古诗词

伏中热不可过中夜起坐作诗寄五郎

陆游

众星若银砾,老桂卧海底。zhòng xīng ruò yín lì,lǎo guì wò hǎi dǐ。
中夜热不解,病叟推枕起。zhōng yè rè bù jiě,bìng sǒu tuī zhěn qǐ。
悲虫号草根,孤萤照野水。bēi chóng hào cǎo gēn,gū yíng zhào yě shuǐ。
树头风急生,喘汗真一洗。shù tóu fēng jí shēng,chuǎn hàn zhēn yī xǐ。
追忆总角初,学古颇自喜。zhuī yì zǒng jiǎo chū,xué gǔ pǒ zì xǐ。
祝身愿耆老,常恐抱志死。zhù shēn yuàn qí lǎo,cháng kǒng bào zhì sǐ。
岂知才术疏,空自凋发齿。qǐ zhī cái shù shū,kōng zì diāo fā chǐ。
功名永无期,禄不饱妻子。gōng míng yǒng wú qī,lù bù bǎo qī zi。
归耕力又惫,得粟半糠秕。guī gēng lì yòu bèi,dé sù bàn kāng bǐ。
诗书不可赖,如倚折足几。shī shū bù kě lài,rú yǐ zhé zú jǐ。
大儿逾六十,逐食走千里。dà ér yú liù shí,zhú shí zǒu qiān lǐ。
路途况艰梗,累月书一纸。lù tú kuàng jiān gěng,lèi yuè shū yī zhǐ。
岂不念归省,屡请辄见柅。qǐ bù niàn guī shěng,lǚ qǐng zhé jiàn nǐ。
幸吾未极衰,汝行姑少止。xìng wú wèi jí shuāi,rǔ xíng gū shǎo zhǐ。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

三峡歌九首

陆游

十二巫山见九峰,船头彩翠满秋空。shí èr wū shān jiàn jiǔ fēng,chuán tóu cǎi cuì mǎn qiū kōng。
朝云暮雨浑虚语,一夜猿啼明月中。cháo yún mù yǔ hún xū yǔ,yī yè yuán tí míng yuè zhōng。

三峡歌九首

陆游

锦绣楼前看卖花,麝香山下摘新茶。jǐn xiù lóu qián kàn mài huā,shè xiāng shān xià zhāi xīn chá。
长安卿相多忧畏,老向夔州不用嗟。zhǎng ān qīng xiāng duō yōu wèi,lǎo xiàng kuí zhōu bù yòng jiē。

三峡歌九首

陆游

险诈沾沾不愧天,交情回首薄如烟。xiǎn zhà zhān zhān bù kuì tiān,jiāo qíng huí shǒu báo rú yān。
东游万里虽堪乐,滟滪瞿唐要放船。dōng yóu wàn lǐ suī kān lè,yàn yù qú táng yào fàng chuán。

三峡歌九首

陆游

蛮江水碧瘴花红,白舫黄旗无便风。mán jiāng shuǐ bì zhàng huā hóng,bái fǎng huáng qí wú biàn fēng。
涪万四时常避水,棚居高出乱云中。fú wàn sì shí cháng bì shuǐ,péng jū gāo chū luàn yún zhōng。

三峡歌九首

陆游

乱插山花篢子红,蛮歌相和瀼西东。luàn chā shān huā lǒng zi hóng,mán gē xiāng hé ráng xī dōng。
忽然四散不知处,踏月扪萝归峒中。hū rán sì sàn bù zhī chù,tà yuè mén luó guī dòng zhōng。

三峡歌九首

陆游

万州溪西花柳多,四邻相应竹枝歌。wàn zhōu xī xī huā liǔ duō,sì lín xiāng yīng zhú zhī gē。
问君今夕不痛饮,奈此满川明月何。wèn jūn jīn xī bù tòng yǐn,nài cǐ mǎn chuān míng yuè hé。

三峡歌九首

陆游

我游南宾春暮时,蜀船曾系挂猿枝。wǒ yóu nán bīn chūn mù shí,shǔ chuán céng xì guà yuán zhī。
云迷江岸屈原塔,花落空山夏禹祠。yún mí jiāng àn qū yuán tǎ,huā luò kōng shān xià yǔ cí。

遣怀

陆游

暮年世事转悠悠,揽涕凄然类楚囚。mù nián shì shì zhuǎn yōu yōu,lǎn tì qī rán lèi chǔ qiú。
不道浑无排遣处,病观周易闷梳头。bù dào hún wú pái qiǎn chù,bìng guān zhōu yì mèn shū tóu。

望永思陵二首

陆游

绿衣迎拜属车尘,草木曾沾雨露春。lǜ yī yíng bài shǔ chē chén,cǎo mù céng zhān yǔ lù chūn。
三十五年身未死,却为天下最穷人。sān shí wǔ nián shēn wèi sǐ,què wèi tiān xià zuì qióng rén。

望永思陵二首

陆游

旰食忧民宴乐疏,太仓几有九年储。gàn shí yōu mín yàn lè shū,tài cāng jǐ yǒu jiǔ nián chǔ。
贾生未解人间事,北阙犹陈痛哭书。jiǎ shēng wèi jiě rén jiān shì,běi quē yóu chén tòng kū shū。

糟蟹

陆游

旧交髯簿久相忘,公子相从独味长。jiù jiāo rán bù jiǔ xiāng wàng,gōng zi xiāng cóng dú wèi zhǎng。
醉死糟丘终不悔,看来端的是无肠。zuì sǐ zāo qiū zhōng bù huǐ,kàn lái duān de shì wú cháng。

霜夜三首

陆游

梅花欲动梦魂狂,橙子闲搓指爪香。méi huā yù dòng mèng hún kuáng,chéng zi xián cuō zhǐ zhǎo xiāng。
莫怪草堂清到骨,一梳残月伴新霜。mò guài cǎo táng qīng dào gǔ,yī shū cán yuè bàn xīn shuāng。

霜夜三首

陆游

黄甘磊落围三寸,赤蟹轮囷可一斤。huáng gān lěi luò wéi sān cùn,chì xiè lún qūn kě yī jīn。
更唤东阳曲道士,与君霜夜策奇勋。gèng huàn dōng yáng qū dào shì,yǔ jūn shuāng yè cè qí xūn。

霜夜三首

陆游

澹月窥窗似有情,更堪梅影向人横。dàn yuè kuī chuāng shì yǒu qíng,gèng kān méi yǐng xiàng rén héng。
放翁不受天魔恼,独拥青毡睡到明。fàng wēng bù shòu tiān mó nǎo,dú yōng qīng zhān shuì dào míng。

赠道友五首

陆游

凡骨已蜕身自轻,勃落叶上行无声。fán gǔ yǐ tuì shēn zì qīng,bó luò yè shàng xíng wú shēng。
华阴市楼醉舞罢,却上蓬峰看月明。huá yīn shì lóu zuì wǔ bà,què shàng péng fēng kàn yuè míng。