术内。yǎng shēng wéi yī sè,cǐ zài wú shù nèi。
翁能信践之,成就乃尔大。wēng néng xìn jiàn zhī,chéng jiù nǎi ěr dà。
我今才耄及,耳目已愦愦。wǒ jīn cái mào jí,ěr mù yǐ kuì kuì。
长庚虽馀辉,敢与明月配。zhǎng gēng suī yú huī,gǎn yǔ míng yuè pèi。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自儆

陆游

学当尽力去浮华,从事文辞但可嗟。xué dāng jǐn lì qù fú huá,cóng shì wén cí dàn kě jiē。
造道浅深看应物,修身勤惰验齐家。zào dào qiǎn shēn kàn yīng wù,xiū shēn qín duò yàn qí jiā。

雨中

陆游

孤村风雨连三日,秋暑如焚一洗空。gū cūn fēng yǔ lián sān rì,qiū shǔ rú fén yī xǐ kōng。
睡觉房栊灯渐暗,却寻残梦雨声中。shuì jué fáng lóng dēng jiàn àn,què xún cán mèng yǔ shēng zhōng。

书叹二首

陆游

遗蝗出境乐秋成,多稼登场喜雨晴。yí huáng chū jìng lè qiū chéng,duō jià dēng chǎng xǐ yǔ qíng。
暗笑衰翁不解事,犹怀万里玉关情。àn xiào shuāi wēng bù jiě shì,yóu huái wàn lǐ yù guān qíng。

书叹二首

陆游

雨夜孤舟宿镜湖,秋声萧瑟满菰蒲。yǔ yè gū zhōu sù jìng hú,qiū shēng xiāo sè mǎn gū pú。
书生有泪无挥处,寻见祥符九域图。shū shēng yǒu lèi wú huī chù,xún jiàn xiáng fú jiǔ yù tú。

题画薄荷扇二首

陆游

薄荷花开蝶翅翻,风枝露叶弄秋妍。báo hé huā kāi dié chì fān,fēng zhī lù yè nòng qiū yán。
自怜不及狸奴黠,烂醉篱边不用钱。zì lián bù jí lí nú xiá,làn zuì lí biān bù yòng qián。

题画薄荷扇二首

陆游

一枝香草出幽丛,双蝶飞飞戏晚风。yī zhī xiāng cǎo chū yōu cóng,shuāng dié fēi fēi xì wǎn fēng。
莫恨村居相识晚,知名元向楚辞中。mò hèn cūn jū xiāng shí wǎn,zhī míng yuán xiàng chǔ cí zhōng。

自儆二首

陆游

恶石从来岂汝仇,安居无患却堪忧。è shí cóng lái qǐ rǔ chóu,ān jū wú huàn què kān yōu。
不须更守庚申夜,留取三彭儆惰偷。bù xū gèng shǒu gēng shēn yè,liú qǔ sān péng jǐng duò tōu。

自儆二首

陆游

世事如云日日新,瓦盆黍酒却关身。shì shì rú yún rì rì xīn,wǎ pén shǔ jiǔ què guān shēn。
细思只有穷居好,寄语玄翁莫逐贫。xì sī zhǐ yǒu qióng jū hǎo,jì yǔ xuán wēng mò zhú pín。

生世

陆游

乾坤成毁由来事,生世真同黍一炊。qián kūn chéng huǐ yóu lái shì,shēng shì zhēn tóng shǔ yī chuī。
嗟我已过三万日,馀年有几自应知。jiē wǒ yǐ guò sān wàn rì,yú nián yǒu jǐ zì yīng zhī。

病后小健戏题

陆游

行年九十未龙钟,惭愧天公久见容。xíng nián jiǔ shí wèi lóng zhōng,cán kuì tiān gōng jiǔ jiàn róng。
醉解病人诗解瘦,不如世世作春农。zuì jiě bìng rén shī jiě shòu,bù rú shì shì zuò chūn nóng。

新晴

陆游

雨叶玲珑晓日明,经旬风雨得初晴。yǔ yè líng lóng xiǎo rì míng,jīng xún fēng yǔ dé chū qíng。
攲眠歇尽人间念,时听幽禽一两声。qī mián xiē jǐn rén jiān niàn,shí tīng yōu qín yī liǎng shēng。

夜读刘伯伦传戏作

陆游

生本无心死可知,徐徐掩骨未为迟。shēng běn wú xīn sǐ kě zhī,xú xú yǎn gǔ wèi wèi chí。
一奴仅可供薪水,那得闲人荷锸随。yī nú jǐn kě gōng xīn shuǐ,nà dé xián rén hé chā suí。

湖上晚望

陆游

闲人无处破除闲,待得渔舟一一还。xián rén wú chù pò chú xián,dài dé yú zhōu yī yī hái。
峰顶夕阳烟际水,分明六幅巨然山。fēng dǐng xī yáng yān jì shuǐ,fēn míng liù fú jù rán shān。

村居即事三首

陆游

西成东作常无事,妇馌夫耕万里同。xī chéng dōng zuò cháng wú shì,fù yè fū gēng wàn lǐ tóng。
但愿清平好官府,眼中历历见豳风。dàn yuàn qīng píng hǎo guān fǔ,yǎn zhōng lì lì jiàn bīn fēng。

村居即事三首

陆游

炊甑生尘榻长苔,柴门日晏未曾开。chuī zèng shēng chén tà zhǎng tái,chái mén rì yàn wèi céng kāi。
载醪问字今牢落,犹有邻翁裹饭来。zài láo wèn zì jīn láo luò,yóu yǒu lín wēng guǒ fàn lái。